Sau khi ăn sáng xong, hai người đi ra khỏi Lầu Đế Khuyết. “Thánh Tử Ma Tộc ra rồi!”
“Anh ta chính là Dạ Thần?”
Vù!
Lầu Đế Khuyết người đông nghìn nghịt, bao vây con phố không lọt giọt nước, muốn đi ra cũng khó!
Diệp Bắc Minh quát một tiếng: “Tất cả cút ra! Đừng chặn đường của bản thánh tử!”
Con phố náo nhiệt lập tức yên tĩnh!
Không một người nào nhường đường, thậm chí tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt băng lạnh!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!