Sở Nhiên mới vừa đi chưa được bao lâu thì điện thoại Lâm Hàn chợt vang lên.
Anh cầm lên nhìn, là Ngô Xuyên gọi tới.
"Có chuyện gì hả?", Lâm Hàn hỏi.
"Ngày mai, anh Cực sẽ trao vị trí lại cho tôi, địa điểm cũng đã được đặt, là ở Trần Công Quán.
Đến lúc đó, các nhân vật của Vùng Xám trong thành phố Đông Hải sẽ đến tham gia", Ngô Xuyên nói: Lâm Hàn suy nghĩ một lát rồi bảo: "Tôi không đi đâu, dù sao cũng là chuyện của Vùng Xám mấy người".
"Đương nhiên, nếu xảy ra chuyện gì thì có thể báo cho tôi biết bất cứ lúc nào".
Lâm Hàn lại nói.
Dù sao Ngô Xuyên cũng còn trẻ, Trần Vô Cực truyền vị trí của mình cho anh ta, khó mà đảm bảo không bị một số tay già đời hơn nói ra nói vào, thậm chí là gây ra chuyện gì trong buổi lễ.
Có điều, xác suất xảy ra điều đó không lớn, nói gì thì Lâm Hàn vẫn vô cùng tin tưởng vào khả năng làm việc của Trần Vô Cực.
"Ừ!" Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hàn ăn sáng tiếp.
Triệu Tứ Hải kẹp cặp táp vội vàng đi ra.
Nhìn hợp đồng mua bán nhà ở trong tay, anh ta thở phào một hơi.
Ngay sau đó, Triệu Tứ Hải lại thở dài, chán nản lẩm bẩm: "Tiếc ghê, căn biệt thự kia ở thoải mái quá trời, có thể nói là căn nhà sống đã nhất trong suốt cuộc đời mình.
Nhưng chưa ở được một tuần đã phải bán cho người khác, haiz, đau lòng chết mất!" ! 3h chiều, trong quán bar Dạ Sắc.
"Ồ! Ngôi sao may mắn của quán bar chúng ta đến rồi à!" Hà Lộ nhìn thấy anh lập tức cười hì hì tiếp đón.