Có lẽ nàng đã mong đợi nó qua lâu, vì thế cho dù mỏi mệt, Cố Tích Cửu vẫn vui mừng khi ước mơ khó có được của mình đã thành hiện thực ——
Là vì lòng nàng đã thay đổi, hay là do nàng vẫn không tin hắn?
Cố Tích Cửu không phải là người thích luộm thuộm, thật ra nàng thích cắt bỏ những mớ hỗn độn một cách nhanh chóng nhất.
Nếu như ngươi vô tâm, ta sẽ để ngươi rời đi. Nếu như ngươi rời đi, đừng mơ tới chuyện quay đầu lại!
Đó là thái độ yêu đương của nàng, cũng là nguyên tắc sống của nàng.
Nàng vốn cho rằng mình và Long Tư Dạ sẽ không có khả năng bên nhau, dù sao hắn cũng từng cô phụ nàng. Cho dù hắn bù đắp như thế nào, hắn đều không thể xoá được vết sẹo đã gây ra cho nàng.
Tuy nhiên, giữa nàng và hắn đã xảy ra một hiểu lầm lớn, hắn cũng lựa chọn sai lầm khi xin lỗi nàng trong chuyện lúc nàng còn nhỏ. Mặc dù những chuyện hắn làm sau đó có chút không liên quan, nhưng tất cả cũng đều vì nàng......
Vậy nàng có nên quay lại hay không?
Suy cho cùng, trong cuộc đời, hai người yêu nhau không hề dễ dàng.
Về lý trí, nàng cảm thấy nên tha thứ cho hắn, cùng hắn sống lại những giấc mơ xưa, nhưng về mặt tình cảm, nàng lại không thể bỏ qua, cũng không muốn đánh cược thêm lần nữa.
Hồi đó, Long Tích khiến nàng có cảm giác ấm áp, hiện tại Long Tư Dạ cũng cho nàng cảm giác ấm áp. Khi ở bên hắn, nàng có thể cảm giác được dòng chảy chậm rãi và ổn định của năm tháng.
Có lẽ nàng đã quá luyến tiếc những điều tốt đẹp ngày xưa, đúng không?
"Chúng ta đi thả đèn trên sông?" Long Tư Dạ đề nghị.
Cố Tích Cửu lắc đầu: "Không muốn thả."
Những cặp tình nhân cùng nhau thả đèn lồng là chuyện bình thường, nhưng quan hệ giữa nàng và Long Tư Dạ không giống như thế, ít nhất hiện tại không phải.
"Yên tâm, chúng ta chỉ thả một chiếc đèn lồng chiến thắng, không phải đèn lồng tình nhân." Long Tư Dạ không nói gì thêm liền kéo nàng đi: "Chẳng phải ngày mai ngươi phải quyết đấu trận chung kết hay sao? Chúng ta hãy đón nhận điềm lành trước! Cầu chúc ngươi thành công!"
......
Long Tư Dạ nói không sai, đèn thả trên sông thật sự không chỉ toàn là đèn lồng tình nhân, cơ bản đèn gì cũng có.
Có những người ước nguyện sẽ đỗ Kim Bảng, có người ước nguyện cha mẹ an khang...... Đương nhiên nhiều nhất chính là đèn lồng tình nhân, mong muốn yêu nhau nắm tay trọn đời...... nhiều vô số. Những chiếc đèn lồng đầy màu sắc mang theo vô vàn hy vọng của chúng sinh trôi theo dòng nước. Nhìn từ xa, trông chúng giống như những vì sao.
Thật ra Cố Tích Cửu không tin vào điều này. Nếu như thả một chiếc đèn là có thể đạt thành nguyện vọng, vậy thì người chưởng quản tất cả sẽ bận rộn bao nhiêu?
Theo trực giác, nàng nhớ tới thánh tôn.
Thánh tôn là thần, thần là người bất khả chiến bại. Người bán đèn lồng nói rằng, chỉ cần thành tâm cầu nguyện, có thể hắn sẽ nhìn thấy đèn ước nguyện này, sau đó sẽ giúp ngươi thực hiện nguyện vọng......
Nàng tin rằng mỗi một người thả đèn lồng đều rất thành tâm, nhưng thánh tôn có thể nhìn thấy mấy chiếc đèn? Người giống như hắn không phải là loại người sẽ tuỳ tiện giúp mọi người thực hiện hoá mong ước của mình......
Cố Tích Cửu nhớ tới tính tình ngạo kiều của hắn, không nhịn được lắc đầu. Với tính cách thích chọc giận người khác của thánh tôn, hắn không ngăn cản ước nguyện của ngươi là tốt rồi! Nếu tâm tình hắn không tốt, quyết định chơi mấy trò đùa, đoán chừng ước vọng kia sẽ hoàn toàn bị hủy diệt!
Nàng vốn dĩ không định thả đèn, nhưng Long Tư Dạ vẫn luôn bên cạnh khuyến khích. Cố Tích Cửu đã viết một điều ước với mục đích vui vẻ một chút, cầu chúc cho mọi điều ước đều trở thành hiện thực, sau đó bỏ vào một chiếc đèn lồng, thả nó trôi trên mặt sông, nhìn nó dần dần hoà vào biển đèn lồng trôi đi......
Long Tư Dạ cũng thả một chiếc đèn lồng, rất thành kính đặt xuống mặt nước.
Cố Tích Cửu nhìn một lát, cuối cùng không nhịn được: "Ta cảm thấy nếu ngươi có ước nguyện, có thể trực tiếp đi cầu thánh tôn. Như thế sẽ tốt hơn nhiều so với việc viết nguyện vọng rồi thả đèn trên sông."
Long Tư Dạ khẽ lắc đầu: "Thánh tôn...... không dễ gặp như vậy. Hơn nữa hắn cao cao tại thượng như vậy, không dính bụi trần. Sau chừng ấy năm, ta chưa từng nói với lão nhân gia hắn vượt qua mười câu."