Với tư thế lười biếng, tay khoanh lại sau đầu và tay cầm cuốn sách "Icha Icha Paradise", Kakashi không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Điều đó làm cho không khí càng trở nên kỳ quặc hơn, giống như một màn giới thiệu không chính thức, nhưng lại đầy thú vị.
Khi tất cả đều đã có mặt trên nóc nhà, Kakashi cất giọng: “Xin chào, tôi là Kakashi Hatake, đội trưởng của các em. Nhưng tôi không muốn nói gì thêm về bản thân mình, không thú vị đâu. Cứ thế mà làm việc đi.”
Với một thái độ thờ ơ và không chút nghiêm túc, Kakashi khiến mọi người có chút ngỡ ngàng. Thế nhưng, anh cũng đã nói xong phần của mình, và giờ là lúc Naruto, Sakura, và Sasuke lần lượt phải giới thiệu về bản thân.
Naruto là người đầu tiên lên tiếng. Cậu đứng thẳng, khuôn mặt tràn đầy quyết tâm, không giống như thường ngày với những trò nghịch ngợm. Naruto hít một hơi thật sâu, rồi tuyên bố bằng một giọng đầy tự hào:
“Em là Naruto Uzumaki! Một ngày nào đó, em sẽ trở thành Hokage, người mạnh nhất trong làng! Và em yêu ramen!” Naruto mỉm cười rộng, một biểu cảm tự tin mà luôn đi kèm với những lý tưởng cao đẹp của cậu. Câu nói này không chỉ đơn giản là một tuyên bố, mà là khẳng định cả một lý tưởng sống mà cậu không bao giờ từ bỏ. Cậu biết rằng con đường đến Hokage đầy gian nan, nhưng điều đó không làm cậu chùn bước.
Còn Sakura, ngay sau đó, nhìn Sasuke với đôi mắt lấp lánh và nở một nụ cười nhẹ nhàng, dù có vẻ như đang cố giấu đi một điều gì đó. Cô không thể kìm chế cảm xúc của mình và liền nói:
“Em là Sakura Haruno. Em yêu thích Sasuke và... ghét Naruto.” Lời nói của cô khiến cả nhóm cạn lời. Cô có thể là một cô gái dịu dàng, nhưng khi nói về Sasuke, cô không thể che giấu sự ngưỡng mộ dành cho anh.
Sasuke, không bất ngờ, không thay đổi biểu cảm. Cậu không nói gì nhiều, nhưng đôi mắt cậu lạnh lùng, không chút cảm xúc. Khi tới lượt mình, cậu thản nhiên tuyên bố:
“Tôi là Sasuke Uchiha. Tôi ghét rất nhiều thứ, không thích bất cứ thứ gì. Một ngày nào đó, tôi sẽ giết một người đàn ông.”
Không khí bỗng chốc trở nên im lặng. Sasuke nói ra câu đó thật đơn giản, nhưng ẩn chứa trong đó là một nỗi đau quá lớn. Câu nói này chỉ khiến tất cả những người có mặt cảm nhận được sự tăm tối trong tâm hồn Sasuke, cũng như sự quyết tâm không bao giờ lùi bước trên con đường mà cậu đã chọn. Mọi người đều cảm thấy sự lạnh lùng của cậu , và hiểu rằng những lời nói này không phải là để khoe khoang, mà là lời khẳng định cho một mục tiêu duy nhất trong cuộc đời Sasuke: báo thù.
Giọng nói của Vergil, từ bên trong tâm trí Naruto, vang lên rõ ràng và lạnh lùng như mọi khi.
“Thật là một nhóm thú vị, Naruto.” Vergil bắt đầu, giọng anh không che giấu sự khinh miệt nhẹ nhàng đối với đội của cậu. “Ngươi, Sakura, Sasuke… tất cả đều có những động lực riêng biệt, nhưng có vẻ như ai cũng đang chạy trốn khỏi thứ gì đó.”
Naruto không thể phủ nhận điều đó. Mỗi thành viên trong đội có một lý do, một mục tiêu rõ ràng. Sasuke thề sẽ báo thù và giết một người, Sakura thậm chí không giấu giếm tình yêu với Sasuke, còn cậu, thì luôn mơ ước trở thành Hokage. Những lý tưởng đó rất khác nhau, nhưng có một điểm chung: sự khát khao và sự thiếu thốn tình cảm trong cuộc sống của họ.
“Sasuke, một người được dẫn dắt bởi sự thù hận. Sakura, một người bị lạc trong tình cảm cá nhân. Và cậu… không có gì ngoài sự mơ mộng về sự chấp nhận. Ngươi muốn trở thành Hokage, nhưng để làm gì? Để chứng minh mình cho những người đã luôn khinh bỉ ngươi? Hay để thay đổi thế giới mà không hề hiểu những gì mình đang làm?” Vergil nói, giọng anh như một làn sóng lạnh lẽo quét qua tâm trí Naruto, làm cậu không thể không tự hỏi mình về động lực thực sự của mình.
Naruto cứng người lại, nhưng cậu không muốn để những lời của Vergil ảnh hưởng quá nhiều. Cậu không phải là người dễ bị đánh bại bởi những lời chỉ trích, và vì thế, cậu tiếp tục nghĩ về con đường của mình. Cậu sẽ chứng minh rằng mình có thể trở thành Hokage, và cậu sẽ không để bất kỳ ai, ngay cả chính mình, ngăn cản cậu.
Vergil tiếp tục, không một chút cảm thông: “Sự tự mãn của ngươi thật đáng buồn. Ngươi muốn làm Hokage vì sự tôn trọng từ những người khác, nhưng ngươi không biết rằng, một khi ngươi có được sự công nhận, ngươi sẽ phải trả giá đắt. Những người đó không đáng để ngươi làm mọi thứ vì họ.”
Naruto cảm thấy một chút lo lắng dâng lên trong lòng, nhưng cậu nhanh chóng xua đuổi nó. Vergil có lý, nhưng cậu đã quyết định rồi. Cậu sẽ không từ bỏ ước mơ của mình.
"Ông có thể nhận xét thế nào cũng được, Ông đầu bạc. Nhưng tôi sẽ trở thành Hokage!" Naruto thì thầm trong tâm trí, quyết tâm của cậu càng thêm vững vàng.
Vergil, sau một thoáng im lặng, lên tiếng lần nữa, giọng anh có chút thay đổi, như thể anh đã nhìn nhận rõ hơn về Naruto: “Hmm, ít nhất ngươi đã tìm được động lực của mình. Nếu điều đó là động lực duy nhất ngươi có, thì cứ theo đuổi nó đi. Mặc dù con đường của ngươi sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất ngươi có thể học được một điều: Sức mạnh không phải đến từ sự công nhận của người khác, mà từ việc ngươi chấp nhận chính mình. Ngươi có thể là một Hokage, nếu ngươi biết cách kiên cường.”
Lời nói của Vergil dù lạnh lùng nhưng lại chứa đựng một sự công nhận ngầm, như thể anh đang đánh giá Naruto theo cách riêng của mình. Cậu không còn là đứa trẻ ngây thơ mà sẽ phải trưởng thành qua từng thử thách. Những lời của Vergil càng khiến Naruto quyết tâm hơn, dẫu biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Nhưng đó là con đường duy nhất mà cậu có thể đi, và Naruto đã sẵn sàng bước đi trên con đường ấy.
Cuối cùng, Vergil dừng lại, không nói gì thêm.
Kakashi gật đầu một cách lười biếng, như thể không hề bận tâm về những gì vừa diễn ra, và chỉ nói một câu duy nhất:
“Vậy là tôi hiểu rồi. Đội 7 của chúng ta khá đặc biệt đấy. Ngày mai, tất cả hãy đến bãi tập với đầy đủ đồ ninja. Và đừng ăn sáng.”
Với sự thờ ơ đặc trưng của mình, Kakashi kết thúc buổi giới thiệu. Không một lời động viên, không một câu chúc may mắn nào. Cả nhóm đứng đó, nhìn nhau trong im lặng, không ai nói thêm lời nào. Mỗi người trong nhóm đã có lý do riêng để ở đây, nhưng giờ họ phải bắt đầu hành trình cùng nhau, với một đội trưởng lạnh lùng và những lý tưởng khác biệt.
Khi Kakashi quay lưng và bước đi, Naruto thở dài. “Mình chắc chắn sẽ trở thành Hokage” Cậu tự nhủ, nhưng rồi cũng mỉm cười tự tin, mặc dù biết rằng con đường phía trước sẽ vô cùng gian nan.
Sakura chỉ nhìn theo Sasuke, không nói gì thêm, nhưng ánh mắt của cô đã thể hiện rõ sự ngưỡng mộ đối với anh. Sasuke, sau khi nhìn chằm chằm vào Kakashi, lại quay lưng đi mà không nói thêm câu nào.
Ngày mai sẽ là ngày bắt đầu của đội 7, và Naruto biết rằng con đường trở thành Hokage không hề dễ dàng. Nhưng cậu đã có quyết tâm vững vàng, không gì có thể lay chuyển được. Cả đội sẽ có những cuộc phiêu lưu đầy thử thách và cũng sẽ dần trưởng thành trong suốt chặng đường gian nan đó.