Cách Sống Sót Khi Xuyên Vào Truyện BE

Chương 275



Còn câu "Phụ hoàng đừng đi, mẫu phi đừng chết" khiến Hoàng đế đang ngồi nghiêm chỉnh khẽ run lên.



Hoàng hậu nghiến răng nhìn chằm chằm Bạch Du, biết nàng có tài ăn nói, không thể để mặc nàng nói năng bậy bạ nữa!



Vì vậy Hoàng hậu lập tức trừng mắt nhìn Thất hoàng tử.



Sáng nay khi Hoàng đế dùng bữa sáng, Thất hoàng tử đã bị Hoàng hậu gọi ra nói chuyện riêng, Nhị hoàng tử cũng đã nói chuyện với Thái tử.



Hoàng hậu nói rằng chỉ cần Thất hoàng tử phối hợp, Hoàng hậu và Thái tử sẽ bảo vệ tính mạng của hắn trước mặt Hoàng đế.



Thất hoàng tử Tạ Ngọc Mai như vớ được cọng cỏ cứu mạng, đương nhiên là đồng ý không chút do dự.



Lúc này bị Hoàng hậu liếc mắt, lập tức hét lên: "Ngươi bớt nói nhảm! Rõ ràng lúc đó ta muốn chắn tên cho phụ hoàng, là ngươi ngăn cản ta, ta mới không đến được! Ngươi nói đi, tất cả những chuyện này có phải là âm mưu của ngươi không!"



Tiếng hét của Thất hoàng tử kéo Hoàng đế ra khỏi hồi ức.



Nhưng ngài lại trừng mắt nhìn Thất hoàng tử với vẻ không vui, lạnh lùng đáng sợ.



Hoàng đế rốt cuộc cũng không quên mất việc gọi Cửu hoàng tử phi đến là để làm gì, nhưng giọng điệu khi mở miệng lại hòa hoãn hơn rất nhiều, lúc này mới thật sự giống như đang đối xử với Bạch Du như một tiểu bối: "Cửu hoàng tử phi, Thất hoàng tử nói hôm qua trong tiệc mừng thọ ngươi đã ngăn cản hắn lao đến ta, có chuyện này không?"



Bạch Du vẻ mặt mờ mịt đúng lúc.



Nghiêng đầu nhìn Thất hoàng tử, rồi lại nhìn Hoàng đế, đáp: "Thần nữ... không biết nên nói thế nào?"



"Hôm qua thần nữ phát hiện trong điện có thích khách, đã ngược dòng người chạy về, Hoàng thượng thứ tội, thần nữ thân thể yếu đuối không thể bảo vệ Hoàng thượng. Chỉ là... chỉ là lo lắng Cửu điện hạ thần trí không tỉnh táo, bị người ta làm hại, muốn kéo Cửu điện hạ ra khỏi đám đông."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -



"Nhưng khi thần nữ chạy đến, Cửu điện hạ đã đẩy thần nữ ra, che chắn cho Hoàng thượng."



Bạch Du dập đầu nói: "Hoàng thượng, thần nữ đang định nói đây! Cửu điện hạ sau khi bị kích thích hôm qua, cộng thêm độc tính của Mạn Đà La gây ảo giác, thần trí dường như đã khôi phục được phần nào!"



"Hôm qua người đã nói với thần nữ rất nhiều câu hoàn chỉnh! Tuy đều là đang bức hỏi thần nữ có phải là hung thủ muốn g.i.ế.c vua hay không. Lại vì quá sốt sắng bảo vệ Hoàng thượng mà suýt nữa bóp c.h.ế.t thần nữ, nhưng có lẽ chính vì tấm lòng son sắt bảo vệ Hoàng thượng này mà Cửu điện hạ đã tìm lại được chút thần trí!"



"Cửu điện hạ còn nói, người không còn mẫu phi, không thể không có phụ hoàng nữa..."



Bạch Du cười chân thành, khuôn mặt cùng cả cổ đầy vết bầm tím trong mắt Hoàng đế trông thật đáng thương.



Còn trong mắt những người khác, nàng rõ ràng là một con rắn độc sặc sỡ.



Mỗi một vảy rắn đều có độc, chỗ nào nó bò qua, chỗ đó đều cháy đen.



Giống như khuôn mặt đen như đáy nồi của Hoàng hậu lúc này, rõ ràng là đã "trúng độc" khá sâu.



Hoàng đế thì bị lời nói của Bạch Du làm cho mắt đỏ hoe, dường như có nước mắt sắp trào ra.



An Hòa đế không phải là người mềm lòng, nhưng Bạch Du lại ra sức thổi phồng "tình cảm chân thành" của "Cửu hoàng tử" đúng vào lúc ngài vừa mất đi Thập Nhị hoàng tử yêu quý.



Cái đầu của Thập Nhị hoàng tử lăn lóc trước mặt ngài vẫn còn in đậm trong tâm trí, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe lên người khiến An Hòa đế như bị lột sạch một lớp da đế vương.



Người già thường thiên vị con út.



 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com