Trời vừa nhá nhem, Vũ Hoa Các đã truyền tin, lang trung chẩn bệnh, nói Tiêu Như chẳng thể qua khỏi đêm nay.
Tạ Húc từ rạng sáng đã túc trực nơi đó, không rời nửa bước, mãi cho tới đêm khuya, Vũ Hoa Các mới vọng ra tiếng khóc ai oán, thảm thiết.
Ta tụng xong một quyển kinh thư, chậm rãi đứng dậy, thần sắc bình thản, thậm chí có phần chai sạn.
Bấy lâu nay, Tiêu Như lâm bệnh bao lâu, ta liền bị cấm túc trong khuê phòng bấy lâu.
Hai tháng trước, nhân lúc ta không có ở đó, thị viện cớ mất tư trang, ngang nhiên xông vào phòng ta lục soát, rồi nhẫn tâm đập nát di vật duy nhất mà mẫu thân để lại cho ta thành tro bụi.
Những chuyện khác ta đều có thể nhẫn nhịn, duy chỉ việc này, tuyệt đối không thể.
Tạ Húc trở về, thấy ta tay đang siết chặt thanh bảo kiếm, ánh mắt hắn đỏ ngầu.
Dẫu tay không tấc sắt, hắn vẫn liều mình chắn kiếm che chở cho Tiêu Như.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bởi lẽ, hắn tin chắc rằng ta sẽ không bao giờ xuống tay với hắn.
“Tạ lang, thật sự không phải thiếp làm chuyện đó…”
“Chủ mẫu đại nhân, ta biết người không dung ta, nhưng xin người hãy để ta được cận kề Thi Nhi, con bé chỉ là một thứ nữ, nào có thể ảnh hưởng gì đến người!”
Tiêu Như khóc lóc thảm thương, dáng vẻ như người mất trí, vậy mà chỉ dăm ba câu đã có thể đổi trắng thay đen, đảo lộn thị phi.
Kỷ Thiệu An vừa tới, một kiếm đã đ.â.m xuyên qua bả vai ta, khiến ta ngất lịm đi.
“Thẩm Uyển ngang ngược đến thế, nếu không phải ta còn giữ chút lý trí, một kiếm kia đã đ.â.m thẳng vào tim thị rồi!”
Trong cơn mê sảng, ta vẫn nghe rõ giọng nói đầy chán ghét của Kỷ Thiệu An.
Kể từ ngày đó, ta bị giam lỏng trong viện của mình, chẳng thể bước chân ra ngoài nửa bước.
Chẳng một ai hỏi han ta sự tình ngày hôm đó rốt cuộc là thế nào, còn Tạ Húc, chỉ vì nghe một câu “Tiêu Như vì ta mà sầu muộn sinh bệnh”, liền sai người niêm phong cửa phòng ta, cơm nước mỗi ngày đều phải đưa qua một cái lỗ nhỏ như cho thú vật, giam cầm ta suốt hai tháng ròng.
Ngay cả khi phụ thân ta lâm chung, hắn cũng không cho ta về nhìn mặt người lần cuối, tin tức đó vẫn là do nha hoàn của Tiêu Như cố tình nói cho ta hay.