Mặc dù Cố Tích Cửu không phải thật sự là nam nhân, nhưng nàng lại rất thích chiếc ghim hoa kia, vì thế nên mua nó, cũng nhìn lướt qua một sạp hàng bán đồ trang sức khác.
Ánh mắt nàng bị thu hút bởi một mặt dây chuyền bằng ngọc bích.
Trang sức bày bán trên những sạp hàng ở đây đều không phải là hàng tốt, hầu hết đều được làm từ chất liệu rất đơn giản bình thường. Tuy nhiên, chúng đều rất tinh xảo.
Mặt dây chuyền có màu sắc không tốt lắm, vật liệu cũng rất bình thường, nhưng hình dáng có chút hiếm lạ, không giống như những loại thường thấy. Nó trông giống như một đôi mắt hồ ly, hơn nữa ngọc bội đó còn có màu đỏ.
Hình dạng của nó, có chút giống với mắt hồ ly trên đai buộc trán của Tả thiên sư.
Đương nhiên, bất luận là màu sắc hay độ tinh xảo, khối ngọc bội này không thể so sánh với viên ngọc trên đai buộc trán kia. Nếu nói ngọc bội trên đai buộc trán kia là kim cương, ngọc bội này chính là pha lê......
Nhưng Cố Tích Cửu vẫn cầm ngọc bội kia lên nhìn xem, nhận thấy có nhiều sự khác biệt.
Ví dụ như, cũng đều là mắt hồ ly, nhưng khối ngọc trên trán Tả thiên sư lấp lánh ánh sáng mỗi lần hắn đi chuyển, cực kỳ hấp dẫn. Trong khi khối ngọc này lại giống như đôi mắt hồ ly bị đánh đến nỗi choáng váng.
"Tiểu công tử, đây chính là ngọc bội mắt hồ ly chính cống." Vừa rồi Cố Tích Cửu mua ghim cài rất thống khoái, lão bản kia cảm thấy nàng là một khách hàng lớn, cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ: "Ngài đeo trên người rất đẹp, khẳng định có thể thu hút ánh mắt của các tiểu nương tử......"
Một khối ngọc bội mắt hồ ly có thể thu hút sự chú ý của nữ tử?
Lời này dường như rất có ý vị. Cố Tích Cửu vừa quan sát ngọc bội vừa nói chuyện với lão bản kia, từ trong miệng lão bản biết được rằng, không chỉ mặt dây chuyền mắt hồ ly bán rất chạy, ngay cả đai lưng có gắn mắt hồ ly, mũ mắt hồ ly cũng rất được ưa chuộng, bởi vì rất nhiều nữ tử thích chúng......
Lão bản kia còn có vẻ rất thần bí giải thích với nàng: "Biết vì sao tất cả nữ tử đều thích mắt hồ ly hay không? Bởi vì Tả thiên sư —— Khách quan, ngài cũng biết Tả thiên sư chính là người tình trong mộng của những nữ hài tử đó...... Nhưng, Tả thiên sư lại chỉ có một vị, hơn nữa cao quá tầm với của mọi người, nữ tử bá tánh bình thường tất nhiên không dám mơ tưởng. Nếu có thể đeo phụ kiện giống như đai buộc trán của nam nhân mình thích, như thế cũng không tệ. Nếu ngài đeo cái này lên, các nàng ấy chắc chắn sẽ rất thích...... Đây chính là trang sức phụ kiện được thịnh hành trong nhiều năm qua! Đeo nó bao lâu cũng được, sẽ không bị lỗi thời......"
Hoá ra còn có chuyện như vậy!
Cố Tích Cửu nhìn ngọc bội trong tay: "Ta thấy ngọc bội này cũng không giống với trên đai buộc trán của Tả thiên sư kia lắm, hình dạng kém xa."
Lão bản kia xoa tay, cười hắc hắc: "Đó là vì công tử không biết, với thân phận của Tả thiên sư, cho dù muốn bắt chước những thứ hắn đeo trên người cũng không dám bắt chước giống y như đúc, chỉ lờ mờ có hình dạng kia thôi, có ý đó là được rồi. Nếu thật sự hoàn toàn giống nhau, đó là sự thiếu tôn trọng đối với ngài ấy."
Cố Tích Cửu buông ngọc bội xuống, khẽ cười nói: "Ta không thích cái này." Sau đó nàng nhanh chóng rời đi.
Thậm chí bản gốc nàng cũng không quan tâm, đừng nói tới hàng nhái?
Nàng vừa đi ở trên đường, vừa chú ý nhìn trang sức của những nam tử xung quanh một chút, quả nhiên thường xuyên nhìn thấy bọn họ đeo phụ kiện có mắt ngọc hồ ly. Đương nhiên, hình dạng của những viên ngọc đó của mỗi người đều khác, có một số người còn bị biến dạng, trông giống như mắt mèo......
Lúc đi ngang qua một cửa hàng bán phụ kiện bằng ngọc, Cố Tích Cửu vô tình liếc mắt nhìn qua, không ngờ nhìn thấy người quen.
Yến Trần và Lam Ngoại Hồ.
Hai người bọn họ đều không mặc đồng phục học sinh Thiên Tụ Đường. Yến Trần mặc một chiếc áo khoác màu xanh lam, lưng đeo trường kiếm, tóc thúc lên cao, tô điểm đôi môi hồng đỏ mọng, rất tuấn tú. Dáng vẻ bên ngoài của hắn thật ra rất giống môn nhân Thục Sơn trong 《Tiên Kiếm Truyền Kỳ 2》, khí chất cũng hơi giống Bạch đậu hủ trong phim, khiến người cảm động.