"Chém ra mười nhát kiếm liên tiếp chứa kiếm khí có thể gây đe dọa đến cảnh giới Thần Chủ, nếu đã như thế mà không đuối sức thì biến thái quá rồi!", Dạ Vô Song lắc đầu.
Vẻ mặt của những người còn lại đều thay đổi vô chừng, mỗi người đều có toan tính riêng trong lòng.
Đúng lúc này, Dư Thục Nhàn bất thình lình ra tay, cô ta bùng nổ hết tốc lực!
Chỉ với một bước chân đã đi tới sau lưng Diệp Bắc Minh, sau đó cô ta giơ tay toan tung một chưởng ra.
"Cô! Láo xược!"
Tiểu Độc Tiên nổi cơn thịnh nộ.
Dư Thục Nhàn cười khẩy: "Cô mới láo xược đấy, cút đi cho tôi!"
Chỉ với một cú chưởng, Tiểu Độc Tiên chưa kịp hồi phục đã bị đánh bay ra ngoài, thương thế chỉ vừa lành lặn chút ít đã nặng hơn ba phần!
"Sư tỷ Tiểu Độc Tiên!"
Diệp Bắc Minh thầm hét to trong lòng.
Anh đang định ra tay.
Thì có một nguồn sức mạnh bùng nổ từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, áp chế anh: "Nhóc con, cậu điên rồi à!"
"Chân nguyên của cậu đã bị tiêu hao quá nhiều, nếu còn tiếp tục đánh nhau thì sẽ bị phế đấy!"
"Tam sư tỷ!"
Đôi mắt xinh đẹp của Hoàng hậu Hồng Đào, Lục Tuyết Kỳ, Vương Như Yên, Khương Tử Cơ và Chu Lạc Ly đỏ hoe, họ xông lên gần như cùng một lúc.