Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao
Sau khi hắn nói xong liá»n Äạp không bay lên, Äi vá» phÃa núi Hưá»ng Äạo. Hắn
muá»n xem thá» cuá»i cùng Bạch Trạch Äang là m cái gì.
Ngao Ngá»± Äứng tại chá» nhìn bóng lưng Sá» Duyên rá»i Äi, lại nhìn á»c biá»n trên
tay mình, chợt thá» phà o nhẹ nhõm như trút ÄÆ°á»£c gánh nặng.
Sá» tông chá»§ Äi rá»iâ¦
Sá» tông chá»§ tháºt sá»± không so Äo những lá»i hắn ta vừa nói.
Váºy là tá»t rá»i, váºy là tá»t.
Ngao Ngự yên tâm.
Sau khi yên tâm, Ngao Ngự lại cảm thấy hưng phấn.
Vừa rá»i hắn ta má»i mắng Sá» tông chá»§ má»t tráºn, bảo muá»n nuá»t Sá» tông chá»§,
còn kêu Sá» tông chá»§ quỳ xuá»ng. Mặc dù Sá» tông chá»§ Äại nhân Äại lượng, không
so Äo vá»i hắn ta, nhưng tháºt sá»± là hắn ta Äã từng mắng. Viá»c nà y Äá»§ cho hắn ta
khoe khoang cả Äá»i rá»i.
Hắn ta mắng má»t trong những Äại nÄng giả Äứng Äầu thiên Äá»a, hÆ¡n nữa vẫn
thà nh công còn sá»ng, chuyá»n nà y có cần ghi chép lại hay không?
Ngao Ngá»± cà ng nghÄ© cà ng hưng phấn, cầm á»c biá»n Äi lên núi, chuẩn bá» giao á»c
biá»n cho vá» Tư Nhạc kia trưá»c, sau Äó muá»n Äi tìm ngưá»i khoác lác má»t tráºn.
Chuyá»n nà y mà hắn ta không khoe khoang thì quả là có lá»i vá»i những lá»i hắn ta
vừa nói, hắn ta từng mắng Sá» tông chá»§ mà không chếtâ¦
Chá» Äiá»m nà y thôi Äã Äá»§ rá»i!
Ngao Ngá»± vừa Äi vừa nhảy lên trên núi, hắn ta nhảy ÄÆ°á»£c má»t ná»a thì Äá»t nhiên
ngừng lại.
Không Äúng.
Nếu hắn ta cứ nói viá»c nà y ra như váºy thì liá»u có bá» Sá» tông chá»§ biết hay không?
Äến lúc Äó Sá» tông chá»§ nhá» tá»i muá»n tÃnh sá», váºy chẳng phải hắn ta chết chắc
rá»i hả?
Nhưng nếu hắn ta nói riêng vá»i bá»n Lý Nhá» Cương, bá»n Lý Nhá» Cương sẽ
không to má»m loan truyá»n khắp nÆ¡i chứ?
Chắc có lẽ là không!
â¦
Trong khu vá»±c Äông Châu, Äá»i diá»n núi Thiên Vụ, bên trong núi Hưá»ng Äạo.
Giá» phút nà y trong má»t khoảng sân rá»ng cá»§a Hưá»ng Äạo Tông, Bạch Trạch
Äang dạy bảo Äá» tá» duy nhất cá»§a mình Ninh Phà m.
âNgươi nói xem ngươi ngá» Äến bây giá» sao cái gì cÅ©ng không ngá» ra? Äã bao
nhiêu ngà y rá»i? Không cầu ngươi ngá» ra hoà n toà n, chá» cầu ngươi ngá» ra má»t
chữ lÃ ÄÆ°á»£c, kết quả hay rá»i, cái gì cÅ©ng không ngá» ra.â
Bạch Trạch chá» tiếc rèn sắt không thà nh thép khiá»n trách Ninh Phà m.
Lão ta Äã nháºn tên Äá» tá» nà y bao lâu rá»i?
Thu là m môn hạ, truyá»n thụ âÄạo phápâ. Kết quả Äá»i phương lại không ngá» ra
ÄÆ°á»£c cái gì, Äiá»u nà y sao có thá» khiến Bạch Trạch không tức giáºn cho ÄÆ°á»£c?
Nhìn xem Äá» tá» cá»§a Sá» Äạo hữu ngưá»i ta kìa, nháºp môn mấy ngà y mà tu vi Äã
tÄng lên vèo vèo, Äá»ng má»t chút là ta hiá»u, ngưá»i nà y biến thái hÆ¡n ngưá»i kia.
Sao Äá» tá» nhà lão ta lại Äần như váºy chứ?
Ngá» lâu như váºy, cả cái rắm cÅ©ng không ngá» ra.
âSư tôn, chuyá»n nà y cÅ©ng không thá» trách ta ÄÆ°á»£c, ta tháºt sá»± Äã cá» gắng hết sức
rá»i.â
Ninh Phà m sợ hãi nói.
Giá» phút nà y bá» dạng cá»§a Ninh Phà m cÅ©ng Äã thay Äá»i rất nhiá»u, sau lưng Äeo
má»t thanh Äại Äao, hai bên hông cÅ©ng treo hai cây Äao, má»t cái nghá»ch nháºn,
má»t cái tế Äao, có thá» nói là là m mà u, khà chất Äã có Äá»§, chá» có Äiá»u tu vi không
ÄÆ°á»£c tá»t lắm.
âCá» gắng hết sức? Thiên phú cá»§a ngươi nhất Äá»nh không thấp, Äiá»u nà y ta có thá»
thấy ÄÆ°á»£c, thiên phú không thấp, phương pháp tu hà nh cÅ©ng giá»ng vá»i Äá» tá» cá»§a
Vô Äạo Tông như Äúc, tại sao ngưá»i khác ngá» ra mà ngươi không ngá» ra. Ta
thấy là ngươi lưá»i biếng thì có!â
Bạch Trạch quyết Äoán gạt bá» là do thoái thác cá»§a Äá» tá» mình.
âSư tôn, sư tôn cá»§a ngưá»i ta có thá» giá»ng ngà i sao, ngưá»i ta là tá»n tại trong
truyá»n thuyết, còn ngà i⦠ngà i chẳng có tên tuá»i gìâ¦â
Ninh Phà m tháºn trá»ng nói.
Nghe Äến Äây, Bạch Trạch vá»n chá» Äá»nh rÄn dạy má»t chút suýt chút nữa Äã giáng
má»t tát Äáºp chết tên Äá» tá» nà y.
Lão ta lấy tên Äá» tá» nà y ra so sánh vá»i những Äá» tá» khác cá»§a Vô Äạo Tông, tên
Äá» tá» nà y liá»n lấy lão ta ra so sánh vá»i Sá» Duyên?
Äây là hai chuyá»n giá»ng nhau hả?
Tuy rằng lão ta cảm thấy có lẽ thá»i kỳ Äá»nh phong cá»§a Sá» Duyên sẽ mạnh hÆ¡n
lão ta má»t chút, nhưng Ãt nhất hai ngưá»i có cùng má»t Äẳng cấp. Bây giá» Sá»
Duyên âÄá»ng Äiá»uâ vá»i thiên Äá»a Äạt ÄÆ°á»£c nháºn thức chung, cùng hưá»ng vá»
phương hưá»ng tá»t Äẹp mà cá» gắng, từ Äó ÄÆ°á»£c thiên Äá»a bảo vá» nâng Äỡ. Ngưá»i
vẫn không thá» Äá»ng Äiá»u vá»i thiên Äá»a cùng hưá»ng vá» phương hưá»ng tá»t Äẹp mÃ
cỠgắng như lão ta tất nhiên sẽ không sánh bằng SỠDuyên. Cả hai chỠkhác
nhau á» chá» thiên Äá»a bảo vá» nâng Äỡ, tên Äá» tá» nà y lại lấy ra mà nói lão taâ¦
Chuyá»n nà y Äúng là â¦
Bạch Trạch không có sức phà n nà n nữa.
âMà thôi mà thôi, ngươi Äã không ngá» ra thì ta cÅ©ng không miá»
n cưỡng nữa. Ta
truyá»n thụ cho ngươi mấy thứ khác, ngươi luyá»n trưá»c Äi.â
Bạch Trạch thá» dà i tháºt sâu, cảm thấy tên Äá» tá» nà y cá»§a mình hết thuá»c chữa rá»i,
dứt khoát cho má»t và i phương pháp tu luyá»n, Äá» mặc tên Äá» tá» nà y tu ra cái gì
thì tá»t, lão ta lại Äi tìm Äá» tá» khác váºy.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com