Ông ấy cảm thấy tìm con cái mượn tiền rất mất mặt nên mới cắt sừng trâu vàng cầm đi bán". Lâm Hàn âm thầm buồn cười, Dương Cảnh Đào này đúng là một người rất sĩ diện. Có điều, tính cách của ông ta lại vô cùng tham lam, lần này bị lừa chính bởi lý do đó, cuối cùng mất trắng. "Chỉ hy vọng lần này sẽ giúp bố rút kinh nghiệm". Dương Lệ thổn thức nói: "Ông ấy nhớ lâu thì sau chắc sẽ không mắc phải sai lầm đó.
Năm trăm ngàn tệ kia bị lừa thì thôi, giờ mánh khóe lừa tiền nhiều như thế, mọi người cũng chẳng tìm được, báo cảnh sát cũng vô dụng". "Ông xã, em về đi làm tiếp đây", Dương Lệ đứng lên. "Mấy ngày nay, công việc có thuận lợi không?", Lâm Hàn thuận miệng hỏi. "Cũng được, rất thuận lợi", Dương Lệ mỉm cười, nhắc tới công việc, tâm trạng cô có vẻ vô cùng tốt: "Trước mắt, dự án cải tạo khu Bành Hộ đang diễn ra hết sức suôn sẻ, nhất là việc sắp xếp đền bù.
Ngày hôm qua, em đến khu Bành Hộ khảo sát thì công việc diễn ra đâu vào đấy.
Mà phải nói rằng, ban lãnh đạo của Nhân Phàm thật biết cách chọn người, để Ngô Xuyên phụ trách việc đó, dưới sự quản lý của anh ta, không có bất kỳ sự kiện đổ máu nào xảy ra cả". "Vậy là tốt rồi". Lâm Hàn gật đầu, yên tâm. "Thôi, ông xã, em không nói nữa, đi làm đây!", Dương Lệ nói. Lâm Hàn gật đầu, lại nói: "À đúng rồi bà xã, em đưa số điện thoại của gã nhân viên kia cho anh đi, anh gọi thử xem sao". "Vâng, để em gửi cho anh.
Nhưng mà, gọi cũng chẳng tác dụng gì, nãy em đã thử rồi, số đó không tồn tại", Dương Lệ gửi số cho Lâm hàn rồi đi làm.
Lâm Hàn tiễn Dương Lệ ra ngoài biệt thự, chờ xe đi khỏi, mới quay trở lại.
Anh nhìn số điện thoại của gã nhân viên, ánh mắt hơi hơi dao động. Dương Cảnh Đào là bố vợ của Lâm Hàn, tính cách kiêu căng ngạo mạn, tham lam, sĩ diện, hư vinh... Tóm lại, trên người bố vợ có rất nhiều khuyết điểm, Lâm Hàn chẳng có tý thiện cảm nào với ông ta. Thế nhưng, bố vợ suy cho cùng cũng là bố vợ, ông ta bị lừa năm trăm ngàn tệ, sao Lâm Hàn có thể mặc kệ được. Lâm Hàn nhấn gọi số điện thoại của gã nhân viên kia. "Xin lỗi quý khách, số điện thoại này không tồn tại..." Giọng nói tổng đài vang lên trong điện thoại. Lâm Hàn cũng không bất ngờ, anh lại gọi cho Trần Vô Cực. "Alo, cậu Lâm à", giọng Trần Vô Cực vang lên. "Ông đang làm gì đó?", Lâm Hàn thuận miệng hỏi. "Xem kinh Phật thôi, kinh này chứa đầy đạo lý.