Lâm Miểu bị hai chữ "ngoại tình" làm sửng sốt, trố mắt nhìn thầy Dư điềm đạm hiền lành của mình.
Dư Cận Vãn cũng không ngờ Hạ Tòng Sơn nói vậy nên thốt lên: "Nói bậy bạ gì đó......"
Hạ Tòng Sơn lập tức sửa lời: "Ý anh là hẹn hò, hẹn hò ấy mà."
Hắn quay sang hỏi Hoắc Dữ Xuyên: "Sao hai cậu không đi cổng chính mà tới đây?"
Hoắc Dữ Xuyên: "Tụi tôi cũng hẹn hò."
Hạ Tòng Sơn kéo Dư Cận Vãn đi: "Vậy các cậu cứ thong thả hẹn hò đi, tụi tôi đi trước đây."
Lâm Miểu thấy Hạ Tòng Sơn lấm lét nhìn quanh như ăn trộm, "...... Nhìn anh ấy cứ như muốn bắt thầy Dư đem bán vậy."
Hoắc Dữ Xuyên gật đầu: "Báo cảnh sát đi."
Lâm Miểu: "Thôi, anh ấy mà bị bắt thì tớ đâu còn chỗ làm nữa."
Hoắc Dữ Xuyên véo má cậu: "Phải nói Hạ Tòng Sơn trao giải nhân viên gương mẫu cho cậu mới được."
Hai mắt Lâm Miểu sáng lên: "Có tiền thưởng không?"
Hoắc Dữ Xuyên: "Không có thì gọi cảnh sát tới bắt anh ta."
Lâm Miểu: "......"
Hoắc Dữ Xuyên dẫn cậu đi ăn, ăn xong Lâm Miểu vẫn cần cù chăm chỉ đi làm nên Hoắc Dữ Xuyên đành phải đưa cậu đến "Mạc Sắc".
Họ vừa đến nơi thì thấy thầy Dư say khướt nằm trong lòng Hạ Tòng Sơn.
Hai người lập tức nhìn Hạ Tòng Sơn với vẻ trách móc.
Hạ Tòng Sơn: "......"
Hạ Tòng Sơn lười giải thích nên xua tay đuổi Lâm Miểu đi làm việc.
Hoắc Dữ Xuyên hờ hững nói: "Anh không sợ bị chủ tịch Dư chôn sống à?"
Hạ Tòng Sơn đưa tay vuốt ve gò má ấm áp của Dư Cận Vãn: "Cậu ấy nói không muốn về mà."
Hoắc Dữ Xuyên: "Cho nên anh chuốc say người ta sao?"
"Chuốc say gì hả?" Hạ Tòng Sơn oan ức nói: "Tôi chỉ không cản cậu ấy thôi."
Dư Cận Vãn mới uống một ly đã gục.
Hạ Tòng Sơn nhìn gương mặt mơ màng của anh, rầu rĩ hỏi: "Cậu nói xem phải làm sao thì cha cậu ấy mới chịu cho cậu ấy hẹn hò với tôi đây? Tôi nghĩ tới nghĩ lui vẫn chẳng nghĩ ra cách gì, nghĩ đến độ hói đầu luôn."
Hoắc Dữ Xuyên: "Vậy mua tóc giả đội đi."
Hạ Tòng Sơn suýt nhảy dựng lên đánh hắn.
Hoắc Dữ Xuyên nói thêm: "Tặng nhà tặng xe."
"Nhưng cha cậu ấy giàu hơn tôi mà, ai thèm chứ?" Hạ Tòng Sơn cảm thấy lời khuyên này chẳng đáng tin chút nào, hỏi Hoắc Dữ Xuyên: "Cha Lâm Miểu có chịu cho hai cậu đến với nhau không?"
Hoắc Dữ Xuyên: "...... Không."
Hai mắt Hạ Tòng Sơn sáng lên, tựa như tìm được tri âm: "Vậy cậu định làm gì?"
Hoắc Dữ Xuyên: "Chưa nghĩ ra."
Hạ Tòng Sơn không học hỏi được kinh nghiệm nên tức giận nói: "Sao cậu vô dụng quá vậy?!"
Hoắc Dữ Xuyên hừ lạnh: "Anh hữu dụng mà còn phải ngoại tình sao?"
Hạ Tòng Sơn đính chính: "Đã bảo là hẹn hò cơ mà."
Nói xong hắn lại thở dài: "Ngày nào hai cậu cũng dính nhau như sam, đương nhiên không cần sốt ruột rồi, còn tôi muốn gặp một lần cũng khó...... Thôi bỏ đi, không thèm nghe cậu nói nữa."
Hắn bế người lên lầu, về căn phòng mình hay ở rồi đặt người xuống giường.
"Uống không giỏi mà còn uống nữa," hắn vén tóc trên trán Dư Cận Vãn, nhẹ nhàng nói, "Mới uống một ly đã say rồi."