Bà già áo đen nhếch miệng cười một tiếng, dùng âm thanh chỉ có hai người có thể nghe được nói ra: "Cung chủ, từ lúc bắt đầu lão thân đã biết vật này không phải là của Băng Cực Cung rồi!"
Thiếu phụ cung trang sững sờ.
Bà ta lập tức giận dữ: "Nếu bà đã biết, vì sao còn phải ép Nại Tuyết?"
"Haha!"
Bà già áo đen cười nghiền ngẫm: "Nếu tôi không ép cô †a, sao cung chủ có thể ra tay được chứ?"
"Hoàn Nhan Băng Phượng, vị trí cung chủ của bà vốn là của tôi!"
"Nếu không phải cung chủ đời trước bị mù, làm sao lại truyền lại cho bà chứ?”
"Bây giờ đương nhiên tôi phải lấy lại thứ vốn thuộc về mình rồi!"
Mụ ta trêu tức cười một tiếng: "Không bằng, chúng ta làm giao dịch đi?"