Thẩm Bạch Chu đang định đưa tay xoa đầu em trai nhưng bị ánh mắt Thẩm Ôn làm khựng lại. Cậu rụt tay về, đáp một tiếng rồi đứng dậy ra khỏi phòng ngủ.
Cửa phòng nhẹ nhàng khép lại, giọng nói lạnh nhạt của Thẩm Ôn vang lên: "Thẩm Bạch Chu, từ nay con sẽ ở đây. Ba sẽ tìm trường học và lo thủ tục nhập học cho con."
Thẩm Bạch Chu lập tức sững người.
"Con... đi học sao?" cậu hơi trợn mắt, không thể tin được.
Thẩm Ôn liếc nhìn cậu, khóe miệng nhếch lên nhưng không mang theo chút ấm áp nào.
"Sao? Có vấn đề gì à?"
Nói rồi, giọng điệu Thẩm Ôn đầy châm chọc: "Ở trường mà không học hành đàng hoàng, chỉ số thông minh thấp quá sẽ lộ rõ đấy."
Thẩm Bạch Chu không dám cãi lại mệnh lệnh của Thẩm Ôn, nhưng vẫn cố gắng biện minh một câu: "Con cũng thông minh lắm mà."
Thẩm Ôn không chút biểu cảm: "À."
Thẩm Bạch Chu có cảm giác mình bị xem thường, nhưng không dám phản bác, đành đổi chủ đề: "Vậy tối nay con ngủ ở đâu?"
Thẩm Ôn chỉ vào một cái bể cá: "Mua bể cá cho con rồi đấy, dọn vào phòng ngủ đi, đừng có nằm ở phòng khách làm người ta giật mình."
Lúc này, tinh thần của Thẩm Bạch Chu mới phấn chấn hơn một chút. Cậu gật đầu, ôm bể cá to gần bằng cái bồn tắm, dọn vào phòng.
Sau khi đổ đầy nước sạch mát lạnh vào bể, cậu lặng lẽ trầm mình xuống nước, cơ thể dần biến thành một con bạch tuộc nhỏ màu trắng trong suốt.@TửuHoa
---------
Sáng sớm, không khí mang theo chút se lạnh, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, phủ xuống khắp căn nhà một màu vàng rực rỡ.
Tinh Nặc ngồi trên chiếc ghế nhỏ của mình, cầm bàn chải đánh răng, miệng đầy bọt kem, nghiêm túc tập đánh răng.
"Lạnh quá."
Hương bạc hà trong kem đánh răng khiến bé giật mình, đầu nhỏ liên tục lùi về phía sau, rõ ràng là chưa quen với mùi vị này.
"Lần sau ba mua loại có vị dâu tây cho con nhé? Cái đó sẽ ngọt hơn một chút."
Tinh Nặc gật đầu, sau đó "ực" một cái, nuốt luôn bọt kem xuống bụng.
"Ngon quá ~" Bé con ngước khuôn mặt nhỏ nhắn, vui vẻ nói.
Thẩm Ôn thoáng sững người, vội vàng nắm lấy khuôn miệng bé xíu, làm bé há ra.
"Sao lại nuốt luôn rồi?"
Y bật cười, nhẹ nhàng chạm trán bé một cái.
"Lần sau không được đâu nhé. Kem đánh răng không được ăn. Giờ chúng ta học cách súc miệng nào."
Tinh Nặc cố gắng làm theo, nhưng phần lớn nước vẫn bị bé con nuốt mất, chỉ có một ít là được nhổ ra.
May mà cuối cùng cũng đánh răng xong, chiếc bàn chải màu vàng nhạt được đặt ngay ngắn lại trên giá.
Sau khi rửa mặt sạch sẽ, Tinh Nặc được ba bế lên, ngoan ngoãn ngồi trên ghế ăn dành cho trẻ nhỏ, vui vẻ thưởng thức bữa sáng thơm ngon.@TửuHoa
Thẩm Bạch Chu ngồi bên cạnh, cầm một cái bánh bao, nhai qua loa rồi nuốt xuống, trông uể oải chẳng có chút tinh thần nào.
Nghĩ đến việc hôm nay phải đi học, cậu cảm thấy cả người khó chịu vô cùng.
"Con có thể..."
Thẩm Ôn biết cậu muốn nói gì, lạnh nhạt từ chối: "Không thể."
Chỉ tay vào chiếc cặp sách đặt trên ghế sofa, Thẩm Ôn mặt không cảm xúc mà nói: "Cầm cặp đi ngay, trường tư thục cấp ba bắt đầu học lúc 8 giờ sáng, đừng đến trễ."
Trường mà Thẩm Ôn sắp xếp cho Thẩm Bạch Chu không xa, là một trường tư có không khí học tập nhẹ nhàng, không có tiết học sáng sớm cũng như tiết tự học buổi tối.
Thẩm Bạch Chu biết mình không trốn được, ăn qua loa vài cái bánh bao nhỏ cùng hai bát cháo, cuối cùng vẫn phải cầm cặp sách rời đi.
Cậu vừa ra khỏi nhà, vừa quay đầu nhìn lại, sắc mặt lạnh lùng, môi mím chặt, bước đi cực kỳ chậm chạp và miễn cưỡng về phía trường học.
***
Trường tư thục cấp ba Vinh Thành.
Tuy tỷ lệ đậu đại học của trường này không cao, nhưng kỷ luật cũng không tệ. Trước giờ vào học, học sinh trong lớp vội vã ngồi vào chỗ.
Giáo viên dẫn Thẩm Bạch Chu vào lớp, ho khẽ một tiếng rồi lên giọng giới thiệu: "Đây là học sinh mới Thẩm Bạch Chu. Từ giờ sẽ là bạn cùng lớp với mọi người trong ba năm, cả lớp vỗ tay chào đón bạn mới nào!"
Thẩm Bạch Chu mặc đồng phục xanh trắng xen kẽ, lười biếng đút tay vào túi quần, cả người toát ra khí chất không dễ dây vào.
Cậu nhấc mí mắt lên, nhìn lướt qua mọi người, sau đó nghe theo lời giáo viên, ngồi vào dãy bàn cuối cùng.
Cả lớp thì thầm bàn tán, có người còn quay đầu lén nhìn cậu vài lần.
"Cậu ấy trông ngầu quá!"
"Tôi sống cùng khu với cậu ấy đấy! Hôm qua trông cậu ấy còn ngầu hơn, tóc bạch kim luôn!"
"Thật á? Có ảnh không?! Chắc chắn là đẹp trai lắm!"
"Thôi đi! Cậu có thể bớt mê trai một chút không? Nhìn tôi đây này!"@TửuHoa
Thẩm Bạch Chu có thính giác tốt, mấy lời bàn tán trong lớp đều lọt hết vào tai cậu.
Cậu liếc nhìn họ một cái, nhưng lười chẳng buồn nói gì.