Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao
Lão ta chá» thuáºn miá»ng nói mà thôi.
Äá»i vá»i Äông Hoà ng Thái Nhất, lão ta vô cùng yên tâm.
Vùng thiên hạ nà y, ngưá»i nà o cÅ©ng có khả nÄng phản bá»i lão ta, chá» riêng Äông
Hoà ng Thái Nhất không có khả nÄng.
Lão ta và Äông Hoà ng Thái Nhất Äá»ng cÄn Äá»ng nguyên, là m bạn vô sá» nÄm,
Äây Äó có tin tưá»ng tuyá»t Äá»i.
âTa cảm thấy, Nguyên SÆ¡ có thá» thà nh cánh tay trái bá» vai phải cá»§a chúng ta.â
Äông Hoà ng Thái Nhất kiên Äá»nh nói.
âÄÆ°á»£c! Nguyên SÆ¡ nà y, ta sẽ chiếu cá» nhiá»u má»t chút, Thái Nhất ngươi yên
tâm.â
Äế Tuấn má»m cưá»i, hai tay Äá» sau lưng, má» miá»ng nói.
âVáºy là m phiá»n huynh trưá»ng, nhưng mà huynh trưá»ng, chuyá»n thá»i Äại má»i
nà y, chúng ta nên xá» lý thế nà o?â
Äông Hoà ng Thái Nhất nhắc tá»i chuyá»n nà y, Äá»ng tá» không nhá»n ÄÆ°á»£c co rụt
lại.
Thá»i Äại má»i Äúng là quá cưá»ng Äại.
Má»t kÃch lúc trưá»c, cho dù là lão ta, trong tình huá»ng không có Äông Hoà ng
Chung bảo vá», Äá»u không nắm chắc Äỡ ÄÆ°á»£c.
Thá»i Äại má»i khá»§ng bá» như thế, hiá»n giá» tÃnh ra, bá»n há» không có má»t chút
phần thắng.
âKhông vá»i, ngưá»i ra tay á» hải vá»±c lúc trưá»c, thá»±c lá»±c tuyá»t Äá»i Äạt tá»i cấp
Thiên Äạo, phương diá»n nà y, tá»± có Thiên Äạo cá»§a chúng ta Äi xá» lý, ta tin
ngưá»i ná» không thá» tùy tiá»n ra tay. Chúng ta chá» cần xá» lý tá»t viá»c cá»§a chúng ta
lÃ ÄÆ°á»£c, không cần là m nhiá»u. Nếu Thiên Äạo cá»§a chúng ta không xá» lý tá»t, váºy
không thá» trách chúng ta.â
Äế Tuấn lắc Äầu, trong mắt không có lo lắng.
Lão ta không biết lúc Äó, vì sao má»t kÃch kia sẽ Äánh trúng lão ta, nhưng lão ta
tin tưá»ng, ngưá»i ná» ra tay, tuyá»t Äá»i không thá» tùy ý ra tay.
Nếu không Äâu còn chuyá»n cá»§a bá»n há»?
Nếu là như váºy, ngưá»i ná» trá»±c tiếp ra tay, Äánh tá»i Äại lục Thiên Kiá»n bá»n há»
không phải là xong sao?
âỪm⦠Chá» cần ngưá»i ná» không ra tay ÄÆ°á»£c, váºy Äám ngưá»i thá»i Äại má»i cÄn
bản không phải Äá»i thá»§ cá»§a chúng ta.â
Äông Hoà ng Thái Nhất hÆ¡i gáºt Äầu.
Theo ý lão ta, chá» cần hai bá»n há» liên thá»§, thá»i Äại má»i cÄn bản không có ngưá»i
Äá»ch lại.
âÄÆ°á»£c rá»i, Thái Nhất, ta cần phải nhanh chóng chữa trá» vết thương, hai ta lát
nữa lại ôn chuyá»n.â
Äế Tuấn cảm nháºn ÄÆ°á»£c vết thương cá»§a mình lại bắt Äầu trá» nên không á»n Äá»nh,
nhất thá»i hiá»u rõ vết thương cá»§a lão ta không thá» á»n Äá»nh lại, cần Äi chữa
thương.
âÄÆ°á»£c, huynh trưá»ng Äi Äi.â
Äông Hoà ng Thái Nhất gáºt Äầu nói.
Nghe thấy những lá»i nà y, lúc nà y Äế Tuấn rá»i Äi, Äến chá» lúc trưá»c tiến hà nh bế
quan dưỡng thương.
Tại chá», Äông Hoà ng Thái Nhất Äứng á» Äó, ánh mắt nhìn bóng lưng Äế Tuấn
rá»i Äi.
Sau khi nhìn má»t lúc lâu, Äông Hoà ng Thái Nhất má»i dá»i mắt.
Lão ta dá»i mắt nhìn vá» phÃa má»t thiên Äiá»n trong vạn yêu cung.
Thiên Äiá»n Äó, là chá» Sá» Duyên.
Äông Hoà ng Thái Nhất hÆ¡i suy nghÄ© má»t lát, sau Äó lão ta Äứng dáºy, Äi vá» phÃa
thiên Äiá»n cá»§a Sá» Duyên.
Lão ta muá»n Äi gặp Sá» Duyên.
â¦
Thiên Äiá»n Äó vá»n cách không xa, vá»i tá»c Äá» cá»§a Äông Hoà ng Thái Nhất, lại
cà ng chá» trong nháy mắt là tá»i.
Äông Hoà ng Thái Nhất Äi tá»i thiên Äiá»n.
Äám yêu tưá»ng kia Äâu dám ngÄn cản Äông Hoà ng Thái Nhất, nhao nhao cho
Äi.
Mãi Äến khi Äông Hoà ng Thái Nhất Äi tá»i cá»a thiên Äiá»n, má»i bá» ngÄn lại.
Äó là mấy ngưá»i cá»§a bản bá» long tá»c, ÄÆ°á»£c tá»c trưá»ng long tá»c Äá» bạt là m thá»§
vá» Äại môn chá» Äiá»n phá»§ cá»§a Sá» Duyên.
Những ngưá»i nà y thuá»c trung tâm cá»§a long tá»c.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôn kÃnh Sá» Duyên, ngoại trừ Sá» Duyên ra, bá»n há» ai cÅ©ng không
tôn.
âMong yêu hoà ng dừng bưá»c.â
Mấy tá»c nhân cá»§a long tá»c ngÄn cản Äông Hoà ng Thái Nhất.
âCác ngươi ngÄn cản bá»n hoà ng?â
Trong mắt Äông Hoà ng Thái Nhất hiá»n lên kim quang, giá»ng nói lạnh lùng quát
to má»t câu.
âRất xin lá»i, yêu hoà ng, nếu ngươi muá»n Äi và o, mong cho bá»n ta thông báo cho
yêu thánh trưá»c.â
Giá»ng nói cá»§a tá»c trưá»ng long tá»c run run, nhưng hắn ta vẫn Äứng ra như cÅ©.
âCác ngươi dám ngÄn cản bá»n hoà ng?â
Giá»ng nói cá»§a Äông Hoà ng Thái Nhất nặng hÆ¡n và i phần.
Mấy tá»c nhân long tá»c do dá»± má»t lát, nhưng vẫn lá»±a chá»n ngÄn cản.
Cảnh tượng trưá»c mắt giằng co má»t lúc lâu, bầu không khà ngưng kết dá» thưá»ng.
Má»t lát sau, Äông Hoà ng Thái Nhất má»i nhẹ nhà ng xua tay, khà thế tản Äi.
Trong mắt lão ta hiá»n lên tán thưá»ng.
Äá»i vá»i Äám thuá»c hạ cá»§a yêu thánh Nguyên SÆ¡, vô cùng tán thưá»ng.
Không sợ cưá»ng quyá»n.
Rất tá»t.
Từ những thuá»c hạ nà y có thá» nhìn ra ÄÆ°á»£c, nÄng lá»±c cá»§a yêu thánh Nguyên SÆ¡
bất phà m, có thá» bá»i dưỡng ra những thuá»c hạ như váºyâ¦
Äại lục Thiên Kiá»n, thiên Äiá»n.
Lúc nà y, Sá» Duyên Äang thẩm tra hà ng ngà y, kiá»m tra xem các loại bảo váºt
mình chưá»ng quản có thiếu hay không.
Chá»§ yếu là vì nhìn sá» lượng những bảo váºt nà y mà thôi.
Thiếu cái gì, Sá» Duyên hoà n toà n không nhá» ÄÆ°á»£c.
Thá»±c sá»± là vì hắn quản lý quá nhiá»u bảo váºt.
Hắn chá» ÄÆ¡n thuần muá»n nhìn những bảo váºt nà y cá»§a mình mà thôi.
Má»i lần nhìn thấy những bảo váºt nà y, hắn sẽ vô cùng vui vẻ.
Ngay khi Sá» Duyên Äang xem xét những bảo váºt nà y, má»t tá»c nhân long tá»c Äi
tá»i.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com