Sasuke Uchiha đứng trước mép hẻm núi. Bên cạnh là Sakura, Suigetsu và Jūgo. Tất cả mặc áo choàng đen để tránh bị phát hiện.
Suigetsu lên tiếng: “Chúng ta đã xác định chính xác mục tiêu?”
Sasuke đáp: “Phải. Jinchūriki Ngũ Vĩ – Han. Đang hoạt động độc lập ngoài phạm vi bảo vệ chính của Làng Đá.”
Sakura hỏi: “Hắn di chuyển một mình bao lâu?”
Jūgo nói: “Hai ngày. Không có dấu hiệu đội hộ tống. Hắn mặc giáp kim loại, chiều cao khoảng hai mét, chakra Vĩ Thú rất rõ ràng.”
Suigetsu nhún vai: “Có vẻ dễ hơn ta tưởng.”
Sasuke nói dứt khoát: “Đừng coi thường. Han từng đập tan đội đột kích của Làng Mây chỉ trong vài phút.”
Sakura liếc nhìn Sasuke: “Kế hoạch?”
Sasuke đáp: “Ta tiếp cận trực diện. Jūgo hỗ trợ khống chế di chuyển. Suigetsu và Sakura yểm trợ đánh lạc hướng và phong ấn.”
Jūgo gật đầu. “Đã rõ.”
Suigetsu vác Kubikiribōchō lên vai: “Hiểu rồi.”
Sasuke nói tiếp: “Nếu hắn bắt đầu chuyển hóa chakra Vĩ Thú, chúng ta phải tấn công dứt điểm. Không để hắn triệu hồi toàn bộ sức mạnh.”
Suigetsu hỏi: “Nếu Làng Đá phát hiện thì sao?”
Sasuke trả lời: “Tiêu diệt nhân chứng. Không để bất kỳ ai rời khỏi khu vực này.”
Han đang di chuyển trong hẻm núi phía dưới. Trên người hắn là bộ giáp sắt che kín toàn thân, đầu đội mặt nạ kim loại. Mỗi bước đi đều phát ra dao động chakra lớn.
Han nói ngắn gọn: "Không cần xin lỗi. Các ngươi sẽ không còn đường lui."
Ầm.
Chakra đỏ phóng ra thành sóng khí quét qua mặt đất. Sasuke trượt ngang tránh, mắt khóa vai Han. Suigetsu lướt sang trái, Kubikiribōchō chắn trước ngực. Jugo kéo Sakura lùi, cánh tay bắt đầu biến đổi.
Sasuke trầm giọng: "Triệt hạ hắn. Không để biến hình."
Han bước lên một bước: "Muộn rồi."
Hắn giáng mạnh gót chân. Đất đá vỡ nát. Chakra đỏ cuộn quanh người như lốc xoáy.
Suigetsu gầm lên: "Xông lên!"
Hắn lao qua bên, Kubikiribōchō vung ngang, chém vào chân Han.
Sasuke áp sát, tay rút Kusanagi, điện lóe lên. "Chidori!"
Hắn nhìn Han đang quỳ, rồi cúi nhìn Sasuke: "Ta đến kịp."
Tobi móc trong tay áo ra một lọ thủy tinh nhỏ, bên trong đựng dung dịch trong suốt.
"Nhỏ mắt. Ngươi đã lạm dụng Mangekyou Sharingan quá mức."
Sasuke khẽ rên, mắt nhắm nghiền.
Suigetsu nắm lấy lọ thuốc, nhanh tay mở nắp. Sakura run tay đỡ đầu Sasuke, Suigetsu nhỏ từng giọt thuốc vào mắt hắn.
Sasuke thở hắt, toàn thân run lên.
Tobi nhìn thẳng vào cậu, giọng lạnh như đá: "Ngươi phải hiểu, Mangekyou không phải thứ muốn dùng là dùng."
Suigetsu nghiến răng, tay vẫn giữ chặt lọ thuốc: "Nếu không có nó, cả bọn đã chết rồi."
Tobi im lặng, ánh mắt dưới mặt nạ tối sầm.
Sakura lau máu trên mặt Sasuke, giọng khàn khàn: "Chúng ta… phải đưa Han đi ngay. Hắn chưa chết, nếu chakra hồi lại sẽ thoát được."
Tobi gật đầu, tay xòe ra. Một cổng không gian đen mở rộng ngay bên cạnh. "Đưa hắn vào đây. Ta sẽ đưa về hang ổ."
Suigetsu siết cán Kubikiribōchō, trừng mắt nhìn Han đang bất tỉnh, lửa Amaterasu đã tắt, giáp cháy xém. "Chết tiệt… Tốn gần nửa cái mạng mới bắt được."
Jugo thở dốc, cúi người nhấc Han lên vai, động tác dứt khoát. "Đi thôi."
Sasuke gượng đứng, máu vẫn chảy xuống cằm, mắt nhắm nghiền. "Đừng phí thời gian… Trước khi hắn hồi phục…"
Sakura khoác tay đỡ lưng Sasuke. Suigetsu và Jugo bước qua cổng không gian, mang theo Han bất tỉnh.
Tobi nhìn Sasuke chậm rãi nói: "Ngươi đã chứng minh được giá trị. Nhưng trả giá quá nhiều… Mangekyou của ngươi đang cạn kiệt."
Sasuke không đáp, chỉ siết chặt nắm tay.
Gió lạnh tràn qua khe núi, cuốn theo bụi đá, mùi máu khét lẫn hơi nóng còn vương lại.
Một khắc sau, bốn người đội Taka biến mất trong xoáy không gian đen.