Áo bào thêu hình trăng lưỡi liềm ướt sũng, dính sát vào người.
Dưới đầu ngón tay là nhịp tim mạnh mẽ của hắn.
Còn có lồng n.g.ự.c với những đường cơ bắp rắn rỏi.
Ta rúc sâu hơn vào lòng hắn.
Giọng hắn khàn đặc: “Túc Túc, đừng trêu chọc ta ở đây.”
“Ta không phải thánh nhân, không chịu nổi muội trêu chọc đâu.”
Thực ra, hắn mắc một chứng nghiện khó nói, và người trong lòng hắn là “liều thuốc” duy nhất.
Dưa Hấu
“Vài ngày nữa, khi muội khỏe lại, ta sẽ đến Khương gia cầu thân…”
16
Băng tuyền giải trừ độc tố còn sót lại trong cơ thể ta.
Nhưng lại khiến ta ốm mất mấy ngày.
Ta dưỡng bệnh ở phủ Thừa tướng, được Dung Ngọc Trần chăm sóc.
Lâu dần, ngay cả mẫu thân cũng bắt đầu nghi ngờ.
“Túc Nhi, Thừa tướng bận trăm công nghìn việc, Ngọc Trần cũng chỉ là biểu huynh họ xa của con, con không thể cứ bám lấy hắn như hồi còn bé được.”
Ta nhớ Dung Ngọc Trần mười mấy tuổi đã đến kinh đô, theo học ở Lộc Dã tư thục nổi tiếng nhất.
Liên tiếp đỗ tam nguyên, lần nào cũng đứng đầu.
Khi đó, hắn còn chưa làm Thừa tướng, từng ở Khương gia một thời gian.
Lần đầu tiên gặp Dung Ngọc Trần, ta đã nghĩ, trên đời sao lại có người vừa đẹp vừa lạnh lùng đến thế, tựa như tượng Bồ Tát bằng ngọc, đôi mắt không chút vui buồn.
Mẫu thân kéo ta lại, bảo ta gọi hắn một tiếng “A huynh”.
Từ đó, ta bất đắc dĩ gọi hắn “A huynh” suốt bao năm trời.
Hắn dường như có bệnh kín, ta vô tình phát hiện ra.
Mỗi tháng rằm, hắn đều nhốt mình trong phòng, không tiếp bất kỳ ai.
Mẫu thân thấy hắn học thức uyên bác, cầm kỳ thi họa không gì không thông.
Nên đã cho ta theo hắn học một thời gian.
Mẫu thân đến phủ Thừa tướng tìm ta.
Dung Ngọc Trần đứng ra giải vây giúp ta.
Hắn vẫn mang dáng vẻ thanh cao thoát tục, một người ca ca tốt.
“Túc Túc rất ngoan, học đàn ở chỗ con cũng không phiền hà gì.”
“Đợi khi muội ấy khỏi phong hàn, con sẽ đích thân đưa muội ấy về phủ.”
Mẫu thân vô cùng cảm kích Dung Ngọc Trần, nào dám nghi ngờ quan hệ giữa ta và hắn.
Hôm Dung Ngọc Trần đưa ta về Khương gia.
Bùi Dã đến cầu thân.
Bình luận:
[Tình cũ gặp tình mới, Tu La tràng đây mà, thích quá! Mau vì em gái mà tranh giành đi!]
[Thứ cặn bã không có được mới là tốt nhất, còn hèn hơn cả chó!]
[Chắc lần trước em gái tát cho hắn ta một phát tỉnh người ra đấy.]