Nhưng dù sao hắn đã ở Lưu Vân ban quá lâu, kém xa học sinh Tử Vân ban với tài nguyên phong phú. Với năng lực chiến đấu hiện tại của hắn, nếu không có Cố Tích Cửu chỉ huy, đoán chừng đã bại trận lâu rồi.
Trong lòng hắn chỉ có một ý niệm, chiến đấu! Cho dù cuối cùng thất bại, hắn cũng muốn thất bại đẹp mặt một chút, khiến người đối diện phải trả giá đại giới!
Trên thực tế, hai anh em Nhạc Thanh Hạnh, Nhạc Tử Hạnh cũng không thoải mái lắm. Trước đây bọn họ chiến đấu với người khác, bọn họ chỉ đánh mấy chục chiêu là đã đánh bay người ta, căn bản sẽ không phải đánh lâu như vậy!
Bọn họ thật sự không ngờ đối phương lại có thể chống đỡ lâu như vậy! Bọn họ đã dốc hết sức, cho tới hiện tại chỉ có thể hơi chiếm một chút thượng phong.
Thật ra cường giả rất bội phục cường giả. Đôi huynh muội này vốn coi thường đội của Cố Tích Cửu, lúc này cảm thấy xúc động trước tinh thần chiến đấu của bọn họ ——
Người như vậy bất luận là đối thủ hay là bằng hữu, đều đáng được người ta bội phục, đáng được kính trọng!
Trong sáu người thì Vân Thanh La là người có công phu cao nhất, hơn nữa tuổi nàng ta cũng lớn nhất.
Thật không may, nàng ta được phát hiện ra là đệ tử thiên bẩm quá muộn, mãi tới lúc 18 tuổi mới được khai quật ra ——
So với mấy người kia, hiện tại nàng ta tương đối nhàn hạ, trên trán chỉ có một lớp mồ hôi mỏng, quần áo trên người chưa ướt, vạt áo vẫn bay trong gió xinh đẹp như tiên.
Nhưng lúc này trong lòng nàng ta lại có một chút chua xót. Nàng ta cho rằng trận thứ hai bọn họ sẽ vẫn nhẹ nhàng thắng đội của Cố Tích Cửu, có lẽ còn dễ dàng hơn cả trận đầu tiên, vì thế nên vừa rồi nàng ta mới nói mạnh miệng như vậy.
Nhưng không ngờ trận thứ hai lại bế tắc như vậy, đối phương tiến bộ quá nhanh!
Rõ ràng đối phương đã thay đổi chiến thuật trong trận thứ hai, thường xuyên tìm cách kịp thời tấn công khi phát hiện ra sơ hở của bọn họ, rất nhiều lần ép cho nàng ta cũng có chút luống cuống tay chân......
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù nàng ta may mắn thắng được trận này, trận tiếp theo sẽ rất khó đoán!
Nói cách khác, khả năng đối phương sẽ thắng trận tiếp theo là rất lớn!
Sớm biết thế này, nàng ta sẽ không mạnh miệng nói như vậy, hiện tại biến thành tự mình ném đá vào chân mình, muốn thu hồi lại thì đã muộn!
Không được, nàng ta cần phải tìm cách thắng trận này, tìm cơ hội đánh cho một người bên phía đối diện tàn phế, khiến cho bọn họ không thể bước vào trận thứ ba!
Trong mắt nàng ta hiện lên một sự tàn khốc, cắn đầu lưỡi của mình. Dưới sự đau nhức, sức lực của nàng ta bị kích phát tới mười hai thành công lực, tấn công về phía Lam Ngoại Hồ như cuồng phong bão tố!
Trong ba người đối diện, Lam Ngoại Hồ có công phu kém cỏi nhất cũng dễ đối phó nhất, chỉ cần khiến nàng ấy bị thương nặng là được!
Trong trận chiến khốc liệt, nàng ta đã tạo ra một sơ hở. Khi vừa tránh khỏi một kích cầu lửa của Thiên Linh Vũ, tay phải nàng ta phát ra một chưởng màu vàng để ngăn phong nứt thuật của Cố Tích Cửu, tay trái vung thanh bảo kiếm, ánh sáng lạnh lẽo loé lên, bắn nhanh về phía Lam Ngoại Hồ!
Trong trận chiến vừa rồi, tay trái nàng ta vẫn luôn phối hợp với tay phải, vì thế không có người nào biết được tay trái cầm kiếm của nàng ta thật ra cũng cực kỳ lợi hại, thường xuyên xuất chiêu bất ngờ, gần như muốn lấy mạng người.
Một kiếm này của nàng ta đánh thẳng vào phía ngực trái của Lam Ngoại Hồ, nhanh như tia chớp. Với bản lĩnh hiện tại của Lam Ngoại Hồ, nàng ấy căn bản không thể trốn thoát!
Vì vậy lần này chỉ cần đâm trúng, nàng ấy không chết cũng sẽ tàn phế!
Một kiếm này của nàng ta xuất ra quá đột ngột! Có thể nói là nằm ngoài dự kiến của mọi người.
Sắc mặt Yến Trần đại biến, vội vàng muốn lao tới cứu nàng ấy, nhưng sao có thể kịp được?
May mắn thay, hắn không tới kịp nhưng vẫn có người tới kịp!
Khi thật sự tới thời khắc nguy hiểm, không ai có thể nhanh hơn được người vẫn luôn nhìn thấy kẻ địch trước khi chiến đấu - Đế Phất Y!
Hắn khẽ cử động ngón tay, ánh sáng màu vàng thoáng chốc ngưng tụ. Lúc hắn đang định bắn ra, trước mắt bỗng nhiên loá lên, Cố Tích Cửu vốn đứng khá xa Lam Ngoại Hồ, bất chấp chiêu thức của cặp song sinh đang tấn công tới, trực tiếp thuấn di đến trước mặt Lam Ngoại Hồ, sau đó đón nhận thanh bảo kiếm của Vân Thanh La!
Tốc độ thuấn di của nàng nhanh nhất, nhanh hơn cả phản ứng của tất cả mọi người, cũng nhanh hơn cả chiêu thức của Tả thiên sư và Long Tư Dạ......
"Phốc!" Vân Thanh La đâm thẳng bảo kiếm vào trong ngực phải của Cố Tích Cửu.