Đạo Quân Äạo gia, Phiêu Miá»u Các không lá»t chá» nà o, má»t khi nghi ngá», háºu quả khó mà lưá»ng ÄÆ°á»£c, sá»± tình nà y cần cẩn tháºn hà nh sá»±. Ngưu Hữu Äạo: âÄiá»m nà y ta sá»m có cân nhắc. Các ngươi yên tâm, ta tá»± có biá»n pháp, Äã có bá» trÃ. Hắn sẽ Äến gặp ta, các ngươi Äi vá» trưá»c, quay Äầu lại ta sẽ gặp các ngươi. Quản Phương Nghi: âChúng ta Äá»u trá» vá», ngươi á» lại má»t mình? Ngưu Hữu Äạo gáºt Äầu: âYên tâm, không có viá»c gì. Không váºn dụng nhân thá»§ cá»§a Mao Lư biá»t viá»n, liá»n có thá» gá»i Cung Lâm Sách ra, nói rõ còn có ngưá»i phá»i hợp Äạo gia hà nh sá»±. Quản Phương Nghi và Viên Cương nhìn nhau, phát hiá»n Äạo gia cà ng ngà y cà ng là m cho ngưá»i ta cảm giác sâu không lưá»ng ÄÆ°á»£c. Äạo gia là m sá»± tình gì Äá»u sẽ không bắn tên không ÄÃch, từ trưá»c Äến giá» trong lòng hiá»u rõ, Äạo gia Äã phân phó như váºy, hai ngưá»i Äà nh phải tuân lá»nh chấp hà nh, leo lên phi cầm rá»i Äi. Nhìn hai ngưá»i rá»i Äi, nhưng Ngưu Hữu Äạo không có rá»i Äi, dưá»i ánh trÄng Äứng Äó, lại lần nữa Äeo lên ngụy trang... Trá» lại Tá» Kim Äá»ng, trả phi cầm cỡ lá»n cho Nghiêm Láºp, hai ngưá»i gặp mặt Ngưu Hữu Äạo trong lòng Äại Äá»nh, không còn ÄỠý sắc mặt cá»§a Nghiêm Láºp, biết sá»± tình phÃa sau Ngưu Hữu Äạo sẽ xá» lý, Nghiêm Láºp cÄn bản không phải Äá»i thá»§ cá»§a Äạo gia. Bất quá sắc mặt cá»§a Nghiêm Láºp quả tháºt là m cho ngưá»i cÄm tức, hai ngưá»i rất chá» mong Nghiêm Láºp nhảy nhót cà ng hÄng, muá»n nhìn Äạo gia là m sao thu tháºp Äá»i phương. Trá» lại Mao Lư biá»t viá»n, hai ngưá»i trá» vá» Äình viá»n cá»§a mình. Äá»ng viên lòng ngưá»i má»t chút, Quản Phương Nghi láºp tức tiến và o phòng mình, Äóng chặt cá»a sá», không thá» chá» Äợi ÄÆ°á»£c muá»n xem lá»
váºt cá»§a Ngưu Hữu Äạo ÄÆ°a cho mình. Ngưu Hữu Äạo nói lá»
váºt nà y rất Äáng giá, hÆ¡n nữa còn Äáng giá tất cả phi cầm cỡ lá»n gá»p lại, má»t ÄÆ°á»ng trá» vá», vẫn bá» câu lòng ngứa ngáy, nếu không phải Ngưu Hữu Äạo bà n giao không thá» cho ngưá»i khác nhìn thấy, sợ là nà ng á» trên ÄÆ°á»ng Äã má» ra xem. Nói cách khác, nhìn thấy Ngưu Hữu Äạo, biết Ngưu Hữu Äạo còn sá»ng, Mao Lư sÆ¡n trang gặp phải phiá»n phức là m ngưá»i sứt Äầu mẻ trán Äã bá» nà ng quên hết, không còn chút lo lắng, tâm tư quy vá» nữ nhân, Äặt á» trên lá»
váºt. Äá»i vá»i tu sÄ© mà nói, thiên hạ nà y còn có Äá» váºt gì Äáng giá hÆ¡n má»t Äám phi cầm cá»§a Mao Lư biá»t viá»n? á» dưá»i ánh Äèn, Quản Phương Nghi nâng tảng Äá lặp Äi lặp lại kiá»m tra, tháºt Äáng giá như váºy mà nói, chẳng phải là nói tảng Äá nà y còn Äáng giá hÆ¡n má»t tấm Thiên Kiếm Phù? Äến tá»t cùng là váºt gì? Hai tay nà ng bắt lấy, thi pháp phá tan, không dám phát lá»±c quá mạnh, nếu tháºt là váºt rất Äáng giá, chá» lo sẽ là m há»ng. RÄng rắc má»t tiếng, á» dưá»i pháp lá»±c ảnh hưá»ng, vá» tảng Äá nứt ra, hÆ¡i tách ra má»t chút khe há», có há»ng quang từ trong khe há» thẩm thấu ra, mang theo cảm giác hoạt tÃnh. Vừa nhìn thấy bảo quang, hai mắt Quản Phương Nghi toả sáng, tÃnh toán lần nà y Ngưu Hữu Äạo hẳn không lừa gạt mình, tháºt có khả nÄng là bảo bá»i Äáng tiá»n. Vá» Äá cháºm rãi má» ra, há»ng quang nhu hòa, khuếch Äại phạm vi chiếu sáng. âCái Äá» váºt gì? Quản Phương Nghi nói thầm, cầm ra má»t váºt to bằng nắm tay, hình trái tim, vá» ngoà i giá»ng như thô ráp, tia sáng nhu hòa chÃnh là từ trong ná»i bá» thẩm thấu ra, hÆ¡n nữa toả ra mùi thÆ¡m nhà n nhạt, mùi thÆ¡m nà y là m tinh thần ngưá»i ta sảng khoái. Chưa từng thấy, cÅ©ng chưa từng nghe nói, có chút không hiá»u ná»i là cái gì, nhưng váºt nà y vừa nhìn liá»n biết không phải Äá» váºt phá» thông. Thi pháp Äiá»u tra ná»i bá», phát hiá»n là thá» lá»ng. LÄn qua lá»n lại kiá»m tra, ánh mắt dừng á» má»t bá» vá», cuá»ng quả. âTrái cây? Trên Äá»i nà y còn có trái cây phát sáng sao... Quản Phương Nghi thầm thì Äá»t nhiên hai mắt trừng lá»n, chá»t dạ nói. âThánh cảnh... Thùng thùng... Bên ngoà i truyá»n Äến tiếng gõ cá»a, còn có thanh âm cá»§a Hứa lão lục. âÄại tá»·, ngươi không sao chứ? Quản Phương Nghi kinh há»n, luá»ng cuá»ng tay chân, tranh thá»§ dùng vá» Äá bao phá»§ trái cây lại, tia sáng biến mất. Cầm tảng Äá trong tay, Quản Phương Nghi hoảng loạn, hết nhìn Äông tá»i nhìn tây, dưá»ng như không biết nên giấu chá» nà o, cuá»i cùng bưá»c nhanh Äến bên giươÌng, kéo chÄn, che tảng Äá lại. âÄại tá»·! Hứa lão lục thấy bên trong không Äáp lại, gia tÄng Äá»ng tÄ©nh gõ cá»a. âÄến rá»i. Quản Phương Nghi Äáp má»t tiếng, vừa Äi vừa kéo xiêm y, còn cá»i Äai lưng, là m rá»i tóc dà i, khi má» cá»a Äã laÌ má»t bá» vừa Äá»nh cỡi áo muá»n nghá» ngÆ¡i. Cá»a chưa má» toà n bá», chá» lá» ná»a ngưá»i há»i. âCó chuyá»n gì? Hứa lão lục há» nghi từ trong khe cá»a nhìn và o trong phòng. Quản Phương Nghi láºp tức mắng: âLén lén lút lút nhìn cái gì, muá»n xem lão nương cá»i q.uần áo hả? Bên ngoà i láºp tức truyá»n Äến tiếng cưá»i trá»m cá»§a mấy lão nhân Phù Phương Viên. Hứa lão lục lúng túng, vá»i và ng khoát tay nói: âÄừng, lá»i nà y cá»§a ngà i ta tiêu thụ không ná»i, ta không có nhã hứng kia, muá»n xem nữ nhân cá»i q.uần áo ta sẽ ra bên ngoà i tìm. Quản Phương Nghi trừng hai mắt, cạch, cá»a triá»t Äá» má» ra. âLão lục, ngươi có ý gì, cảm thấy ta còn không bằng những gái lầu xanh kia phải không? Chá»c mù mắt chó cá»§a ngươi! Nhìn cÅ©ng không ÄÆ°á»£c, không nhìn cÅ©ng không ÄÆ°á»£c, cùng nữ nhân không có cách nà o giảng Äạo lý, Hứa lão lục láºp tức chắp tay xin tha. âÄại tá»·, miá»ng hạ lưu tình, vừa nãy ta thấy trên cá»a sá» có há»ng quang nhuá»m Äẫm, lo lắng có viá»c, há»i má»t chút mà thôi, lo lắng ngươi an toà n, không có ý khác. âMắc má» gì tá»i ngươi, cút! Quản Phương Nghi mắng xong tiá»n tay Äóng cá»a. Hứa lão lục quay Äầu lại rá»i Äi, gãi gãi Äầu. Má»t bên có ngưá»i dÃnh sát và o, chế giá»
u nói: âNhìn ÄÆ°á»£c Há»ng Nương cá»i quần áo không? Äẹp không? âCút. Hứa lão lục tức giáºn Äạp má»t cưá»c. Nhưng Quản Phương Nghi á» trong phòng nhấc tay che ngá»±c, dáng vẻ sá»t sắng, bưá»c nhanh Äi tá»i bên giươÌng ngá»i xuá»ng, lại ÄÆ°a tay sá» sá» váºt á» trong chÄn. Còn Äáng giá hÆ¡n má»t Äám phi cầm cỡ lá»n cá»ng lại, trái cây biết phát sáng, hÆ¡n nữa Äến từ Thánh cảnh, còn không cho ngoại nhân nhìn thấy. Quản Phương Nghi tim Äáºp gia tá»c, Äại khái hoà i nghi là Äá» váºt gì rá»i. Miá»ng phát khô, lại dáºy Äi tá»i cá»a, từ trong khe cá»a nhìn bên ngoà i má»t chút, xác nháºn không có khác thưá»ng, má»i trá» vá» bên giươÌng, vén má»t góc chÄn lên, Äè thấp thân thá» tiến và o trong chÄn, tình hình giá»ng như phản ứng cá»§a Ngao Phong khi lần Äầu tiên nhìn thấy. Sá» soạ.ng tảng Äá, lại má» ra lần nữa, há»ng quang tá»a ra á» trong chÄn. Xem Äi xem lại, ngá»i ngá»i, lặp Äi lặp lại xác nháºn, tim Äáºp gia tá»c, nói thầm. âNgưá»i xấu kia sẽ không phải cho lão nương Vô Lượng Quả chứ? Nà y là m sao có khả nÄng? Hắn là m sao có khả nÄng trá»m ÄÆ°á»£c Vô Lượng Quả? Có khả nÄng hay không, nà ng không dám bảo Äảm, nhưng bản lÄ©nh cá»§a Ngưu Hữu Äạo nà ng là biết, Äá» váºt ngưá»i khác không lấy ÄÆ°á»£c, không dám bảo Äảm Ngưu Hữu Äạo cÅ©ng không lấy ÄÆ°á»£c, những phi cầm kia cá»§a Mao Lư biá»t viá»n là là m sao Äến? Không phải là Ngưu Hữu Äạo biến không thá» thà nh có thá» sao? Nhưng xác thá»±c chưa từng thấy, bá» dạng cá»§a loại cấm váºt nà y ra sao cÅ©ng chưa từng nghe nói, thá»±c không dám xác nháºn. Nhưng Äá» váºt trong tay, từ các loại dấu hiá»u Äến xem, cá»ng thêm Ngưu Hữu Äạo Äá» Äiá»m, quả thá»±c rất có khả nÄng là cấm váºt kia. âVương bát Äản, Äá» váºt gì cÅ©ng không nói rõ rà ng... Ngưá»i á» trong chÄn chá»i bá»i liên tục. Nếu tháºt sá»± là cấm váºt kia, lá»
váºt nà y tháºt cho nà ng má»t niá»m vui to lá»n. Bá»i vì kinh há»·, nà ng biết Äêm nay mình sẽ suy nghÄ© lung tung cả Äêm, Äừng hòng nghá» ngÆ¡i ÄÆ°á»£c, cÄn bản không cách nà o an thần. Äá»i vá»i nà ng mà nói, nếu tháºt sá»± là Vô Lượng Quả, Äá»t phá Nguyên Anh gì chá» là thứ yếu, công hiá»u cá»§a Vô Lượng Quả á» trong truyá»n thuyết có thá» trưá»ng sinh bất lão, bất lão có thá» trú nhan nha, tháºt là Vô Lượng Quả mà nói, sẽ không sợ dung nhan tiếp tục già yếu. Nếu là Vô Lượng Quả mà nói, Äá» váºt nà y nên là m sao Än, lại nên là m sao sá» dụng? Ngưá»i xấu kia cÅ©ng không nói rõ rà ng, quả thá»±c quá Äáng háºn rá»i! Má»t Äêm nà y chân chÃnh là quá dằn vặt ngưá»i, giấu kỹ Äá» váºt cÅ©ng không yên lòng, nà ng á» trên giươÌng lÄn qua lá»n lại, tháºt là Äá» váºt kia sao? Hắn tháºt có thá» lấy ÄÆ°á»£c Äá» váºt kia sao? Má»t quả cây Äáng giá hÆ¡n má»t Äám phi cầm cỡ lá»n cá»ng lại, trừ loại trái cây kia còn có thứ khác sao?
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương