Ánh mắt nhìn lên ông lão để râu dê đi sau Khương Kiếm Phong ba bước: “Ông lão đó tên là Tê Cung, cảnh giới thần tôn đỉnh phong, thực lực còn mạnh hơn tôi một chút!”
“Anh Diệp...”
Hầu Tử cũng hơi căng thẳng: “Đều tại tôi không tốt, nếu tôi chịu năm trăm roi sấm sét thì đã không có chuyện nảy rồi!”
Diệp Bắc Minh trợn trừng mắt: “Đừng nói lời ngốc nghếch, anh chịu năm trăm roi thì còn sống được không?”
“Nhưng..”, Hầu Tử tỏ vẻ mặt tự trách.
Diệp Bắc Minh lắc đầu, võ vai Hầu Tử: “Đừng lo lắng, chúng ta tiếp tục ăn, mặc kệ hắn tai”
“Được”. Hầu Tử kiềm chế nỗi lo lắng.
“Bàn này rất được, chúng ta ngồi ở đây đi!", Khương Kiếm Phong đi đến, chỉ vào chiếc bàn của Diệp Bắc Minh.
Soạt! Ánh mắt của tất cả thực khách ở tầng một đều nhìn qua. Có kịch hay xem rồi!
Quản lý trung niên hơi khó xử: “Thống lĩnh Khương, bàn này đã có người rồi”.
“Phòng bao trên tầng dành riêng cho cậu đấy, cậu việc gì cứ phải ngồi trong góc rẽ cầu thang, vị trí này...”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.a_zz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!