Trong video, cô thư ký bưng trà đi vào. Khi cô bước qua máy quay, tay cô bị lắc, nước b.ắ.n ra và ống kính trở nên mờ đi.
An Tình vẫn giữ phong thái vui vẻ, cười nói với Chu Mặc:
“Fan của tôi trong phòng livestream sẽ không để yên đâu, anh phải chịu trách nhiệm đấy!”
Cô thư ký vội vàng xin lỗi:
“Công ty chúng tôi có thiết bị livestream chuyên nghiệp, tôi sẽ lấy ngay!”
Không lâu sau, livestream tạm ngưng một lúc rồi mở lại. Toàn bộ quá trình vẫn diễn ra một cách tự nhiên, hai người tiếp tục trò chuyện nhẹ nhàng và thoải mái.
Hai mươi phút sau, An Tình nói lời kết thúc:
“Để không ảnh hưởng đến công việc bình thường của công ty, hôm nay chúng tôi xin dừng buổi livestream tại đây.
Hy vọng tất cả mọi người đều có thể đối mặt với thế giới bằng một tâm hồn trong sạch.”
Cô cười và nói với người ngoài khung hình:
“Phiền bạn tắt giúp tôi.”
Cô thư ký trả lời: “Vâng!”
Sau đó, máy quay di chuyển, nhưng lại vô tình quay về phía một bức tường.
“Chu tổng, An tiểu thư, thiết bị cứ để đây nhé, lát nữa tôi sẽ nhờ kỹ thuật viên đến xử lý, hai người cứ làm việc, tôi ra ngoài trước.”
Tuy nhiên, livestream vẫn chưa tắt, nó vẫn tiếp tục…
Giọng của An Tình vang lên, nhưng với một âm điệu khác.
“Lời anh nói đêm qua là sao?”
Chu Mặc thở dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“An Tình, tự nhiên anh không biết chúng ta làm như vậy có đúng hay không.”
“Anh do dự à?”
Không có câu trả lời, bầu không khí rơi vào im lặng. Phòng livestream bắt đầu dậy sóng:
【Chuyện gì thế? Nhân viên chưa tắt livestream à?】
【Vậy là họ không biết đúng không? Bầu không khí bây giờ khác hẳn rồi!】
【Nghe câu chuyện của họ, rõ ràng là có vấn đề! Chắc chắn có vấn đề!】
Chu Mặc có vẻ buồn bã.
“Anh và Thư Ý dù sao cũng đã ở bên nhau 5 năm, tình cảm không phải nói cắt là cắt được. Đôi khi, anh thực sự không nỡ đối xử với cô ấy như vậy.”
“Thế còn em? Anh có nỡ đối xử với em như vậy không? Chúng ta đã nói rõ, để không tổn thương Thư Ý, anh sẽ cưới cô ấy trước, sau đó từ từ xa lánh, để cô ấy tự nguyện ly hôn. Chúng ta đã nghĩ cho cô ấy nhiều đến vậy, vẫn chưa đủ sao?”
“Anh… anh cũng không biết nữa… Thư Ý rất yêu anh, cuộc sống của cô ấy không thể thiếu anh.”
Giọng An Tình bắt đầu lẫn chút nghẹn ngào:
“Nhưng em cũng yêu anh! Em sợ rằng anh sẽ để ý việc em đã từng ly hôn, nên em chấp nhận để anh cưới người khác trước. Em nghĩ rằng, như vậy chúng ta sẽ công bằng. Nhưng sao anh lại không kiên định như vậy?”
“Anh nghĩ rằng chúng ta cần phải suy nghĩ lại. Rất may là chúng ta vẫn còn lương tâm, đã thỏa thuận không vi phạm đạo đức, không ly hôn thì không lên giường, vẫn còn kịp…”
An Tình im lặng một lúc, rồi nói bằng giọng u ám:
“Phải, chúng ta dù sao cũng chỉ là video call thôi.”
Giọng Chu Mặc đầy tội lỗi:
“Anh đã hứa không động vào Thư Ý, em khi đó đã nói em hiểu nhu cầu của anh, nên anh mới…”
Đột nhiên có tiếng cọ xát của quần áo trong khung hình. Giọng thở gấp của An Tình vang lên:
“Chu Mặc, em đã nghĩ thông rồi! Em không nên bận tâm đến cái gọi là đạo đức, hay cảm xúc của người khác!