Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 693: Ta không cần ngươi (1)



Rốt cuộc, đây là chiến trường thực sự, sống hay chết chỉ cách nhau chưa đầy một nơi thở, thậm chí Long Tư Dạ lúc này cũng không dám có chút phân tâm!

Trái lại, Đế Phất Y ngồi ở chỗ kia thật ra rất nhàn nhã tự tại, thỉnh thoảng còn nhấp một ngụm trà.

Trong số những người có mặt ở đây, công phu của hắn cao nhất, thị lực đương nhiên cũng mạnh nhất. Hắn chỉ nhìn xem một lát là có thể biết được năng lực và đặc điểm của từng người.

Đương nhiên, hắn cũng nhìn ra được công phu của Cố Tích Cửu.

Chỉ ngắn ngủn ba tháng không gặp, công lực của nàng đã từ cấp 5 bay lên cấp 7, hơn nữa năng lực khống chế chiêu số của nàng cũng gần như đạt đến mức hoàn hảo!

Càng hiếm hoi hơn nữa chính là sự phối hợp của nàng với đồng bạn, quả thực có thể dùng từ điên rồ để miêu tả nó. Phương thức phối hợp này do nàng tự nghĩ ra cũng cực kỳ ảo diệu, đạt tới trình độ ba người hợp nhất. Sự kết hợp này có thể khiến cho công lực mỗi người gần như tăng lên gấp đôi.

Đáng tiếc hai người kia rốt cuộc nhỏ tuổi một chút, hơn nữa một người còn nhát gan, thỉnh thoảng ra chiêu sẽ xuất hiện sơ hở khiến đối phương công phá hàng phòng thủ của nàng, quấy nhiễu trận pháp phối  hợp giữa ba người, nếu không đội của nàng chỉ sợ đã thắng lâu rồi!

Đội của Cố Tích Cửu càng đánh càng thuần thục, càng có thể tìm ra sơ hở của đối phương.

Trận đầu tiên Vân Thanh La thắng không có gì hồi hộp. Trận thứ hai này, nếu đội của Vân Thanh La muốn thắng, chỉ sợ sẽ phải trải qua rất nhiều khó khăn, khả năng thắng rất sít sao.

Đối với trận thứ ba, Đế Phất Y cũng không mong đợi dù ai thắng ai thua......

Chén trà ở đầu ngón tay của hắn xoay chuyển trong vô thức, nước trà phản chiếu đôi mắt đen tuyền thâm sâu của hắn.

Một khắc trôi qua (15ph), nửa canh giờ trôi qua (1h), một canh giờ trôi qua (2h)......

Sáu người vẫn bất phân thắng bại ở trên đài.

Mọi người đều rất hào hứng theo dõi trận đấu ở dưới đài!

Thật ra đội của Vân Thanh La vốn là một tổ hợp phi thường ở Tử Vân ban, đã quét sạch những đối thủ vô địch của lớp Tử Vân sơ cấp. Trong lớp Tử Vân sơ cấp không có một đội nào có thể chiến đấu với bọn họ hơn nửa canh giờ!

Tuy nhiên, đội của Cố Tích Cửu đã thách thức bọn họ trong một canh giờ, còn chưa có biểu hiện sẽ thua. Chỉ dựa vào điều này, đội này đã có tư cách tiến vào Tử Vân ban!

Nhậm đạo sư của lớp 1 Tử Vân ban lúc này rất rối rắm. Nhóm người Vân Thanh La là con át chủ bài của lớp 1, ông ta đương nhiên không muốn bọn họ bị thua.

Nhưng ông ta nhìn thấy đội của Cố Tích Cửu cũng cực kỳ tốt, cũng rất muốn đưa bọn họ vào trong lớp của mình!

Ông ta không nhịn được oán trách Cổ Tàn Mặc: "Cổ đường chủ, ta cảm thấy ba người Cố Tích Cửu thật đúng là những hạt giống tốt hiếm có, đặc biệt là Cố Tích Cửu...... Nhân tài như vậy cứ giữ lại Lưu Vân ban thì thật uổng phí! Ta cảm thấy đừng nên thu nhận nhân tài dựa vào khuôn mẫu nữa, cho dù lần này bọn họ thua ta cảm thấy cũng nên để bọn họ tiến vào lớp 1 Tử Vân ban chúng ta. Ta thật tình cảm thấy ngài có thể thay đổi được điều kiện kia......"

Đạo sư lớp 2 Tử Vân ban mang theo vẻ mặt nghiêm túc: "Điều kiện đã đưa ra lúc trước, sao có thể tùy tiện sửa đổi? Nhưng Nhậm đạo sư nói cũng có lý, nhân tài như vậy cứ để ở Lưu Vân ban quả là uổng phí. Hay là để bọn họ tiến vào lớp 2 Tử Vân ban chúng ta được không? Như vậy vừa không trì hoãn tương lai của học sinh, cũng không làm trái với quy tắc."

Lỗ tai của đạo sư lớp 3 Tử Vân ban vẫn luôn dựng lên nghe ngóng, lúc này vừa nghe thấy bắt đầu có chuyện đoạt người, ông ta đương nhiên cũng không chịu bị bỏ lại phía sau, nói lớp mình cũng có chỗ tốt, muốn để cho Cố Tích Cửu tiến vào lớp mình......

Trương đạo sư của Lưu Vân ban xem ba người Cố Tích Cửu giống như bảo bối, lúc này vô cớ bị trúng đạn rất nhiều lần, cực kỳ khó chịu, không nhịn được cũng phản bác vài câu.

Ông ta nói rằng ba người Cố Tích Cửu là do Lưu Vân ban bồi dưỡng mà nên, chứng minh Lưu Vân ban không phải rác rưởi, ít nhất nó cũng chứng minh đội ngũ đạo sư không phải là vô dụng, vì thế ba người Cố Tích Cửu nên lưu lại Lưu Vân ban để khích lệ những học sinh chưa đạt thành tích......

Ông ta nói lên quan điểm của mình, kích động tới những đạo sư của các lớp khác, bọn họ đều cảm thấy Trương đạo sư muốn lưu lại chồi non tốt như vậy ở Lưu Vân ban là hành động bóp chết thiên tài, hoàn toàn coi thường ông ta......

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com