Chương Ái sợ tôi không hiểu rõ tình hình, nhanh miệng giải thích:
“Lúc đó lên hot search cơ! Thẩm Yên online lâu lắm ấy!”
“Rồi lại out sau, nhưng trong lúc online đó không hề lên tiếng giải thích.”
“Chắc chắn có chuyện mờ ám rồi!”
Chương Ái vốn mê couple cuồng nhiệt, xem mấy clip fan edit là phát cuồng.
Tôi không rõ vì sao Thẩm Yên không lên tiếng, nhưng dù sao đây cũng là chuyện riêng của hai anh em.
Tôi vẫn tin là mọi chuyện chỉ là hiểu nhầm.
Tôi cười mỉa mai:
“Bình tĩnh đã, biết đâu chỉ là nhầm lẫn thôi?”
Chương Ái nhìn tôi như biết hết tất cả:
“Tớ không hiểu sao cậu lại không thích couple, nhưng cũng đúng thôi, showbiz giờ toàn trò lừa.”
“Kệ đi, dù giả cũng được, miễn đáng yêu tớ vẫn ship nhiệt tình. Ai quan tâm họ có cưới thật không!”
Tôi chỉ biết cạn lời, giơ ngón cái về phía cô ấy rồi quay lại làm việc.
Tan làm, tôi đứng bên đường gọi xe, trời còn tối hơn trước.
Có vẻ mưa sắp tới gần.
Cuối cùng cũng bắt được xe, tôi lên xe, dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại.
Ký ức xưa chậm rãi trôi qua trong đầu.
Lúc nãy có khoảnh khắc tôi muốn nhắn tin cho Giang Xa.
Dù sao, chúng tôi chưa từng xóa liên lạc.
Nhưng trước khi gửi, tôi lại xóa từng chữ một.
Mở mắt nhìn ra cửa sổ, đường phố lướt qua như những hồi ức cũ kỹ.
Điện thoại reo một tiếng – có tin nhắn đến.
Tôi không xem, chỉ tự hỏi:
【Mày lấy tư cách gì mà hỏi thăm người ta thế, Nam Nam?】
【Năm đó rõ ràng chính mày chủ động chia tay mà.】
Ngoài cửa xe, mưa bắt đầu rơi, gõ nhẹ lên kính như đang đánh nhịp vào trái tim tôi.
Thế giới trở nên mờ ảo, xám xịt.
Giống như ngày tốt nghiệp năm ấy.
Khi tôi xuống xe, mở điện thoại để thanh toán thì thấy tin nhắn của số lạ gửi năm phút trước.
Nội dung:
【Chào cô Nam Nam, chúng tôi đang chuẩn bị sản xuất chương trình hẹn hò. Qua người quen, biết cô có nền tảng tâm lý học, rất mong mời cô làm khách mời đặc biệt. Mong cô cân nhắc.】