Ngạo Thiên Trì vừa khóc vừa cười: "Ha ha ha ha, hu hu hu! Ma quỷ, Diệp Bắc Minh là ma quỷ!"
Ông ta tuyệt vọng nhìn ba người Giang Thái Hư, Dạ Phá Dương, Lăng Nho Phong: "Mấy người có nhìn thấy không? cậu ta tuyệt đối là bò ra từ trong địa ngục!"
"Nếu như cho tôi một cơ hội, cho dù có chết tôi cũng sẽ không đối địch với cậu ta..."
Một chữ cuối cùng vừa truyền ra.
Ngạo Thiên Trì hoàn toàn bị ngọn lửa cắn nuốt!
Trên trán ba người Giang Thái Hư, Dạ Phá Dương, Lăng Nho Phong đầm đìa mồ hôi lạnh!
Dạ Phá Dương bị dọa đến mức giọng nói run rẩy: "Diệp Bắc Minh... Không... Diệp tông chủ, đại nhân..."
"Cầu xin cậu cho nhà họ Dạ tôi một cơ hội, Dạ Phá Dương tôi biết sai rồi!"
"Cho dù cậu làm gì với tôi, cho dù nghiền xương tôi thành tro, thiên đao vạn quả tôi cũng được!"
"Nhưng cầu xin cậu đừng hủy diệt nhà họ Dạ..."
Dạ Phá Dương cũng đã bị chặt tay chân.
Nhưng ông ta vẫn nằm rạp trên mặt đất, dùng sức điên cuồng dập đầu xuống!
Rầm rầm rầm!
Cả người Lăng Nho Phong run rẩy: "Đại nhân, nhà họ Lăng tôi không nên đối địch với cậu, không nên đối địch với Thanh Huyền Tông!"
"Đại nhân, cầu xin cậu hãy cho nhà họ Lăng tôi một cơ hội!"
Rầm! Rầm! Rầm!
Lăng Nho Phong đập mạnh đầu xuống mặt đất, máu me đầm đìa!
Ngay cả Giang Thái Hư cũng tuyệt vọng, không nhịn được khẩn cầu: "Diệp Bắc Minh, tôi nhận thua!"
"Nhà họ Giang thua!"
"Giang Thái Hư tôi thề, có thể lập tức lấy bí pháp nói cho tất cả mọi người nhà họ Giang không được tìm Thanh Huyền Tông báo thù!"
"Về sau bất kỳ kẻ nào trong nhà họ Giang nhìn thấy Diệp đại nhân đều phải quỳ xuống đất hành lễ!"
Giang Thái Hư chật vật đứng lên, lại quỳ xuống bịch một tiếng!
Toàn bộ Thanh Huyền Tông đều sôi trào!
"Đây chính là gia tộc Thượng Cổ ư?"
"Thế mà lại dập đầu cầu xin tha thứ?"
"Xem ra gia tộc Thượng Cổ cũng không phải không thể chiến thắng được!"