Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 668: Chân tướng năm đó (2)



Đối với linh hồn của 'người nhân bản', nó sẽ chạy đến trên người của 'Cố Tích Cửu'.

Điều mà vợ chồng Diệp thị yêu cầu chính là, sau khi đổi tim thì Cố Tích Cửu không thể sống được nữa. Vì vậy, sát thủ Cố Tích Cửu sẽ hoàn toàn chết đi, và linh hồn người nhân bản kia cũng không thể sống lại......

Kế hoạch này rất hoàn hảo, không ngờ Cố Tích Cửu có cấu tạo cơ thể đặc biệt, có kháng thể đối với thuốc gây mê. Nàng đã tỉnh lại sớm hơn dự kiến, đâm vào tim hắn không quan trọng, nhưng nàng lại xé nát trái tim của mình, lãng phí toàn bộ kế hoạch đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng của Long Tích......

Tất cả mọi chuyện đều được giải thích rõ ràng. Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy âm thanh đại trai nhai nuốt.

Chuyện xưa quá mức phức tạp ly kỳ, trong đầu Cố Tích Cửu nhất thời có chút hỗn loạn, không thể nói có tư vị gì. Nếu như chuyện cũ này là sự thật, vậy thì có lẽ năm đó Long Tích không phụ bạc nàng, chỉ là tạo hóa trêu người mà thôi.

Nếu chuyện cũ này là những gì Long Tư Dạ tự tạo ra để lừa gạt nàng......

Vậy mục đích của hắn là gì?

Ánh mắt nàng dừng ở trên ngọc bội hình lá phong màu đỏ treo ở bên hông hắn: "Ngọc bội này là của ngươi?"

Ngọc bội không lớn lắm, chỉ bằng đồng tiền xu, nhưng màu sắc rất đẹp, hơi phát sáng ở dưới ánh đèn mờ.

"Ngọc bội này vốn là của ngươi." Long Tư Dạ mở miệng.

"Hả?" Cố Tích Cửu nhướng mày.

"Ngươi từng xem bộ phim Hồng Lâu Mộng đúng không? Giả Bảo Ngọc lúc sinh ra đã ngậm một viên ngọc, nhưng lúc ngươi sinh ra đã nắm một viên ngọc trong tay. Vừa sinh ra tay ngươi rất nhỏ đã nắm cái này, vì thế nên vợ chồng Diệp thị mới đặt tên cho ngươi là Diệp Hồng Phong. Lúc trước, ngọc bội này vẫn luôn được đeo ở trên cổ ngươi. Khi tráo đổi ngươi với người nhân bản, ta nhất thời bối rối nên đã tháo ngọc bội này đeo lên cổ nàng ta, vì thế nàng ta mới được nhận định là Diệp Hồng Phong và bị ôm đi. Nàng ta đã đeo ngọc bội này cho đến ngày phẫu thuật mới tháo ra rồi để ở chỗ ta.

Ta không ngờ linh hồn của mình rõ ràng đã xuyên không, còn mang theo cả thứ này tới đây. Trên thế giới này lúc ta mới sinh ra, trong tay đã nắm lấy nó. Ta có ký ức của Long Tích, vì thế vẫn luôn trân trọng ngọc bội này. Ta cảm thấy, nếu ngọc bội này bị ta đưa tới thế giới bên này, vậy vận mệnh chú định đều có ý trời. Nói không chừng, ngươi cũng sẽ xuyên qua đây. Vì thế, sau khi ta lớn và có năng lực tự chủ, ta bắt đầu tìm kiếm tung tích của ngươi ở trong thế giới này. Và cuộc tìm kiếm vừa bắt đầu chính là một trăm năm......"

Tất cả mọi chuyện hắn nói đều rất chân thật. Cố Tích Cửu hơi nhấp môi, không biết nàng tin hay là không tin. Nàng cúi đầu nhấp một ngụm nước. Nếu hắn đã bằng lòng nói hết tất cả, vậy nàng cũng không ngại hỏi thêm một số vấn đề luôn vướng mắc ở trong lòng.

"Ngươi đã chết như thế nào? Có phải lúc ấy ta đã giết ngươi hay không?"

Long Tư Dạ lắc đầu: "Trái tim ta hơi hướng về phía bên phải, một nhát dao kia của ngươi không đâm vào trái tim ta. Sau khi nhìn thấy ngươi chết, ta...... ta đã không muốn sống nữa, vì thế nên đã tự sát."

Năm đó trái tim hắn thật sự hơi hướng về bên phải?!

Có lẽ hiểu được sự nghi ngờ trong mắt Cố Tích Cửu, Long Tư Dạ dứt khoát kéo tay nàng rồi ấn ở trên ngực phải của mình: "Ngươi có thể tự mình nghiệm chứng một chút."

Cố Tích Cửu: "......" Lòng bàn tay quả thật có một trái tim đang đập.

Nhưng đời này trái tim hắn nằm lệch sang bên phải, không có nghĩa đời trước trái tim hắn cũng lệch về phía bên phải đúng không? Vì thế Cố Tích Cửu tạm thời gác lại nghi ngờ này qua một bên.

"Nếu ngươi tự sát, vậy thời gian có lẽ gần với thời điểm ta chết? Nhưng vì sao thời gian chúng ta đi vào thế giới này lại cách xa nhau như vậy? Ngươi tới nơi này hơn một trăm năm qua, trong khi ta chỉ mới tới đây một năm mà thôi......"

"Ngốc nghếch, cùng chết chưa chắc cùng sinh. Cho dù là tỷ muội cùng đồng thời xuyên qua cũng chưa chắc có thể xuyên đến cùng một triều đại."

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com