“Nếu con có được mấy thứ này, về sau sẽ có cơ hội trở thành Thần Đế!”
Mấy lão giả còn lại của nhà họ Tô cũng đều mở miệng.
“Gia chủ, phu nhân và thiếu gia nói rất đúng”.
“Kẻ này đã là người sắp chết, giao ra để đổi một vài thứ cũng không sai!”
Sắc mặt Tô Lê trắng bệch: “Bố, cầu xin bố, đừng mà...”
Tô Chính Dương nhìn Diệp Thanh Lam một cái.
Cả quá trình người phụ nữ này đều ngồi ở bên giường.
Không nói một lời, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Tô Chính Dương thở dài một tiếng trong lòng: “Thương thay tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ!”
Ánh mắt của ông ta dừng ở trên người Diệp Thanh Lam: “Nhà họ Tô sẽ không thông báo với nhà họ Từ, nhưng gia hạn cho hai người phải rời khỏi nhà họ Tô trong vòng một tiếng”.