Không phải Trần Phong không muốn ra tay tiêu diệt điện Thần Long mà là với cục diện bây giờ thì điện Thần Long đã chẳng thể tuỳ tiện tiêu diệt được nữal Không chỉ có Hồng Ấn và Dạ Ma Thiên đang quan sát nhất cử nhất động của điện Thần Long, ngay cả rất nhiều nhân vật lớn thời kỳ thượng cổ cũng chú ý tới điện Thần Long!
Nếu như lúc này tuỳ tiện ra tay chém giết điện Thần Long thì sẽ chỉ khiến cho các phương cảm thấy bất mãn về nhà họ Trần!
Vậy nên Trần Phong chỉ có thể lùi lại một bước, giết chết một mình Tiêu Chính Văn, báo thù cho Trần Ngạo, đồng thời cũng để cho bên ngoài trông thấy kết cục của việc đắc tội với nhà họ Trần!
Ở một diễn biến khác, hai người Hồng Ấn và Dạ Ma Thiên bên trong Chư Thiên Thần Giới đang cùng nhau thưởng trà.
“Hả?”, Hồng Ấn đột nhiên nhíu mày, sau đó chậm rãi đặt tách trà xuống.
“Sao thế?”, Dạ Ma Thiên quay đầu nhìn về phía Hồng Ấn bên cạnh.
“Ôil Xem ra tới cuối cùng chúng ta vẫn phải ra tay với Tiêu Chính Văn!”, Hồng Ấn khẽ thở dài một tiếng.
Nếu như còn có lựa chọn khác, ông ta bằng lòng tha cho Tiêu Chính Văn, hoặc là nói ông ta căn bản không muốn có xung đột trực diện với Tiêu Chính Văn!
“Hừ, nên ra tay từ lâu rồi, một kẻ tiểu bối trong thế tục, ngay cả những người ở vùng ngoài lãnh thổ cũng không coi cậu ta ra gì, chúng ta việc gì phải sợ cậu tai”
Dạ Ma Thiên lạnh lùng nói.
Rất rõ ràng, trong lòng ông ta vẫn còn cảm thấy rất căm hận Tiêu Chính Văn vì chuyện của Ngạo Dương.
“Chúng ta đi thôi!”, Hồng Ấn đặt tách trà xuống, chậm rãi đứng dậy.
Một giây sau, hai người bọn họ đã bay lên trên hư không.
Bên phía Đế Khư, Tiêu Chính Văn cũng đã có chuẩn bị chu toàn, một mặt đưa đại đa số mọi người trở về Hoa Quốc từ trong con đường bí mật, một mặt khác cũng khởi động Hộ Sơn Đại Trận.