Căn Bệnh Mang Tên Em - Điềm Thố Ngư Sau hai tiết Äầu tiên là nghi thức chà o cá» thứ hai. Trong nghi thức chà o cá» lần nà y, dá»
thấy là má»i ngưá»i không còn buá»n chán Äến mức ngá»§ gà ngá»§ gáºt như lần trưá»c nữa, ai ai cÅ©ng Äá»u cá»±c kì phấn khá»i, bá»i vì hôm nay Giang Vá»ng phải Äứng Äá»c bản kiá»m Äiá»m trưá»c toà n trưá»ng. Thế nên khi thầy chá»§ nhiá»m há»c táºp Vương Kiến Bình vừa má»i nói xong: âVà o tuần trưá»c trưá»ng chúng ta Äã xảy ra má»t chuyá»n mang tÃnh chất cá»±c kì xấu xa, tiếp theo Äây xin má»i bạn Giang Vá»ng lên bục Äá»c bản tá»± kiá»m Äiá»m.â PhÃa dưá»i là những tiếng vá» tay âbá»p bá»p bá»pâ nhiá»t liá»t. Cá»±c kì có khà thế. Rõ rà ng là Äá»c bản tá»± kiá»m Äiá»m trưá»c mặt tất cả má»i ngưá»i, nhưng tiếng vá» tay lại giá»ng như Äang dá»± lá»
trao giải váºy. Từ phÃa sau hà ng ngÅ©, Giang Vá»ng Äi lên trưá»c, thân hình chà ng trai cao lá»n chân dà i, hôm nay thế mà lại mặc Äá»ng phục, áo khoác ÄÆ°á»£c kéo lên tá»i ngá»±c má»t cách quy cá»§, cỠáo mà u xanh gấp nếp chá»nh tá», lá» ra hÆ¡i thá» thiếu niên hiếm thấy ÄÆ°á»£c á» anh. Xung quanh Äã vang lên những tiếng bà n tán rất nhá». Thá»i Niá»m Niá»m Äứng á» Äầu hà ng ngÅ©, cúi Äầu nhìn mÅ©i chân mình. Từ khoé mắt có thá» nhìn thấy ÄÆ°á»£c chân Giang Vá»ng, cùng vá»i má»t Äoạn mắt cá chân nhá» gầy, sau Äó thìâ¦dừngâ¦bưá»câ¦bên cạnh cô. âẤy.â Anh bất thình lình nói. Thá»i Niá»m Niá»m ngẩng Äầu. Anh Äón lấy ánh nắng, do ánh mặt trá»i nên mà y khẽ nhÃu, vươn tay vá»i cô: âEm vẫn chưa ÄÆ°a cho tôi bản kiá»m Äiá»m Äó.â Thá»i Niá»m Niá»m sá»ng sá»t, và o buá»i tá»i thứ tư á» lá»p bá»i dưỡng, sau khi cô bá» giáo viên phát hiá»n Äang viết há» bản kiá»m Äiá»m thì không viết tiếp nữa, Äến khi vá» nhà thì má»i viết ná»t. Lại sau Äó nữa thì cô ngã bá»nh, Äến bá»nh viá»n, Äến khi vá» thì quên luôn chuyá»n nà y. Cô sá» túi, khẽ thá» phà o. Vẫn may, còn á» trong túi. Cô lấy ra má»t tá» giấy ÄÆ°á»£c gấp là m hai ngay ngắn ÄÆ°a cho Giang Vá»ng. Ãnh mắt cá»§a má»i ngưá»i xung quanh Äá»u dừng trên ngưá»i bá»n há», tiếng á»n à o lan trà n, còn có tiếng ho khan cỠý giấu Äầu lòi Äuôi, muá»n cho ngưá»i ta không chú ý Äến cÅ©ng khó. Vương Kiến Bình Äứng trên Äà i cao nhÃu mà y, cúi ngưá»i tá»i gần microphone: âLà m cái gì thế là m cái gì thế! Sao, bản tá»± kiá»m Äiá»m mà cÅ©ng phải Äá» cho ngưá»i khác viết há» cho em hả?â Ngưá»i Äứng nhì viết bản tá»± kiá»m Äiá»m, lại còn bảo ngưá»i Äứng nhất viết há» cho anh ta. Tháºt mẹ nó kỳ lạ Äấy. Cái anh chà ng Giang Vá»ng nà y, phải viết bản tá»± kiá»m Äiá»m mà chẳng há» thấy ngượng, cứ thẳng thắn tá»± nhiên Äứng trên Äà i cao, hÆ¡i cúi ngưá»i, hai ngón tay cầm microphone, từ từ Äá»c theo bản tá»± kiá»m Äiá»m. Giá»ng nói trầm thấp từ tÃnh cá»§a chà ng trai truyá»n ra qua loa, có chút cà lÆ¡ phất phÆ¡ và không nghiêm túc. âGiá»ng nói cá»§a Giang Vá»ng nghe cÅ©ng hay tháºt Äấy, mình yêu mất rá»i!â âCáºu có yêu cÅ©ng vô dụng thôi, chẳng phải ngưá»i ta Äã có ngưá»i mình thÃch rá»i Äó sao, vừa nãy còn show tình cảm* Äó kìa, cháºc cháºc, Äại ca show tình cảm quả nhiên là không giá»ng ngưá»i thưá»ng, thế như chẻ tre váºy.â (*) Nguyên vÄn convert là âtú ân áiâ: theo ý tui hiá»u là là m trò thân máºt trưá»c mặt má»i ngưá»i =))) hi vá»ng là tui hiá»u Äúng. âBá»n há» Äã bên nhau rá»i hả? Chẳng phải Thá»i Niá»m Niá»m là ngưá»i ÄÆ°á»£c hạng nhất sao, thế mà cÅ©ng yêu sá»m á?â âGiang Vá»ng cÅ©ng ÄÆ°á»£c hạng hai Äó, chẳng phải vẫn phải Äứng trên bục Äá»c kiá»m Äiá»m Äó sao, hÆ¡n nữa, Äây là Giang Vá»ng Äó, nếu anh ấy thÃch mình thì mình cÅ©ng có thá» cưá»i ba ngà y ba Äêm láºn, lại còn Äánh nhau vì cáºu nữa! Ãi tâm há»n thiếu nữ cá»§a mình! Cho nên chắc chắn là Äã bên nhau rá»i!â âMình muá»n nháºp há»n và o thiên tà i Thá»i Niá»m Niá»m quá Äi!!!â ⦠Vương Kiến Bình cÅ©ng nhanh chóng phát hiá»n ra rằng Äá» Giang Vá»ng Äá»c bản kiá»m Äiá»m trưá»c mặt tất cả má»i ngưá»i như váºy là má»t quyết Äá»nh sai lầm, má»i ngưá»i cÄn bản chẳng nghe lá»t ná»i dung bản kiá»m Äiá»m là gì. Ãng ta ho khan má»t tiếng, cắt ngang âbà i diá»
n thuyếtâ cá»§a Giang Vá»ng: âÄÆ°á»£c rá»i, sau nà y phải chú ý, vá» lá»p Äi!â Cùng vá»i viá»c tiết trá»i và o thu thì kì thi giữa kì cÅ©ng cà ng ngà y cà ng gần. Thứ tư có tráºn bán kết thi Äấu bóng rá», vì trưá»c Äó Äầu gá»i Giang Vá»ng bá» thương, tuy rằng cÅ©ng Äã tá»t lên nhiá»u rá»i nhưng Từ Phá» cÅ©ng không thá» không biết xấu há» mà xin anh ra sân ÄÆ°á»£c, huá»ng chi chân cá»§a chÃnh cáºu ta cÅ©ng Äã là nh rá»i, vì thế nên tá»± mình ra sân. Lần nà y rút thÄm khá ÄÆ°á»£c, Äấu vá»i lá»p hai, tức là lá»p chá»n, thắng rất dá»
dà ng. Kết quả vòng bán kết ngà y hôm sau không rút ÄÆ°á»£c phiếu trắng*, Äấu vá»i vá»i lá»p tám, thua rất thảm. (*) à chá» ÄÆ°á»£c và o thẳng mà không phải thi Äấu. Dưá»ng như Từ Phá» cÅ©ng Äã hÆ¡i hÆ¡i hiá»u ÄÆ°á»£c vì sao hôm Äó sau khi chÆ¡i xong Lý Lá»c lại ném bóng vá» phÃa Giang Vá»ng, không phải là chưa từng chÆ¡i thua lần nà o, nhưng cái cảm giác bá» ghì chặt xuá»ng Äất Äánh má»t cách tà n nhẫn tháºt sá»± là quá khó chấp nháºn. Vá»i cái tÃnh tình kia cá»§a Lý Lá»c, má»t thoáng xúc Äá»ng thôi là mất hết là trÃ, lại còn dám ném bóng vá» phÃa Giang Vá»ng. Än cÆ¡m xong, Thá»i Niá»m Niá»m Äi má»t chuyến tá»i phòng in ấn, photo thêm má»t bản ghi chép váºt là mà Hoà ng Dao ÄÆ°a cho cô kia. Ngà y Äó cô không Äến há»c lá»p bá»i dưỡng, Giang Vá»ng á» cùng cô á» bá»nh viá»n nên ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng sẽ không Äi há»c. Photo xong Khương Linh lại Äi mua Äá» uá»ng rá»i hai ngưá»i má»i cùng nhau Äi vá» khu dạy há»c. âHôm qua mình nghe lá»p trưá»ng lá»p hai nói có lẽ Hứa Chà Lâm sắp phải Äi rá»i.â Khương Linh kéo cánh tay Thá»i Niá»m Niá»m, mắt gục xuá»ng, thoạt nhìn có hÆ¡i buá»n bã không vui. âÄếnâ¦trưá»ng khác sao?â âKhông, anh ấy vá»n chá» là giáo viên thá»±c táºp, hình như vẫn Äang còn há»c Äại há»c, nghe bá»n há» nói cái gì mà â¦tuyá»n thẳng lên nghiên cứu sinh ấy, mình nghe cÅ©ng không hiá»u lắm.â Äá»i vá»i cụm từ âtuyá»n thẳng lên nghiên cứu sinhâ thì quả tháºt há»c sinh cấp 3 sẽ không hiá»u biết gì nhiá»u, Khương Linh lÆ¡ mÆ¡ nói, âDù sao thì có lẽ qua má»t khoảng thá»i gian nữa anh ấy sẽ phải trá» vá» há»c thạc sÄ© rá»i.â âÃ.â Thá»i Niá»m Niá»m suy nghÄ©, âVáºy có phải cáºu sẽ không ÄÆ°á»£c, gặpâ¦thầy ấy nữa không?â âÄúng váºy.â Khương Linh mếu máo, âNhưng mà nếu anh ấy không còn là giáo viên nữa thì mình có thá» công khai theo Äuá»i anh ấy rá»i!â Thá»i Niá»m Niá»m ná» nụ cưá»i: âCáºu thÃch thầy ấy váºy à ?â âÄúng váºy.â Khương Linh gáºt Äầu, lẩm bẩm, âAnh ấy rất Äẹp trai mà .â Hai ngưá»i cùng nhau lên tầng vá» phòng há»c, gần Äây trong lá»p Äang có má»t phong trà o, có rất nhiá»u nữ sinh gấp hoa bách hợp, chá» cần má»t tá» giấy ghi chú hình vuông nhá» thôi là có thá» gấp ÄÆ°á»£c rá»i. Khương Linh Äi há»c rảnh rá»i không có chuyá»n gì là m nên gấp rất nhiá»u. Hoa bách hợp rất khó gấp, vừa nhiá»u bưá»c vừa phức tạp, Khương Linh khéo tay nên gấp rất Äẹp. Cô ấy vừa vá» chá» ngá»i thì Trần Thư Thư liá»n cầm má»t chá»ng giấy ghi chú ngá»i xuá»ng bên cạnh cô ấy: âKhương Linh, cáºu có thá» giúp mình gấp mấy cái không?â âKhông.â Khương Linh cưá»i ngả ngá»n, từ chá»i cá»±c kì dứt khoát, âCái nà y phức tạp lắm, cáºu muá»n gấp nhiá»u thế là m gì?â Trần Thư Thư khẽ trả lá»i cô ấy: âTặng má»t ngưá»i.â Khương Linh cÅ©ng há»c theo khẽ há»i: âTừ Phá» hả?â âSao cáºu biết thế?â Trần Thư Thư rất kinh ngạc. Khương Linh âXuỳâ má»t tiếng, máºp má» nháy mắt vá»i cô ấy: âCác cáºu thá» hiá»n quá rõ rá»i, mình Äã sá»m nhìn ra ÄÆ°á»£c sau lần sinh nháºt hôm trưá»c là các cáºu sẽ bên nhau.â Trần Thư Thư ngượng ngùng gãi Äầu, lấy má»t cái há»p sắt nhá» Äá»±ng bánh quy dưá»i bà n mình ra, trong Äó có và i bông hoa bách hợp. Khương Linh phì cưá»i thà nh tiếng: âCáºu có phải con gái không Äấy, sao mà gấp xấu thế?â Trần Thư Thư trợn mắt: âThế nên má»i bảo cáºu gấp giúp mình Äó!â âKhông phải chứ, là cáºu tặng cho Từ Phá», sao lại Äá» mình gấp ÄÆ°á»£c.â Ngón trá» Khương Linh chá»c chá»c bả vai cô ấy, âLòng thà nh cá»§a cáºu Äâu hả?â ââ¦Váºy cÅ©ng còn tá»t hÆ¡n là mình tặng cho ngưá»i ta cái xấu như váºy, mất mặt lắm Äấy.â âÄÆ°á»£c rá»i.â Khương Linh khụ hai tiếng, tay Äặt lên vai Trần Thư Thư, âNếu cáºu Äã thà nh tâm thà nh ý ngá» lá»i, váºy mình Äây sẽ má» lòng từ bi giúp cáºu váºy, muá»n gấp bao nhiêu cái?â Trần Thư Thư quÆ¡ quÆ¡ há»p sắt: âMá»t há»p.â Khương Linh báºt ngón tay cái vá»i cô ấy: âTình yêu vÄ© Äại tháºt Äấy. Nhưng mà nhiá»u thế mình cÅ©ng không gấp hết ÄÆ°á»£c.â âMình cÅ©ng sẽ tá»± gấp, chá» là Äá» cái cá»§a cáºu lên mặt trên cùng thôi.â Trần Thư Thư lại chuyá»n hưá»ng sang Thá»i Niá»m Niá»m, Äôi tay vòng trưá»c ngá»±c Äặt trên mép bà n, Äôi mắt chá»p chá»p nhìn cô. ââ¦â Mắt Thá»i Niá»m Niá»m nhìn Khương Linh Äã bắt Äầu gấp, âMình không biếtâ¦gấp cái nà y.â âKhông khó lắm Äâu.â Khương Linh quay Äầu nói, âCáºu xem mình cÅ©ng há»c ÄÆ°á»£c rá»i nà y, vá»i cái IQ nà y cá»§a cáºu chắc chắn há»c bừa thôi là sẽ biết, mình bà y cho cáºu.â Khương Linh lấy má»t tá» giấy ra ÄÆ°a cho cô, là m mẫu từng bưá»c má»t cho cô xem. Trần Thư Thư vá» bà n, chắp tay trưá»c ngá»±c xoa xoa, cưá»i lấy lòng nói: âCảm Æ¡n các cáºu nhé!â Buá»i chiá»u Giang Vá»ng không Äến trưá»ng há»c, nhưng tháºt ra vẫn nói má»t tiếng vá»i Thái Dục Tà i Äá» xin nghá». Trưá»c Äây Thái Dục Tà i là chá»§ nhiá»m lá»p anh, cÅ©ng là má»t trong sá» Ãt ngưá»i biết chuyá»n bÆ¡i lá»i cá»§a Giang Vá»ng, thấy buá»i chiá»u anh không Äi há»c nhưng vẫn tá»i tìm ông xin nghá» tháºt sá»± là khiến ông cảm Äá»ng không thôi. Ãng an á»§i anh: âKhông sao Äâu! Má»i con ÄÆ°á»ng Äá»u dẫn tá»i thà nh Rome mà ! Nếu không Äi qua ÄÆ°á»£c con ÄÆ°á»ng bÆ¡i lá»i nà y thì chúng ta Äá»i ÄÆ°á»ng khác! Vá»i thà nh tÃch nà y cá»§a em nếu Äi theo nghiá»p trà thức cÅ©ng sẽ có ÄÆ°á»£c tương lai xán lạn!â Nói xong còn vá» mạnh hai cái lên vai anh. Giang Vá»ng ná» nụ cưá»i: âEm xin nghá» chÃnh là Äá» tìm huấn luyá»n viên bÆ¡i lá»i cá»§a em ạ.â Thái Dục Tà i sá»ng sá»t: âVẫn quyết Äá»nh bÆ¡i lá»i sao?â Anh bình tÄ©nh nói: âThá» lại xem sao ạ.â âÄÆ°á»£c, ÄÆ°á»£c.â Thái Dục Tà i gáºt Äầu, thoạt nhìn cá»±c kì cảm Äá»ng, lại vá» vai anh, rá»i lại nói má»t từ âÄÆ°á»£câ. âDám Äứng lên từ nÆ¡i ngã xuá»ng, thầy rất bá»i phục em!â Sau khi ra khá»i trưá»ng thì Giang Vá»ng Äi má»t chuyến Äến bá»nh viá»n kiá»m tra tai trưá»c, vẫn giá»ng như trưá»c, từ từ há»i phục. Hôm nay trong Äá»i bÆ¡i có không Ãt ngưá»i, má»t ná»a Äá»u là những anh em cùng Äá»i trưá»c Äây cá»§a Giang Vá»ng, cÅ©ng có không Ãt gương mặt má»i ÄÆ°á»£c tuyá»n chá»n và o. Vừa thấy anh Äi và o thì láºp tức nhao nhao bá» viá»c Äang là m dá» xuá»ng, muá»n há»i han nhưng lại không biết phải bắt Äầu từ Äâu. NÄm ấy Giang Vá»ng vẫn là thà nh viên ÄÆ°á»£c coi trá»ng nhất Äá»i, sau Äó má»t loạt chuyá»n xảy ra, tai bá» thương, phải ngá»i tù, quả tháºt là xứng vá»i câu âlắm tai nhiá»u nạnâ*. (*) Gặp nhiá»u rắc rá»i. Thá»i kì Äá»nh cao cá»§a má»t váºn Äá»ng viên lại còn rất ngắn, tháºt sá»± là Äã lãng phà má»t khoảng thá»i gian rất dà i. âTá»i rá»i à .â Trưá»c Äó anh có nói vá»i huấn luyá»n viên là muá»n Äến, huấn luyá»n viên nhìn anh má»t cái, Äứng lên, lại ra lá»nh cho các thà nh viên khác trong Äá»i, âTất cả luyá»n táºp tiếp Äi, còn Äứng Äó là m gì.â Sau Äó Äến bên cạnh Giang Vá»ng, vá» lưng anh: âÄi, chúng ta Äến vÄn phòng.â Anh ta rót cho Giang Vá»ng má»t cá»c nưá»c: âLần nà y sao lại quyết Äá»nh váºy?â Giang Vá»ng nhá» tá»i buá»i tá»i ngà y Äó khi á» bá»nh viá»n, dáng vẻ cô gái nghiêm túc nói âChá» là tôi cảm thấy anh rất giá»iâ, má»m mại, dá»u dà ng, còn có má»t chút áy náy và ngượng ngùng vì biết ÄÆ°á»£c bà máºt cá»§a ngưá»i khác. Tháºt ra thì khi Giang Vá»ng bắt Äầu tiếp xúc vá»i bÆ¡i lá»i thì có rất nhiá»u ngưá»i bảo anh giá»i, quả tháºt là anh cÅ©ng có nÄng khiếu. Có lẽ là chưa tá»i mức khát vá»ng, nhưng quả tháºt là anh rất thÃch cái cảm giác phấn Äấu cạnh tranh nà y. Äá»i mÅ© xưng vương. Tay anh Äút túi uá» oải dá»±a và o tưá»ng, nhếch môi, cà lÆ¡ phÆ¡ phất: âHá»c hà nh dá»
quá, cÅ©ng khó có khi Äến Äây là m âchuá»t bạchâ* xem thế nà o.â (*) à là thá» xem sao. âThằng nhóc cáºu Äó!â Huấn luyá»n viên cưá»i rá» lên, âÄÆ°á»£c rá»i, qua Äây vá»i tôi!â Anh Äã rá»i Äá»i rất lâu rá»i, phải là m lại má»t loạt các Äá»nh hưá»ng và vạch kế hoạch lần nữa, rá»i lại bÆ¡i thêm má»t Äoạn 100m có tÃnh giá», thà nh tÃch thưá»ng thưá»ng không có gì ná»i báºt. Chuyá»n gì cÅ©ng phải bắt Äầu lại từ những bưá»c Äầu tiên. Lúc ra khá»i phòng bÆ¡i thì sắc trá»i Äã tá»i sầm. Anh bắt má»t chiếc taxi vá» trưá»ng, Äến thẳng toà nhà khoa há»c kÄ© thuáºt, lá»p bá»i dưỡng sắp và o há»c rá»i. Vừa má»i bưá»c và o lá»p thì thấy có má»t nam sinh Äang ngá»i bên cạnh Thá»i Niá»m Niá»m. Nam sinh kia là cán sá»± há»c táºp cá»§a lá»p má»t, là lá»p chá»n, ÄÆ°á»£c tuyá»n thẳng từ trưá»ng cấp hai lên, từ trưá»c tá»i giá» vẫn luôn Äứng á» vá» trà thứ hai trong kì thi, bây giá» lại bá» Giang Vá»ng cưá»p mất hạng hai nên cáºu ta xếp thứ ba. Nam sinh Äeo má»t cái kÃnh gá»ng Äen dà y nặng, Äang há»i Thá»i Niá»m Niá»m Äá» bà i cuá»i cùng trong cuá»c thi chung kết nÄm trưá»c, ngá»i hÆ¡i gần. Thá»i Niá»m Niá»m ÄÆ°a bà i là m cá»§a mình cho cáºu ta xem. Cáºu ta nhìn má»t lần, rá»i viết ra những Äiá»m chÃnh gần ghi nhá» và o vá». Vừa má»i viết xong thì trên mặt bà n xuất hiá»n má»t bóng Äen, có má»t ngưá»i Äứng cạnh bà n, che mất ánh Äèn vá»n Äang rá»i xuá»ng vá» cáºu ta. âNhưá»ng chút.â Tiếng nói cá»§a Giang Vá»ng có hÆ¡i lạnh lẽo. Những ngưá»i khác cÅ©ng nhìn sang. Cái dáng vẻ nà y, rõ là Äang ghen tá». Nam sinh kia cÅ©ng có nghe nói tá»i mấy tin Äá»n cà ng ngà y cà ng bất thưá»ng trong trưá»ng, nhanh chóng nói câu cảm Æ¡n vá»i Thá»i Niá»m Niá»m rá»i ôm sách quay vá» chá» ngá»i cá»§a mình. Thá»i Niá»m Niá»m lấy vá» bà i táºp phải ná»p trong tiết nà y vá», cô viết tên mình lên dòng trên cùng cá»§a bà i táºp. Chẳng há» nhìn anh lấy má»t lần. Cá»±c kì ngầu. Giang Vá»ng ngá»i xuá»ng cạnh cô, nghiêng Äầu nhìn hà nh Äá»ng cá»§a cô, Äầu lưỡi chá»c chá»c hà m trên, bá» cái thái Äá» nà y cá»§a cô là m cho hÆ¡i bá»±c bá»i. âThá»i Niá»m Niá»m.â Anh nắm lấy cá» tay Äang viết chữ cá»§a cô, âÃng Äây chá» má»i không Äi há»c ná»a ngà y mà em Äã có thá» ngá»i cùng vá»i ngưá»i khác rá»i hả?â Giáo viên dạy lá»p bá»i dưỡng vẫn chưa Äến, má»i ngưá»i Äá»u rất tá»± giác là m bà i táºp cá»§a mình. Trong phòng há»c yên tÄ©nh, câu nói kia cá»§a Giang Vá»ng không vang, tháºm chà còn Äè giá»ng xuá»ng nên tiếng nói có hÆ¡i khà n, nhưng ngưá»i khác vẫn có thá» nghe thấy cá»±c kì rõ rà ng. Cả má»t Äám ngưá»i ngay cả thá» mạnh cÅ©ng không dám. Thá»i Niá»m Niá»m cảm thấy anh rất kì lạ, vá» trà trong lá»p bá»i dưỡng vá»n cÅ©ng không phải cá» Äá»nh, hÆ¡n nữa vừa rá»i ngưá»i bạn kia chá» há»i cô Äá» thi thôi mà . TÃnh tình lại còn lá»n lá»i như váºy Äấy⦠Cô giãy giãy cá» tay bá» anh nắm lấy ra, nhưng không giãy ÄÆ°á»£c. âGiang Vá»ng, anh bá», ra trưá»c Äiâ¦â Cô nhÃu mà y nói. Anh không nhúc nhÃch. Mắt Thá»i Niá»m Niá»m nhìn xung quanh, cô không thÃch cái cảm giác bá» ngưá»i khác nhìn chằm chằm như váºy, nắm tay Äá» lên bà n, cả ngưá»i nghiêng vá» phÃa trưá»c, ghé lại gần. Là n da cá»§a cô rất Äẹp, không thấy lá» chân lông, mắt khẽ ngưá»c nhìn anh, hà ng mi dà y cong vút chá»p nhanh, sau Äó hạ giá»ng, trong tiếng nói còn có ý cầu xin, nghe vừa yếu Äuá»i vừa ngá»t ngà o. âAnh Äừng giáºn.â Cô nói. Mặc dù Thá»i Niá»m Niá»m cÅ©ng không biết rá»t cuá»c là anh tức giáºn vì cái gì, cÅ©ng không chắc là viá»c anh tức giáºn có liên quan Äến mình hay không mà chá» muá»n nhanh chóng rút ÄÆ°á»£c tay ra. Giang Vá»ng sá»ng sá»t tại chá» hai giây. Thá»i Niá»m Niá»m lại giãy tay ra, lúc nà y dùng sức má»t chút thì Giang Vá»ng Äã buông lá»ng. Theo tiếng chuông reo, giáo viên dạy lá»p bá»i dưỡng Äi và o, không nói lá»i thừa thãi gì, vừa và o phòng há»c Äã bắt Äầu lấy quyá»n Äá» thi cá»§a nÄm trưá»c ra. Äá» khó á» lá»p bá»i dưỡng rất cao, tá»c Äá» giảng bà i lại nhanh, má»i ngưá»i Äá»u chÄm chú nghe giảng. Trong Äá» thi kia Thá»i Niá»m Niá»m là m sai ba bà i, trưá»c khi và o lá»p cÅ©ng Äã nghÄ© cách là m lại lần nữa. Khi Äã chắc chắn cách giải cá»§a giáo viên cÅ©ng giá»ng vá»i cô, cô má»i lấy ra má»t táºp giấy nhá» trong cặp sách, Äây là cái Trần Thư Thư ÄÆ°a cho cô lúc ban ngà y. Khương Linh Äã bà y cho cô cách gấp hoa bách hợp, nhưng có lẽ là khả nÄng là m thá»§ công cá»§a cô không tá»t lắm, gấp không ÄÆ°á»£c Äẹp. Qua khoé mắt nhìn thấy Äôi tay nhá» gầy trắng nõn cá»§a cô gái Äang lấy má»t tá» giấy gấp gấp láºt láºt dưá»i bà n, má»t tay Giang Vá»ng chá»ng Äầu, nghiêng Äầu nhìn Äá»ng tác cá»§a cô á» dưá»i bà n. Tóc mái cá»§a cô Äã hÆ¡i dà i quá, vẫn chưa ká»p Äi cắt, có hÆ¡i chắn tầm nhìn, vì thế cô kẹp lên, tóc mái hai bên sưá»n mặt dán và o thái dương, lúc gấp giấy thì mà y khẽ nhÃu lại, miá»ng khẽ nhếch, lá» ra chút ngá»c nghếch Äáng yêu. Giang Vá»ng nhìn má»t lúc. Rá»i há»i: âÄang gấp gì thế?â Thá»i Niá»m Niá»m ngẩng Äầu nhìn anh: âHoa bách hợp.â Giang Vá»ng nhìn cô gấp má»t lát, cÅ©ng nhá» ÄÆ°á»£c hầu hết cái bưá»c, xé má»t ná»a tá» nháp gấp theo. Hai phút sau, bà n tay anh ÄÆ°a sang, Äặt Äoá hoa bách hợp trong tay ra trưá»c mắt Thá»i Niá»m Niá»m: âThế nà y à ?â âA.â Thá»i Niá»m Niá»m ngẩn ngưá»i nhìn bông hoa bách hợp trong tay anh, gấp Äẹp hÆ¡n cô nhiá»u. âÄúng váºy, sau Äóâ¦â Cô cầm má»t cây bút, dùng cán bút cuá»n âcánh hoaâ thà nh má»t ÄÆ°á»ng cong, âlà thế nà y.â Cô tá»i gần trong vô thức, lúc cuá»n cánh hoa thì má»t bà n tay còn vá»n cá» tay Giang Vá»ng, Äuôi tóc quét qua lòng bà n tay anh. Giang Vá»ng hÆ¡i ngá»i thẳng lên, yết hầu trượt lên trượt xuá»ng, cháºm rãi nghiến rÄng. Thá»i Niá»m Niá»m khẽ nói: âAnh gấpâ¦Äẹp tháºt Äấy.â Äầu ngón tay anh cầm lấy bông hoa bách hợp, nhẹ nhà ng xoay má»t vòng, rá»i chợt nâng tay lên. Cà i Äoá hoa ấy và o và nh tai cô. Ngón trá» móc lên sá»a lại tóc mái bên thái dương cho cô. Thá»i Niá»m Niá»m giáºt mình nhìn anh, khi Äầu ngón tay hÆ¡i lạnh cá»§a anh chạm và o tai cô thì cả ngưá»i cô láºp tức cứng Äá». Giang Vá»ng nghiêng Äầu ná» nụ cưá»i: âXinh Äẹp tháºt Äấy.â Tác giả có lá»i muá»n nói: Anh Vá»ng: Oaaaa vợ cá»§a anh xinh Äẹp tháºt Äấy. Hết chương 28.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương