Thư ký đứng yên bất động, khế nói: “Thôi Thiên Tứ nói, anh ta đến để bàn bạc với cậu làm sao để thoát khỏi tình hình khó khăn như hiện tại, đồng thời chà đạp Hứa Mộc Tình.”
Câu nói này vừa nói ra, Tô Phương Hoa lập tức quay ngoắt lại.
“Mau kêu hắn lăn vào đây!”
Trong mắt Tô Phương Hoa, Thôi Thiên Tứ là một tên phế vật.
Nếu là ngày thường, hắn không thèm nhìn Thôi Thiên Tứ một cái.
Nhưng câu nói lúc nấy của thư ký vừa đánh trúng nội tâm của Tô Phương Hoa Lúc này, Tô Phương Hoa chỉ có một ý nghĩ.
Hắn muốn chơi đùa Hứa Mộc Tình, và còn muốn giết chết Lý Hàng!
Sau khi Thôi Thiên Tứ bước vào, liền đi thẳng vào vấn đề.
“cậu Tô, giờ tôi có một chiêu, không những có thể khiến anh rút gân lột da Lý Hàng.”
“Còn có thể khiến anh chơi đùa thỏa thích Hứa Mộc Tình trước mặt Lý Hàng!”
Thôi Thiên Tứ đến quá kịp thời!
Ngoài mặt Tô Phương Hoa tỏ vẻ thản nhiên, mặt trầm xuống nói: “Có gì cứ nói, anh có cách gì?”
Thôi Thiên Tứ thẳng thắn nói rõ: “Hứa Mộc Tình có một người chị họ tên là Trương Diệu Diệu, cô ta làm việc ở tập đoàn Tô Thị.”