Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 652: Ngươi nhảy ra từ đâu?



Cố Tích Cửu ngày thường vẫn luôn tới đây ngồi hóng gió, sắp xếp lại suy nghĩ một chút, sau đó lên kế hoạch cho tương lai của mình.

Lần này cũng giống như thường lệ, sự buồn bực của nàng không kéo dài bao lâu. Nàng ngồi một lát như vậy, toàn bộ nỗi buồn đều bị gió núi thổi tan.

Nàng bắt đầu suy nghĩ về trận đấu ba ngày sau, chuẩn bị lên phương án kế hoạch ở trong lòng.

Cổ Tàn Mặc nói, chỉ cần đội các nàng đánh thắng một trận nữa, ba người bọn họ đều có thể chính thức bước vào lớp 1 của Tử Vân ban.

Lớn 1 là lớp trọng điểm nhất, nếu bước vào đó, thứ nhất là có thể nhận được tài nguyên tốt hơn, thứ hai có thể có cơ hội chứng tỏ bản thân. Quan trọng hơn chính là, hai đồng đội của nàng rất khao khát được bước vào lớp này......

Thật trùng hợp, đội trưởng của đội đối chiến hôm đó sẽ là Vân Thanh La......

Hai đồng đội khác của nàng ta cũng là tinh anh trong tinh anh, thuộc tính linh lực đều đạt tới cấp 6 rưỡi, không dễ đối phó lắm.

Quan trọng hơn, ba người này ngày thường không dễ dàng giao thủ với người khác, Cố Tích Cửu thậm chí chưa từng nhìn thấy chiến thuật của bọn họ khi đối chiến, trong khi đối phương đã quan sát đội của Cố Tích Cửu vô số lần......

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, hiện tại đối phương có thể hiểu hiểu rõ các nàng, trong khi nàng lại hiểu biết rất ít về đối phương.

Trận chiến này không dễ dàng chút nào!

"Cố Tích Cửu......" Phía sau đột nhiên truyền tới một tiếng hô nhỏ.

Cố Tích Cửu đang xuất thần, giọng nói này đột nhiên vang lên khiến nàng giật mình. Nàng theo bản năng quay đầu lại, nhìn thấy Yến Trần đang đứng ở phía sau nàng cách đó không xa, thần sắc có chút lo lắng.

Rất hiếm khi trên mặt người này hiện lên vẻ lo lắng, Cố Tích Cửu kinh ngạc, nhướng mày: "Ngươi nhảy ra từ đâu vậy?"

Đôi mắt Yến Trần nhìn nàng chằm chằm: "Ngươi tới đây trước đi." Hắn vừa nói vừa tiến về phía nàng.

Sau một lúc sửng sốt, Cố Tích Cửu cũng hiểu vì sao hắn lại lo lắng như thế, không thể không bật cười: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta muốn nhảy xuống vực hay sao? Với công phu của ta, cho dù nhảy xuống từ độ cao này cũng không chết được."

Vách đá này cao khoảng hai trăm mét, nếu như nhảy thẳng xuống đó, Cố Tích Cửu tất nhiên không thể sống được.

Nhưng khinh công của nàng không phải là thứ vô dụng, cho dù trượt chân ngã xuống, nàng vẫn có thể dẫm lên những thân cây mọc trên vách đá bay lên......

Yến Trần nhìn nàng một lát, có lẽ nhận ra sự thờ ơ trên khuôn mặt của nàng, cuối cùng thở dài một hơi nhẹ nhõm. Hắn đi tới ngồi xuống ở bên cạnh nàng, thoáng nhìn xuống phía dưới rồi nói: "Mặc dù vách đá này không phải sâu nhất, nhưng ngươi biết phía dưới là cái gì hay không? Đó là suối nước nóng, nước trong suối đủ để nấu chín người. "

Cố Tích Cửu: "......"

Nàng ho nhẹ một tiếng: "Ta cảm thấy với bản lĩnh của ta, căn bản sẽ không bị rơi tới đáy."

Nàng cũng biết nước trong suối phía dưới có thể bỏng chết người, bởi vì lúc đầu nàng đã từng điều tra về nó.

Yến Trần biết mình lo lắng vô ích, đột nhiên hắn chuyển đề tài: "Hơn nửa đêm ngươi chạy tới đây làm gì? Tiểu hồ ly không tìm thấy ngươi còn đang khóc thảm, còn chạy tới đập cửa phòng ta......"

Cố Tích Cửu đổ mồ hôi lạnh, không nhịn được hỏi: "Lúc nàng đập cửa phòng ngươi, có kinh động tới những người khác không?"

Liệu ngày mai có bị truyền ra, Cố Tích Cửu nghĩ quẩn trong lòng nên muốn đi tự sát hay không?!

Yến Trần đương nhiên biết nàng đang lo lắng điều gì, lắc đầu: "Không. Khi nàng ấy sợ hãi hoặc không biết làm gì thường sẽ đi tìm ta. Nếu như ta cũng không cách nào khác, lúc đó nàng ấy mới đi tìm người khác. Ta đoán một người da mặt dày như ngươi sẽ không chạy đi tự tử, vì thế nói với nàng ấy có lẽ ngươi đang ở chỗ nào đó yên tĩnh, nghiên cứu chiến thuật. Ta cũng hứa với nàng ấy sẽ lập tức đi tìm ngươi, lúc đó nàng ấy mới yên tâm."

Cố Tích Cửu: "...... Ngươi mới da mặt dày! Cả nhà ngươi mới da mặt dày!"

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com