Huyền Thiên Bí Cảnh chìm trong không khí ngột ngạt, sát khí từ trận chiến với Hắc Thánh vẫn chưa tan hết, để lại một vùng đất hoang tàn đầy vết tích hủy diệt. Nguyễn Minh Nhật đứng giữa hư không, Thần Huyết Chi Ấn trong tay rung động yếu ớt, ánh mắt đỏ thẫm quét qua Tiểu Vũ và những đồng đội còn lại – Nguyễn Huyền Phong và Nguyễn Thiên Lãnh từ Thương Hội Nguyễn, cùng hai tán tu sống sót sau hỗn chiến. Tu vi Phá Thiên Cảnh hậu kỳ của hắn tỏa ra khí thế ngập trời, nhưng trong lòng hắn vẫn còn nỗi lo mơ hồ về Thần Huyết Chân Chủ và thế lực thần bí đứng sau. “Chúng ta không còn thời gian đứng yên. Bí Cảnh Huyền Thiên còn vô số tạo hóa, nhưng cũng đầy nguy cơ. Tiến lên!” Hắn lạnh lùng ra lệnh, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao, dẫn đầu nhóm người lao vào sâu trong bí cảnh.
Không gian phía trước dần mở ra, một vùng đất tràn ngập linh khí nồng đậm hiện ra trước mắt. Những ngọn núi đá lơ lửng giữa hư không, thác nước linh khí chảy ngược lên trời, và giữa trung tâm là một tòa tháp cổ kính tỏa ra ánh sáng đỏ rực – Huyền Thiên Tháp. Minh Nhật dừng lại, thần thức lan tỏa, cảm nhận được hai luồng khí tức mạnh mẽ từ trong tháp: một viên đan dược đỏ rực như mặt trời, và một khối ngọc thạch trắng bạc lấp lánh như ánh trăng. “Huyền Thiên Tạo Hóa Đan và Huyền Thiên Thần Hồn Ngọc…” Hắn thì thầm, ánh mắt lóe lên tia sáng tham lam, nhưng cũng đầy cảnh giác. Hai bảo vật này đủ để khiến bất kỳ cường giả nào dưới Đại Đế Cảnh điên cuồng tranh đoạt.
“Đó là của ta!”
Nguyễn Thiên Lãnh gầm lên, ánh mắt nóng bỏng, linh khí Phá Thiên Cảnh sơ kỳ bùng nổ, trường kiếm trong tay hóa thành Nguyên Huyền Trảm, lao thẳng về phía Huyền Thiên Tháp. Nhưng ngay lúc đó, một nhóm cường giả từ xa lao tới, khí tức mạnh mẽ không kém – năm kẻ đều ở Phá Thiên Cảnh, dẫn đầu là một lão giả áo xám, tu vi Phá Thiên Cảnh hậu kỳ, tay cầm trận kỳ đỏ máu, sát khí ngập trời. “Muốn đoạt bảo vật? Qua được ta trước đã!” Lão giả cười lạnh, trận kỳ vung lên, Huyết Ảnh Phong Thiên Trận bung ra, hắc khí hóa thành hàng ngàn lưỡi dao lao tới, chặn đường Nguyễn Thiên Lãnh.
“Ầm!”
Nguyễn Thiên Lãnh bị đánh bay, máu tươi phun trào, ánh mắt thoáng kinh hãi. Minh Nhật nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám cường giả mới xuất hiện. “Lại là đám chuột nhắt muốn tranh cơ duyên với ta?” Hắn cười lạnh, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng nổ, ngọn lửa đỏ đen bao phủ toàn thân, linh khí hóa thành Huyền Nhật Luân Hồi Kiếm. Một lưỡi kiếm đỏ đen ngàn trượng chém xuống từ trời cao, mang theo khí thế luân hồi ngập trời, nhắm thẳng vào trận pháp của lão giả. “Rắc!” Một tiếng vang giòn tan, trận kỳ đỏ máu nứt vỡ, hắc khí tan rã, lão giả hoảng loạn lùi lại, nhưng chưa kịp phản ứng, lưỡi kiếm đã chém trúng, huyết quang bắn tung tóe, thân thể hắn vỡ tan thành tro bụi.
“Bọn chúng đến rồi!”
Tiểu Vũ lạnh lùng, Hắc Nguyệt Hồn Châu rung động, linh khí trắng bạc hóa thành Nguyệt Hồn Thiên Sát Băng Phong, cơn bão băng khổng lồ bung ra, đóng băng ba kẻ còn lại trong chớp mắt. Nàng vung kiếm, Hắc Nguyệt Trảm chém xuống, ánh trăng trắng bạc xé nát không gian, ba pho tượng băng vỡ tan, máu đen bắn tung tóe, kết thúc sinh mệnh chúng trong im lặng. Nguyễn Huyền Phong và hai tán tu cũng ra tay, linh khí bùng nổ, tiêu diệt kẻ cuối cùng, mở đường vào Huyền Thiên Tháp.
Minh Nhật bước vào tháp, ánh sáng đỏ rực từ Huyền Thiên Tạo Hóa Đan chiếu rọi khuôn mặt hắn, viên đan dược lơ lửng giữa hư không, tỏa ra khí tức cổ xưa đủ để củng cố cảnh giới lên Bán Phá Thiên Cảnh Đại Viên Mãn, thậm chí chạm đến ngưỡng Bán Bộ Đại Đế Cảnh. Bên cạnh, Huyền Thiên Thần Hồn Ngọc lấp lánh, sức mạnh thần thức từ nó khiến ý thức hải của Minh Nhật rung động. “Hai thứ này là của ta!” Hắn giơ tay, linh khí đỏ đen hóa thành vòng xoáy, kéo hai bảo vật về phía mình. Nhưng ngay lúc đó, một luồng sát khí lao tới từ bóng tối, một tán tu trong nhóm phản bội, trường thương rực lửa đâm thẳng vào lưng Minh Nhật.
“Muốn chết!”
Minh Nhật cười lạnh, thân hình xoay người, Huyền Nhật Thần Tước bung ra, nắm đấm đỏ đen khổng lồ đập xuống, trường thương vỡ tan, tán tu hét thảm, thân thể nứt vỡ, máu tươi bắn tung tóe, chết không toàn thây. Hắn quay đầu, ánh mắt sắc lạnh quét qua đám còn lại: “Còn ai muốn thử?” Nguyễn Huyền Phong và những người khác run rẩy, không dám động thủ, chỉ lặng lẽ tìm kiếm cơ duyên khác trong tháp.
Minh Nhật nắm Huyền Thiên Tạo Hóa Đan và Huyền Thiên Thần Hồn Ngọc trong tay, dẫn Tiểu Vũ rời khỏi Huyền Thiên Tháp, tiến vào một hang động bí mật trong bí cảnh để luyện hóa. Hắn ngồi xuống, linh khí đỏ đen bao phủ, nuốt viên đan dược vào miệng. Một luồng sức mạnh cổ xưa trào ra từ đan dược, dung hợp với Huyền Nhật Thần Mạch, khí tức của hắn tăng vọt, cảnh giới vững chắc đạt đến Bán Phá Thiên Cảnh Đại Viên Mãn, hơi thở đã chạm đến ngưỡng Bán Bộ Đại Đế Cảnh. Thần thức lan tỏa, không gian hàng ngàn dặm đều nằm trong tầm kiểm soát, sức mạnh kinh hồn khiến hang động rung chuyển.
Tiểu Vũ ngồi cách đó không xa, một khối linh thạch trắng bạc từ Huyền Thiên Tháp trong tay nàng tỏa ra linh khí nồng đậm. Nàng luyện hóa nó, linh khí trắng bạc dung hợp với Hắc Nguyệt Hồn Châu, tu vi bùng nổ, từ Hóa Thần Cảnh đại viên mãn đột phá lên Phá Thiên Cảnh sơ kỳ. Nàng mở mắt, ánh mắt sắc lạnh như băng tuyết, sát khí ngập trời không thua kém Minh Nhật. “Sư phụ, ta đã đột phá!” Nàng mỉm cười, nhưng ánh mắt thoáng hiện tia sáng kiên định.
Nguyễn Huyền Phong và Nguyễn Thiên Lãnh cũng tìm được cơ duyên riêng – một thanh cổ kiếm và một viên Huyền Linh Đan, thực lực tăng mạnh lên Phá Thiên Cảnh trung kỳ và Phá Thiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Hai tán tu còn lại luyện hóa hai khối linh thạch hiếm, tu vi tiến gần Phá Thiên Cảnh sơ kỳ. Nhưng trong ánh mắt họ, mâu thuẫn ngấm ngầm bắt đầu xuất hiện, lòng tham và sự ganh ghét với Minh Nhật dần trỗi dậy, dù không ai dám ra tay.
Minh Nhật đứng dậy, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng nổ, thần thức lan tỏa điều tra Bí Cảnh Huyền Thiên. Nhưng ngay lúc đó, một luồng sát khí tà ác cực đoan lao tới từ bóng tối, ý thức hải của hắn rung động dữ dội, như bị một đôi mắt vô hình theo dõi. “Ai?” Hắn gầm lên, ánh mắt lóe lên sát khí, nhưng không gian bí cảnh bất ngờ rung chuyển, đất đá vỡ tan, hắc khí trào ra từ hư không, dấu hiệu của một thế lực thần bí sắp xuất hiện. Hắn nhíu mày, cảm nhận được nguy cơ kinh khủng từ sâu trong bí cảnh, không kém gì bóng đen thần bí từng đối đầu trước đó.
“Rút lui!”
Minh Nhật ra lệnh, dẫn Tiểu Vũ và nhóm người rời khỏi hang động, lao ra ngoài Huyền Thiên Tháp. Nhưng khi vừa bước ra, một bóng người cao lớn đứng chặn đường, toàn thân bao phủ hắc khí, đôi mắt đỏ rực như huyết nguyệt, khí tức vượt xa Đại Đế Cảnh sơ kỳ, sát khí ngập trời cuốn lấy cả nhóm. Hắn cười khàn, giọng trầm như vọng từ địa ngục: “Huyền Nhật Đại Đế, ngươi đã lấy Thần Huyết Chi Ấn, giờ lại muốn cướp tạo hóa của Huyền Thiên Bí Cảnh? Ta, Đại Sứ Thần Huyết, sẽ lấy mạng ngươi!” Hắn giơ tay, hắc khí hóa thành bàn tay khổng lồ, mang theo khí tức hủy diệt ngập trời, nhắm thẳng vào Minh Nhật.
Minh Nhật đứng yên, ánh mắt lạnh lẽo, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng nổ, ngọn lửa đỏ đen đối kháng với bàn tay hắc khí. “Ầm!” Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian nứt vỡ, sóng xung kích bùng phát, nhưng Minh Nhật không lùi bước, ánh mắt lóe lên sát khí: “Đại Sứ Thần Huyết? Tốt, ta sẽ dùng máu ngươi để khai phá bí ẩn của Thần Huyết Chân Chủ!” Hắn giơ kiếm, Huyền Nhật Luân Hồi Kiếm chuẩn bị bung ra, mở ra một trận chiến mới đầy kịch tính.
Lời kêu gọi ủng hộ từ tác giả:
Đạo hữu nào muốn xuất hiện trong truyện, hoặc muốn nhân vật của mình trở thành trùm cuối đối đầu Huyền Nhật Đại Đế, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để chương mới ra nhanh hơn! 🔥
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội trở thành bá chủ càng cao! 😆)
🔥 Vinh danh đạo hữu đã ủng hộ:
"Vô Danh Nhân" donate 5.000 VNĐ: “Tiểu đạo hữu chỉ là hạt cát nhỏ, nhưng nguyện theo tác giả chinh chiến tiên hiệp!”
"Nguyễn Trung Tú" donate 7.000 VNĐ: “Chén linh trà này cho Minh Nhật, mong tác giả ra chương nhanh.”
Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta tiếp tục viết nên những trận chiến kinh thiên động địa! Hẹn gặp lại ở chương sau! 🔥