Chỉ có Hạ Nhược Tuyết nở nụ cười: "Đây chính là người đàn ông của tôi!"
"Diệp tông chủ!"
"Diệp tông chủ! Vô địch!"
"Vô địch! Vô địch! ! Vô địch!"
Bên ngoài đại điện, hơn triệu đệ tử kích động kêu to!
Cơn giận vừa rồi nghẹn ở trong lòng, trong nháy mắt đã được xả ra ngoài!
Mẹ nó đúng là quá thoải mái!
Khóe mắt Lăng Thiên run rẩy, ánh mắt khóa chặt Diệp Bắc Minh: "Lăng Cẩu mặc dù là một con chó bên cạnh tôi, nhưng có câu tục ngữ là đánh chó phải ngó mặt chủ!"
"Cậu lại dám giết chó của tôi ở ngay trước mặt tôi..."
Diệp Bắc Minh cười: "Tôi chẳng những giết chó của ông, mà còn muốn giết ông!"
Con ngươi của Lăng Thiên khí co rụt lại!
Cuồng vọng!
Đúng là quá ngông cuồng!
"Cậu nói cái gì..."
Lăng Thiên đang định lên tiếng.
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long trong tay, trực tiếp chém tới!
Đậu má!
Một màn này khiến tất cả mọi người sợ choáng váng!
Lăng Cẩu chỉ là thuộc hạ của Lăng Thiên, giết cũng được, không ảnh hưởng đến toàn cục.
Nhưng Lăng Thiên là sứ giả Võ Đạo Minh hàng thật giá thật!
Từ khi Võ Đạo Minh thành lập đến nay mới chỉ xảy ra khoảng mười lần việc có tông môn ra tay với sứ giả Võ Đạo Minh!
Đều không ngoại lệ!
Toàn bộ những tông môn kia đều bị hủy diệt!
Biến mất trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng!
"Minh Nhi, dừng tay!"
Lãnh Nguyệt kêu to.
Sát Chủ cũng hô to: "Minh Nhi, đừng làm loạn, cậu sẽ gây ra hoạ lớn đấy!"