Cô Nàng Huyền Học

Chương 11: Nữ quỷ nhập thân (1)





Đạo diễn cố gắng làm mình trấn tĩnh lại, hướng Cố Sanh nói: "Cô làm sao biết cô ta muốn hại nhóm thợ quay phim của tôi?"

Cố Sanh cầm lấy chén trà, khẽ nhấp một miếng, động tác vô cùng nhàn nhã: "Đương nhiên là tính toán ra."

Thật ra bình thường đại sư không thể tính toán tỉ mỉ đến vậy, nhưng Cố Sanh trong thời không ban đầu được coi là thiên tài kiệt xuất trong giới Huyền học, một tuyển thủ có thiên phú thật sự, ông trời ban cơm ăn.

Hơn nữa xuyên không đến thời không này, thiên phú của cô thế mà không bị thu hồi, còn được ban cho thể chất tự động tịnh hóa tà vật, bây giờ yêu ma quỷ quái thấy cô, quả thực liền phải tự mình vòng quanh mà đi.

Nếu còn dám trêu chọc, đó chính là tự tìm đường chết.

Đương nhiên, những điều này cô không nói cho đạo diễn.

Đạo diễn nhìn biểu cảm lạnh nhạt của cô, trong lòng càng thêm khó hiểu: "Vậy tấm bùa hôm nay cô dán ở đoàn làm phim của chúng tôi..."

"À, tấm bùa đó dùng để bảo vệ các anh chị. Dù sao phái Huyền học chúng tôi, cứu người một mạng coi như tích đức làm việc thiện."

Đạo diễn nghe xong lòng run rẩy: "Vậy bây giờ, tấm bùa đó..."

"À, các anh chị không muốn, tôi liền thu hồi lại, sao rồi?"

Cố Sanh đặt chén trà xuống, uống trà cũng đã no bụng, đời trước cô không thích uống trà lắm, ngược lại, cô càng thích một chút điểm tâm ngon, cho nên mỗi lần người khác mời cô ra ngoài bắt tà, đều sẽ chuẩn bị sẵn một chút bánh ngọt, tùy thời chiêu đãi.

Đạo diễn lại hoàn toàn không chú ý những điều này của cô, chỉ là nghe nói tấm bùa kia thật sự đã được thu hồi, nhìn ý tứ cũng là không nghĩ cho hắn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng như vậy, đoàn làm phim của hắn còn quay phim thế nào?

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Nhưng hắn cũng biết mình trước đó đã làm không đúng, ngay từ đầu đã coi tấm lòng tốt của người khác là ác ý, còn mang theo người hùng hổ tìm đến tận cửa, suýt chút nữa ném bùa vào mặt người ta.

Hơn nữa trước đó hắn cũng nghe người bạn kia của mình nói qua, những người trẻ tuổi bình thường có thể thành đại sư, đều có tâm cao khí ngạo, kiêu ngạo hơn người bình thường rất nhiều. Nếu làm như hắn, vị đại sư kia không cho mình ngáng chân đã là tốt lắm rồi, còn mong có thể cho mình một sắc mặt tốt sao?

Đạo diễn lau mồ hôi, cảm thấy Cố Sanh hẳn là đặc biệt khó chơi, nhưng lời nên nói vẫn phải nói, hắn đang quay một bộ phim kinh dị cải biên từ sự kiện có thật, mà sự kiện có thật đó lại xảy ra ở ngôi làng này hơn trăm năm trước, cảnh tượng này cũng không thể tùy tiện thay đổi.

Hắn cân nhắc mở miệng: "Cái đó, cô Cố, cô xem tình hình đoàn làm phim của chúng tôi bây giờ, tôi cũng sợ là đã trêu chọc phải thứ gì đó không sạch sẽ, hoặc là cô giúp chúng tôi xem xét một chút?"

Cố Sanh nghe hắn từ chỗ ban đầu hoàn toàn không để ý, chậm rãi biến thành hiện tại có chút kính sợ, thế mà còn gọi mình là cô Cố, khóe miệng hơi cong lên.

Đạo diễn thấy tâm trạng cô dường như không tệ, vội vàng lại nhắc lại, còn nói bổ sung: "Đương nhiên, tôi cũng biết quy tắc, sẽ không để cô bận rộn không công đâu."

Cố Sanh nghĩ, nếu muốn tìm được Sư Môn, tất nhiên cần phải liên quan đến giới Huyền học, mà thân phận của cô bây giờ chỉ là một cô gái thôn quê bình thường, không chút danh tiếng, cũng không tìm thấy cái gọi là gia tộc Huyền học.

Cho nên, cũng chỉ có thể trước tiên ở các nơi làm ra chút chuyện. Chủ động đi tìm gia tộc Huyền học quá phiền phức, phương pháp đơn giản nhất, vẫn là đánh tiếng của mình ra, để cái gọi là gia tộc Huyền học chủ động tìm cô.

Mà muốn tạo danh tiếng, vị đạo diễn này, tựa hồ là lựa chọn tốt.

Cố Sanh nghĩ vậy, đứng dậy vỗ vỗ quần áo, liền nói với đạo diễn: "Vậy đi thôi."

Đạo diễn bị tốc độ này của cô làm cho sững sờ, kịp phản ứng sau cũng vội vàng đứng dậy: "Được được được, đi, bây giờ đi luôn."

Hai người tới hiện trường quay phim thì đoàn làm phim vẫn chưa được yên ổn lắm, dường như là vì chuyện lạ xảy ra trước đó, đang náo loạn.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com