"Người đẹp à, đừng đi mà, kết bạn đã rồi hẵng đi!" "Tên nhóc này chính là một con ma men, em quan tâm cậu ta làm gì!" Anh ta nhìn sang Lâm Hàn, trong mắt hiện lên nét khinh bỉ: "Người như thế, không xứng với em!" Thanh niên nói xong, vẻ khinh bỉ càng hiện rõ trong ánh mắt.
Lâm Hàn nghe thấy câu đó, trong đầu lại hiện lên cảnh Dương Lệ nói câu đó với anh lúc ở nhà.
Anh giơ chân phải lên, đạp mạnh về phía trước.
"Á, đau chết mất!" Anh ta ôm mông hét, đau đến nhe răng trợn mắt, cảm giác như bị nứt xương chậu luôn rồi.
Trông anh ta cũng khoảng 20 tuổi, nhìn rất trẻ, nhưng nói chuyện lại rất chín chắn, khiến cho người ta tin tưởng và nghe theo.
"Đại ca, tại sao không cho em ra tay? Tiểu Lỗ còn bị cậu ta đánh gãy răng! Vậy mà coi như bỏ qua ư?" Ra khỏi quán bar, thanh niên tên Tiểu Nguyễn không nhịn được mở miệng hỏi.
Thanh niên đứng giữa bình tĩnh nói: "Tên đầu gà kia đã bị cảnh sát bắt thì cũng thôi, nhưng nguồn tiêu thụ bên phía nhà họ Hoàng cũng đứt gãy thì lại có chút khó hiểu".
"Đại ca nói có lý!", Tiểu Nguyễn gật đầu: "Đã thế thì tạm tha cho tên nhóc kia một mạng vậy.
Nếu không phải chúng ta có chuyện quan trọng cần làm thì cậu ta đã là một cái xác rồi".