Giọng nói của anh rất lạnh, lộ rõ vẻ không hài lòng với sự sắp xếp của ông nội. Tuy nhiên, ông nội cũng không phản đối anh, ông ta ủ rũ nói: “Tại sao cháu không đồng ý? Thục Nhi là tiến sĩ tốt nghiệp Harvard về, đạt thành tích cao đến chỗ cháu làm thư ký, cháu còn không hài lòng sao?”
Rõ ràng, ông nội bây giờ rất thất vọng và tức giận với đứa cháu trai mà ông ta yêu thương.
Phạm Nhật Minh đương nhiên trong lòng rất tôn kính ông nội, cho nên anh cũng không ương ngạnh chống đối lại ông ta, chỉ lạnh lùng nói: “Cháu không cần thư ký.”
Nghe vậy, ông nội càng tức giận: “Phạm Nhật Minh. Cháu bây giờ có công ty riêng rồi, đủ lông đủ cánh rồi phải không? Không nghe lời ông nội nữa phải không? Thục Nhi nhất định phải ở lại công ty.”
Ông nội Phạm Nhật Minh tuy đã lớn tuổi nhưng khí chất vẫn không suy giảm bao nhiêu. Nhất là khi tức giận, sắc mặt ông ta lại càng thêm hung dữ, mơ hồ có chút bóng dáng năm xưa trên thương trường cũng quát tháo như vậy. Ngay cả Phạm Nhật Minh cũng cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy bộ dạng của ông nội khi tức giận.