Đè Xong Mới Biết Nhầm Người

Chương 32



Chương 32:Học gì không học, đi học cái môn “lời nói như gió thoảng bên tai” của nàngCòn người yêu thương thì càng không thể nào có được.Vừa nghĩ đến đây, Trình Tuyết Ý lại lên tiếng: "Đại sư huynh, ngươi không cảm thấy cuộc sống như ngươi rất nhàm chán, rất cô đơn sao?"Thẩm Nam Âm vừa định mở miệng lại mím chặt môi.Trình Tuyết Ý hưng phấn chớp chớp mắt, đúng rồi, chính là như vậy, mau dao động đạo tâm của hắn đi, mau rơi vào bẫy của nàng đi, thợ săn khi đi săn thỉnh thoảng cũng có lòng tốt, nhưng cũng cần phải đề phòng, bởi vì phía sau có thể là cả một kế hoạch để tóm gọn hắn.Nhưng mà thợ săn lại phải thất vọng rồi.Thẩm Nam Âm sau khi rửa sạch vết máu trên người, sửa sang lại tóc tai, liền nói với nàng: "Trình sư muội, đa tạ ý tốt.""Nhưng canh giờ không còn sớm, nên trở về tông môn."... Hoàn toàn là bộ dạng đã lĩnh hội được chân truyền của nàng: “coi lời ngươi nói như gió thoảng qua tai".Thẩm Nam Âm, ngươi thật sự không cần phải học theo triệt để như vậy đâu.Trình Tuyết Ý cắn môi, cất kỹ linh châu, tức giận nói: "Ngươi tự mình trở về đi, sau khi ra khỏi đây ta còn có việc phải làm, không về trước đâu."Thẩm Nam Âm ôn hòa nói: "Ra ngoài đã lâu rồi, nhiệm vụ của muội cũng đã hoàn thành, ta thấy trong túi Càn Khôn của muội có Vong Ưu Hoa, muội nên trở về.""Trở về thì tự mình đi cũng được, không cần phải đi cùng đại sư huynh, như vậy quá dễ gây chú ý, ta không muốn rước thêm phiền phức không cần thiết."Thẩm Nam Âm bình tĩnh nói: "Vậy sao, ta còn tưởng sư muội chỉ hận không thể để cho tất cả mọi người nghĩ rằng ta và muội có quan hệ."Trình Tuyết Ý cứng người, nhíu mày nói: "Đại sư huynh có thời gian ở đây nói nhảm với ta, chi bằng mau chóng rời đi. Trên quần áo của ngươi tuy không có máu, nhưng vết thương trên người ngươi vẫn đang chảy máu, ta có thể ngửi được mùi máu tươi rất nồng.""Có người đánh lén ngươi, dùng đao, đúng không?"Thẩm Nam Âm không chủ động nói chuyện này, nhưng khi Trình Tuyết Ý hỏi, hắn cũng không giấu giếm, thẳng thắn nói: "Có người thừa dịp ta đang mổ đan mà ra tay sau lưng, dùng đao, trong đao hình như có ma khí."Ma khí.Trong lòng Trình Tuyết Ý khẽ động.Năm năm qua, đây là lần thứ hai ma khí xuất hiện, cả hai lần đều là nàng gặp phải.Lúc trước vội vàng muốn hái Tu Nguyệt Thảo, không có thời gian tìm hiểu kỹ chuyện Thủy Tiêu nhập ma.Vốn định nhân cơ hội này quay về tông môn điều tra rõ ràng, không ngờ lại có manh mối tự đưa đến cửa.Trình Tuyết Ý lập tức hỏi: "Người đó là nam hay nữ? Tu vi thế nào? Sau khi làm ngươi bị thương, người đó làm sao?"Thẩm Nam Âm trả lời từng câu một: "Nhìn thân hình và chiêu thức của đối phương, hẳn là nam tử, tu vi kém xa ta, sau khi làm ta bị thương đã bị ta đánh trọng thương, tuy đã chạy thoát nhưng sống không được bao lâu, không còn sức lực để làm ác nữa."Tu vi kém xa hắn, nếu không phải thừa dịp hắn đại chiến với Hỏa Linh Long bị thương, lại đang tập trung mổ đan, tuyệt đối không thể nào làm hắn bị thương được.Tuy chạy thoát nhưng cũng sống không được bao lâu, nói không chừng bây giờ đã chết rồi.Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?Liệu có liên quan gì đến Phệ Tâm Cốc hay không?Hay là bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?Chuyện liên quan đến Ma tộc, Trình Tuyết Ý không thể không quan tâm.Nàng cau mày, đang mải suy nghĩ bỗng nghe Thẩm Nam Âm nói: "Trình sư muội còn gì muốn hỏi nữa không?"Hắn nhìn sắc trời, dựng kiếm lên, thản nhiên nói: "Nếu không còn gì nữa thì lên đường thôi."Đây là ý tứ tuyệt đối không cho phép nàng hoàn thành nhiệm vụ rồi còn ở lại bên ngoài tông môn.Hả?Sao hắn lại có vẻ không vui?Thẩm Nam Âm có phải bị thứ gì đó bám vào người rồi không, tần suất hắn không vui gần đây cũng quá cao.Hình như là bắt đầu không vui từ lúc nàng hỏi chuyện.À...Nếu không thể hành động một mình, vậy thì bám theo hắn đi.Hắn là nhân vật trung tâm, những gì nàng muốn biết hắn đều có thể tiếp xúc được, đi theo hắn cũng được.Trình Tuyết Ý nhảy lên Hồng Trần Kiếm rồi tự nhiên chui vào lòng hắn, ngửi thấy mùi máu tươi thoang thoảng trên người hắn, bỗng nhiên ý thức được điều gì đó."Đại sư huynh, ta đương nhiên còn có vấn đề."Nàng xoay người mặt đối mặt với trên mũi kiếm mỏng manh, đứng trong khuỷu tay hắn, giữ chặt thắt lưng đối phương."Vết thương của ngươi thế nào rồi? Hắn làm ngươi bị thương ở đâu, ngươi đã xử lý chưa? Ngươi còn ngất xỉu nữa, chắc là bị thương rất nặng, mau cho ta xem."Vẻ mặt Trình Tuyết Ý tràn ngập lo lắng khẩn trương, Thẩm Nam Âm đưa tay ngăn nàng lại khi nàng định cởi thắt lưng của hắn, ánh mắt lướt qua khuôn mặt nàng, dường như nhìn thấy vài phần lo lắng thật sự, nhưng lại như không thấy gì cả.Hắn không nên để ý đến những điều thật giả này."Được rồi, ta không sao, đừng làm loạn, về tông môn rồi nói."Đẩy Trình Tuyết Ý ra một chút, Thẩm Nam Âm cũng không nhận ra tâm trạng của hắn đã trở lại bình thường, lại trở nên ôn hòa bình tĩnh."Đứng cho vững."Hắn bảo nàng đứng cho vững, Trình Tuyết Ý không nghe lời.Nàng hiếu kỳ nhìn chằm chằm hắn khiến Thẩm Nam Âm vốn dĩ bình tĩnh cũng trở nên có chút không tự nhiên."Đại sư huynh, ngươi thật kỳ lạ."Đôi mắt nàng vốn đã to, khi tò mò trợn to lên càng thêm bắt mắt.Thẩm Nam Âm không thể không nhìn thẳng vào nàng, vừa nhìn thẳng đã bị nàng chế nhạo."Ngươi nghĩ ta không quan tâm ngươi bị thương sao?" Trình Tuyết Ý nói với vẻ đầy ẩn ý: “Sao ta có thể không quan tâm được? Nếu không ta hỏi những câu hỏi đó làm gì? Ta chắc chắn muốn biết rõ ràng ai đã làm ngươi bị thương, bắt hắn lại báo thù cho ngươi mới hỏi chứ."“Sư muội, muội nghĩ nhiều rồi."Hồng Trần Kiếm bay lên, Trình Tuyết Ý dựa vào lòng hắn, nghe hơi thở hắn hỗn loạn rồi lại dần dần bình ổn trở lại."Đụng vào miệng vết thương sao?"Thẩm Nam Âm không phủ nhận mà chỉ thở dài.Mấy ngày quen biết nhau, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy hắn thở dài.Vào đêm trong hang động, dù rơi vào tình cảnh bết bát hắn vẫn kiên cường, không hề thở dài một tiếng."Đại sư huynh, sao ngươi lại thở dài, rất đau sao?" Trình Tuyết Ý bắt đầu lục túi: “Ta có thuốc giảm đau tự chế, rất hiệu quả, mỗi lần bị thương bôi vào, rất nhanh sẽ hết đau."Bài thuốc là do mẫu thân nàng để lại, đến Càn Thiên Tông nàng cũng đã phối chế thêm không ít để phòng ngừa bất trắc.Hồng Trần Kiếm mang theo hai người bay ra khỏi phạm vi Vương Mẫu Sơn, giọng Thẩm Nam Âm theo gió truyền đến tai nàng."Thuốc trị thương tốt như vậy, sư muội chắc chắn không có nhiều, vẫn nên giữ lại dùng, đừng lãng phí trên người ta."Dừng một chút, Thẩm Nam Âm lại nói: "Sư muội trước kia tu hành ở ngoại môn thường xuyên bị thương sao?"Nghe giọng điệu của nàng hình như bị thương là chuyện thường, nhưng theo Thẩm Nam Âm được biết, Càn Thiên Tông không hà khắc với đệ tử ngoại môn, cho dù bọn họ không có tiền đồ như đệ tử nội môn, nhưng ít nhất an toàn và cuộc sống hàng ngày vẫn được đảm bảo, sao nàng lại thường xuyên bị thương?Trình Tuyết Ý không trả lời được.Nàng nói bị thương là chỉ lúc ở Phệ Tâm Cốc.Loại thuốc này hiệu quả nhất khi chữa trị những vết thương do Thẩm Nam Âm trấn giữ để lại.Nghĩ đến đây, nàng lại không muốn cho hắn nữa.Trình Tuyết Ý dứt khoát cất lọ thuốc đi rồi nhìn về phía trước, không đáp mà hỏi ngược lại: "Thật ra ta còn có một vấn đề muốn hỏi đại sư huynh."Thẩm Nam Âm không nói gì, dường như là thái độ biết gì nói nấy.Dễ nói chuyện đến mức Trình Tuyết Ý rất muốn trực tiếp hỏi về Bạch Trạch Đồ.Nhưng không được, hắn vừa mới không nghi ngờ nàng, trước khi làm rõ chuyện Ma tộc xuất hiện là thế nào thì vẫn nên cẩn thận một chút.Bạch Trạch Đồ là mục đích cuối cùng của nàng, không thể dễ dàng bại lộ.Trình Tuyết Ý lấy lại tinh thần, hỏi hắn: "Đại sư huynh ngay cả Huyết Đằng cũng không muốn giết, nhưng tại sao khi nhìn thấy linh vật như Hỏa Linh Long lại không nghĩ đến việc hàng phục hoặc độ hóa nó mà trực tiếp ra tay?"Linh đan của Hỏa Linh Long ấm áp, hàn khí trên người Trình Tuyết Ý biến mất rất nhiều, giọng nói cũng vô thức mang theo sự ngọt ngào ấm áp.Nàng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào cằm Thẩm Nam Âm, thử hỏi: "Có phải vì..."Câu hỏi "Có phải vì ta" không có cơ hội nói ra, Thẩm Nam Âm đã trả lời: "Hỏa Linh Long nhận một nhiệm vụ sẽ không thay đổi, trừ phi chết đi thì không còn cách nào thuần phục. Nó bị người lấy Tu Nguyệt Thảo trước đó chọc giận, chủ động tấn công ta, chiêu nào cũng muốn lấy mạng ta, ta chỉ có thể phản kích, không có điều kiện để lựa chọn khác.""..." Trình Tuyết Ý chậm rãi hỏi: “Chỉ vì vậy thôi sao?""Trình sư muội cần chuyển cơ, đương nhiên cũng là một trong những nguyên nhân." Thẩm Nam Âm nói với vẻ mặt không đổi sắc: “Không tìm được cây Tu Nguyệt Thảo thứ hai, ta đương nhiên phải tìm cách khác cho sư muội. Vận khí của sư muội cũng tốt, gặp được con Hỏa Linh Long này, linh đan của nó nhất định thuộc về muội."Lời nói không khó nghe nhưng lại có chút giả tạo, Trình Tuyết Ý không hài lòng lắm.Nàng cúi đầu nghịch chuông bạc bên hông, lười biếng hỏi Thẩm Nam Âm: "Vậy chuông bạc của ta thì sao, ngươi có thể tháo cấm chế cho ta không? Ta ngày thường vẫn cần dùng đến."Phong ấn của Thẩm Nam Âm không phải ai cũng có thể cởi bỏ, tu vi của nàng còn hạn chế, nếu không thì có thể thử xem.Người phía sau cũng dễ nói chuyện, nghe nàng nói vậy liền đáp: "Về tông môn sẽ cởi bỏ cho muội."Trình Tuyết Ý không có ý kiến gì, lại ngẩng đầu hỏi: "Tại sao nhất định phải về tông môn? Không thể bây giờ sao? Ta đảm bảo sẽ không dùng Linh Âm ảo thuật với ngươi nữa, được không?" 

 

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com