Cá Của Tôi Trải Rộng Toàn Tinh Tế
ÄôÌi vÆ¡Ìi rôÌng thÆ¡Ìi không vaÌ viÌnh hÄÌng maÌ noÌi, iÌt coÌ thÆ°Ì giÌ coÌ thÃªÌ goÌ£i laÌ viÌnh hÄÌng, tuôÌi thoÌ£ cuÌa nhân loaÌ£i coÌ thÃªÌ goÌ£i laÌ thoaÌng qua liêÌn mâÌt, coÌ leÌ khi hÄÌn mÆ¡Ìi chợp mÄÌt thiÌ một ÄÆ°Ìa treÌ mÆ¡Ìi chaÌo ÄÆ¡Ìi ÄaÌ biêÌn thaÌnh caÌt buÌ£i.
Cho ÄêÌn khi một viÌ£ quôÌc vương loaÌi ngươÌi noÌi vÆ¡Ìi hÄÌn rÄÌng: "Ta seÌ taÌ£o ra một vương quôÌc viÌnh hÄÌng, lâÌn sau khi anh Äi ngang qua trâÌn gian thiÌ yÌ nguyện cuÌa ta seÌ maÌi maÌi truyêÌn laÌ£i trên maÌnh ÄâÌt naÌy, ÄoÌ laÌ sông biêÌn bâÌt tận, nuÌi non huÌng viÌ, muÌa maÌng bội thu, ngươÌi dân sôÌng laÌm Än yên ôÌn hoÌa biÌnh."
Claykerrstie cuÌi ÄâÌu xuôÌng, nhiÌn chÄÌm chÄÌm vaÌo nhân loaÌ£i giôÌng như con kiêÌn bên caÌ£nh Äôi chân cuÌa miÌnh vÆ¡Ìi Äôi mÄÌt rôÌng vaÌng noÌng chaÌy. Nhân loaÌ£i maÌ hÄÌn coÌ thÃªÌ giêÌt bÄÌng một ngoÌn tay nhiÌn hÄÌn không sợ haÌi, haÌo hoa phong nhaÌ, sÄÌ£c sÆ¡Ì loÌa mÄÌt.
"Nhân loaÌ£i." TiêÌng rôÌng như sâÌm rêÌn, binh liÌnh xung quanh ÄêÌu sợ haÌi boÌ trên mÄÌ£t ÄâÌt nhưng nhân loaÌ£i kiêu ngaÌ£o laÌ£i caÌng ngâÌng cao ÄâÌu hÆ¡n.
"NoÌi tên cuÌa cậu."
Bệ haÌ£ lÆ¡Ìn tiêÌng noÌi: "ÄÆ°Æ¡Ìng ÃÌn."
Ngay tÆ°Ì ÄâÌu, Claykerrstie cuÌng không ÄÃªÌ tâm ÄêÌn lÆ¡Ìi noÌi cuÌa ÄÆ°Æ¡Ìng ÃÌn, hÄÌn thưÌa nhận nêÌu chiÌ xeÌt vÃªÌ sÄÌc ÄeÌ£p thiÌ nhân loaÌ£i ÄoÌ quaÌ thực coÌ thÃªÌ xêÌp haÌng ÄâÌu nhưng việc taÌ£o ra một vương quôÌc viÌnh hÄÌng thực sự laÌ không biêÌt tự lượng sưÌc miÌnh.
Nhân loaÌ£i quaÌ yêÌu Æ¡Ìt, ngay caÌ nhưÌng cự long cuÌng không thÃªÌ taÌ£o ra một vương quôÌc viÌnh hÄÌng thiÌ laÌm sao một nhân loaÌ£i coÌ thÃªÌ laÌm ÄÆ°Æ¡Ì£c?
DuÌ không tin nhưng Claykerratie quaÌ nhaÌm chaÌn, hÄÌn lựa choÌ£n nêÌn vÄn minh yêÌu Æ¡Ìt naÌy laÌm troÌ tiêu khiêÌn.
HÄÌn quan saÌt viÌ£ quôÌc vương treÌ tuôÌi thôÌng nhâÌt ÄÃ´Ì An tưÌng chuÌt một, quan saÌt ÄôÌi phương thôÌng nhâÌt chÆ°Ì viêÌt vaÌ tiêÌn tệ, quan ÄôÌi phương phaÌt triêÌn thương maÌ£i, quan saÌt ÄôÌi phương thaÌnh lập một chÃªÌ Äộ mÆ¡Ìi...
ThÆ¡Ìi gian cÆ°Ì thâÌm thoaÌt trôi qua như vậy, ÄôÌi vÆ¡Ìi cự long maÌ noÌi thiÌ thÆ¡Ìi gian thoaÌng liêÌn mâÌt ÄôÌi vÆ¡Ìi cự long ÄaÌ taÌ£o nên huy hoaÌng laÌ£ thươÌng trong baÌn tay cuÌa nhân loaÌ£i naÌy.
CoÌn sinh mệnh cuÌa ÄôÌi phương vưÌa mÆ¡Ìi bÄÌt ÄâÌu, coÌ thÃªÌ coÌ một ngaÌy cậu coÌ thÃªÌ nhận ra nhưÌng lÆ¡Ìi noÌi ngôn cuôÌng cuÌa miÌnh, không câÌn viÌnh hÄÌng, cho duÌ laÌ ngaÌn nÄm cuÌng ÄÆ°Æ¡Ì£c coi laÌ một kyÌ tiÌch.
Cự long kiêu ngaÌ£o biêÌn thaÌnh hiÌnh ngươÌi, ÄêÌn bên caÌ£nh quôÌc vương nhân loaÌ£i, quôÌc vương nhân loaÌ£i baÌy tiệc thiÌ£nh soaÌ£n vaÌ chiêu ÄaÌi nhiệt tiÌnh, thưÌc Än noÌng hôÌi toÌa ra muÌi thÆ¡m hâÌp dâÌn nhưng ÄôÌi vÆ¡Ìi cự long Än baÌo ngoÌ£c maÌ noÌi thiÌ không coÌ chuÌt sưÌc hâÌp dâÌn naÌo.
"Sao không Äộng ÄuÌa, coÌ chuyện giÌ sao?" ViÌ£ quôÌc vương treÌ tuôÌi khoÌ hiêÌu hoÌi.
Claykerrstie thaÌn nhiên traÌ lÆ¡Ìi: "Ta không Än thưÌc Än cuÌa nhân loaÌ£i."
Äôi ÄôÌng tÆ°Ì vaÌng cuÌa rôÌng không khaÌch khiÌ chuÌt naÌo nhiÌn chÄÌm chÄÌm quyêÌn trượng trong tay quôÌc vương, hay chiÌnh xaÌc hÆ¡n laÌ viên hôÌng ngoÌ£c choÌi loÌ£i trên ÄiÌnh quyêÌn trượng.
"ChiÌ coÌ noÌ mÆ¡Ìi taÌ£m boÌ vaÌo miệng ÄÆ°Æ¡Ì£c."
CaÌc thâÌn tÆ°Ì vaÌ ngươÌi hâÌu xung quanh giận maÌ không daÌm lên tiêÌng noÌi giÌ, nhưng viÌ£ quôÌc vương treÌ tuôÌi không hÃªÌ caÌm thâÌy biÌ£ xuÌc phaÌ£m, cậu miÌm cươÌi vaÌ trao quyêÌn trượng tượng trưng cho vinh quang cao nhâÌt cho Claykerrstie, ÄâÌy toÌ moÌ hoÌi: "BaÌo ngoÌ£c coÌ muÌi viÌ£ giÌ?"
"Äây laÌ viên baÌo ngoÌ£c coÌ veÌ râÌt quan troÌ£ng ÄôÌi vÆ¡Ìi nhân loaÌ£i caÌc cậu." Claykerrstie noÌi một câu trươÌc khi nhận quyêÌn trượng.
"SÆ¡Ì diÌ quan troÌ£ng laÌ viÌ ta ÄaÌ ban cho noÌ vinh quang." Äôi mÄÌt Äen như ÄaÌ obsidian lâÌp laÌnh dươÌi aÌnh mÄÌ£t trÆ¡Ìi, viÌ£ quôÌc vương treÌ tuôÌi tự haÌo noÌi: "BaÌo ngoÌ£c quyÌ nhâÌt không thÃªÌ thay thÃªÌ nhâÌt cuÌa toaÌn bộ ÄÃ´Ì An không phaÌi noÌi."
"LaÌ ta."
MÄÌ£t Claykerrstie vâÌn luôn không thay ÄôÌi coÌ hÆ¡i nhêÌch khoÌe môi lên, hÄÌn thận troÌ£ng gật ÄâÌu, taÌn thaÌnh nhưÌng giÌ quôÌc vương ÄÃ´Ì An noÌi ââ
QuaÌ thực như thêÌ.
Äây laÌ baÌo ngoÌ£c nhoÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c hÄÌn ÄaÌo ra, baÌo vệ câÌn thận tưÌng chuÌt một.
Viên baÌo ngoÌ£c naÌy quaÌ mưÌc trân quyÌ vaÌ Äộc nhâÌt vô nhiÌ£, cự long luôn phung phiÌ cuÌa trÆ¡Ìi không nÆ¡Ì haÌ£ miệng, cuÌng không theÌm liêÌm, hÄÌn biêÌt trên ÄÆ¡Ìi naÌy không coÌ giÌ laÌ sôÌng maÌi, thÆ°Ì gâÌn nhâÌt vÆ¡Ìi viÌnh hÄÌng chiÌnh laÌ rôÌng thÆ¡Ìi không vaÌ viÌnh hÄÌng, chiÌ câÌn hÄÌn trân troÌ£ng kyÌ Æ°Ìc cuÌa viÌ£ quôÌc vương nhân loaÌ£i naÌy suôÌt ÄÆ¡Ìi thiÌ ÄôÌi phương coÌ thÃªÌ toÌa ra aÌnh haÌo quang hâÌp dâÌn trong cung Äiện kyÌ Æ°Ìc cuÌa hÄÌn.
Nhưng con ÄÆ°Æ¡Ìng canh giÆ°Ì kho baÌu không coÌ khaÌ nÄng coÌ thÃªÌ thuận buôÌm xuôi gioÌ.
LâÌn ÄâÌu tiên trong nhưÌng nÄm qua, Claykerrstie nhận ra rÄÌng vâÌn ÄÃªÌ khoÌ khÄn không phaÌi laÌ soÌng to gioÌ lÆ¡Ìn maÌ laÌ cÆ¡n gioÌ nhoÌ Æ¡Ìn laÌ£nh.
QuôÌc vương nhân loaÌ£i vôÌn luôn coÌ nÄng lượng vô haÌ£n, Äang nÄÌm trên giươÌng bệnh, toaÌn bộ khuôn mÄÌ£t ÄoÌ bưÌng ôÌm yêÌu, cÃ´Ì tay maÌnh khaÌnh lộ ra khoÌi chÄn, ôÌm yêÌu maÌ rÆ¡i xuôÌng như caÌnh cuÌa một con chim trÄÌng gaÌy caÌnh.
Một ÄaÌm baÌc siÌ khâÌn trương quây quanh bệ haÌ£, một hâÌu gaÌi câÌn thận lâÌy một chiêÌc thiÌa ra, ÄuÌt thuôÌc cho ÄôÌi phương, thuôÌc coÌ veÌ râÌt ÄÄÌng khiêÌn quôÌc vương kheÌ nhiÌu maÌy.
Claykerrstie cuÌng nhiÌu maÌy Äi theo, hÄÌn chợt xuâÌt hiện trong cung Äiện, boÌng ngươÌi Äột nhiên xuâÌt hiện khiêÌn hâÌu gaÌi giật miÌnh coÌn chưa kiÌ£p câÌm baÌt thuôÌc thiÌ canh thuôÌc ÄaÌ ÄÃ´Ì trên mÄÌ£t ÄâÌt, baÌt sÆ°Ì vÆ¡Ì tan taÌnh.
Cho ÄêÌn khi hâÌu gaÌi mÄÌc lôÌi quyÌ xuôÌng ÄâÌt hoaÌng sợ, toaÌn thân run râÌy.
"CaÌc ngươÌi lui xuôÌng Äi." QuôÌc vương âÌm aÌp noÌi.
MoÌ£i ngươÌi ÄêÌu lui ra, coÌn Claykerrstie thiÌ ÄÆ°Ìng bên giươÌng toÌ veÌ bâÌt maÌn, như thÃªÌ ai ÄoÌ nợ hÄÌn một moÌn nợ khôÌng lôÌ.
KyÌ thật cuÌng chiÌnh xaÌc coÌ thÃªÌ hiêÌu như vậy, baÌo ngoÌ£c vô song cuÌa hÄÌn biÌ£ va chaÌ£m rôÌi, nêÌu coÌ vêÌt nưÌt, quaÌ thực laÌ tôÌn thâÌt râÌt lÆ¡Ìn, chuyện naÌy cự long keo kiệt laÌm sao coÌ thÃªÌ giÆ°Ì ÄÆ°Æ¡Ì£c biÌnh tiÌnh.
"Ai laÌm anh tưÌc giận?" Äôi mÄÌt Äen âÌm ươÌt nhiÌn hÄÌn khoÌ hiêÌu.
Claykerrstie tÆ°Ì trên cao chiÌ vaÌo cậu: "CÆ¡ thÃªÌ nhân loaÌ£i quaÌ yêÌu Æ¡Ìt."
Quân chuÌ bâÌt ÄÄÌc diÌ cươÌi.
Claykerrstie vươn tay sÆ¡Ì lên caÌi traÌn noÌng rực cuÌa quôÌc vương, bÄÌt chươÌc haÌnh vi vưÌa mÆ¡Ìi nhiÌn thâÌy cuÌa hâÌu gaÌi, Äem khÄn ÄÄÌ£t Æ¡Ì chậu nươÌc lên traÌn quôÌc vương, nghiêm mÄÌ£t daÌ£y dÃ´Ì như phuÌ£ huynh: "Cậu phaÌi chuÌ yÌ thân thêÌ, biêÌt chưa?"
"Ta hiêÌu rôÌi." Trong thÆ¡Ìi gian biÌ£ bệnh, gioÌ£ng noÌi cuÌa quôÌc vương nghe coÌ hÆ¡i khaÌn.
Claykerrstie thực sự không muôÌn nghe loaÌ£i gioÌ£ng noÌi naÌy, hÄÌn quay ngươÌi boÌ Äi.
Khi quay laÌ£i lâÌn nưÌa, hÄÌn laÌ£i ÄÆ°Æ¡Ì£c nhiÌn thâÌy viÌ£ quôÌc vương nhân loaÌ£i vui veÌ ÄâÌy sưÌc sôÌng, Claykerrstie neÌm một chiêÌc loÌ£ nhoÌ chưÌa tinh hoa sinh mệnh cho viÌ£ quôÌc vương naÌy.
"Äây laÌ caÌi giÌ?" ÄôÌi phương hoÌi.
Claykerrstie laÌnh ÄaÌ£m traÌ lÆ¡Ìi: "UôÌng Äi."
"DÃªÌ uôÌng không?"
Claykerrstie nhiÌu maÌy: "Ta không biêÌt."
RôÌng thÆ¡Ìi không vaÌ viÌnh hÄÌng chiÌ coÌ thÃªÌ nêÌn ÄÆ°Æ¡Ì£c viÌ£ cuÌa baÌo ngoÌ£c.
QuôÌc vương uôÌng hêÌt tinh hoa sinh mệnh coÌ thÃªÌ gÄÌ£p nhưng không thÃªÌ câÌu, liêÌm môi nhận xeÌt: "MuÌi viÌ£ cuÌng ngon lÄÌm."
"ÄÆ°Æ¡Ì£c, lâÌn sau ta seÌ cho cậu thêm."
Sau ÄoÌ, nhân loaÌ£i maÌ hÄÌn nuôi dươÌng cuÌng không bao giÆ¡Ì biÌ£ bệnh nưÌa.
Nhưng sinh vật nhân loaÌ£i naÌy quaÌ yêÌu Æ¡Ìt mong manh, chÄÌng bao lâu Claykerrstie laÌ£i gÄÌ£p phaÌi rÄÌc rôÌi thÆ°Ì hai, tinh thâÌn cuÌa nhân loaÌ£i maÌ hÄÌn nuôi dươÌng quaÌ cÄng thÄÌng.
Thật ra hÄÌn cuÌng không hiêÌu taÌ£i sao quôÌc vương laÌ£i siêng nÄng như vậy, môÌi ngaÌy cậu dậy sÆ¡Ìm hÆ¡n gaÌ nguÌ muộn hÆ¡n choÌ, theo caÌch goÌ£i cuÌa con ngươÌi laÌ dôÌc sưÌc viÌ nươÌc.
Cự long ÄêÌu laÌ sinh vật lươÌi biêÌng, giôÌng như Claykerrstie, hÄÌn coÌ thÃªÌ nguÌ trong hang Äộng caÌ trÄm nÄm rôÌi Äi kiêÌm Än vaÌ sau quay laÌ£i nguÌ tiêÌp.
HoÄÌ£c ÄÆ¡n giaÌn laÌ nguÌ trên moÌ baÌo ngoÌ£c, thưÌc dậy, mÆ¡Ì mÄÌt, cÄÌn viên rôÌi nguÌ tiêÌp.
"Cậu nên nghiÌ ngÆ¡i nhiêÌu hÆ¡n." Claykerrstie xuâÌt hiện trong phoÌng laÌm việc cuÌa quân vương, bâÌt maÌn noÌi.
QuôÌc vương bâÌt lực miÌm cươÌi nhiÌn hÄÌn noÌi: "Thân thÃªÌ cuÌa ta không sao caÌ."
Äây không phaÌi thật vÆ¡Ì vâÌn sao?
HÄÌn ÄaÌ cho nhân loaÌ£i naÌy Än không biêÌt bao nhiêu laÌ thiên taÌi ÄiÌ£a baÌo, nêÌu thân thÃªÌ vâÌn coÌ vâÌn ÄÃªÌ thiÌ ÄuÌng laÌ kyÌ quaÌi.
Nhưng nhân loaÌ£i dÃªÌ biÌ£ tôÌn thương không chiÌ vÃªÌ thÃªÌ châÌt maÌ coÌn vÃªÌ tâm lyÌ.
Claykerrstie ÄaÌ laÌm râÌt nhiêÌu baÌi tập vÃªÌ nhaÌ trong thÆ¡Ìi gian naÌy, biêÌt rÄÌng bệnh tâm thâÌn cuÌng coÌ thÃªÌ huÌy hoaÌ£i một nhân loaÌ£i.
PhiêÌn phưÌc.
ChêÌt tiệt, yêÌu quaÌ mưÌc.
NhiÌn thâÌy cÆ°Ì chiÌ không thÃªÌ tranh caÌi cuÌa Claykerrstie eÌp buộc cậu phaÌi nghiÌ ngÆ¡i, quôÌc vương thÆ¡Ì daÌi noÌi vÆ¡Ìi hÄÌn: "Ta không coÌ thÆ¡Ìi gian, Kerr, ta chiÌ coÌ thÃªÌ sôÌng một trÄm nÄm, ta vâÌn coÌn râÌt nhiêÌu chuyện ta muôÌn laÌm, bây giÆ¡Ì ta chiÌ coÌ thÃªÌ laÌm hêÌt sưÌc miÌnh."
Claykerrstie biÌnh tiÌnh noÌi: "Ta seÌ không ÄÃªÌ cho cậu chiÌ sôÌng ÄÆ°Æ¡Ì£c một trÄm nÄm Äâu."
"Vậy anh ÄiÌ£nh laÌm giÌ? Anh ÄiÌ£nh biêÌn ta thaÌnh sinh vật bâÌt tÆ°Ì sao?" QuôÌc vương miÌm cươÌi: "Kerr, anh coÌ biêÌt taÌ£i sao sinh mệnh laÌ£i thuÌ viÌ£ không?"
"ViÌ coÌ chêÌt, viÌ coÌ thÆ¡Ìi gian."
Khi cậu noÌi vÃªÌ caÌi chêÌt, trong mÄÌt cậu không coÌ nhiêÌu sợ haÌi maÌ râÌt biÌnh: "Sinh mệnh cuÌng không phaÌi viÌnh hÄÌng thiÌ mÆ¡Ìi coÌ yÌ nghiÌa, yÌ chiÌ cuÌa ta seÌ trươÌng tôÌn cuÌng ÄÃ´Ì An, khi anh Äi ngang qua nhân gian lâÌn nưÌa, môÌi ngoÌ£n cây coÌ£ng coÌ£ng coÌ ÄêÌu laÌ ta, anh seÌ chưÌng kiêÌn viÌnh hÄÌng thay cho ta."
Claykerrstie laÌ£i boÌ Äi.
HÄÌn không nghiÌ môÌi ngoÌ£n cây coÌ£ng coÌ laÌ baÌo ngoÌ£c cuÌa miÌnh, hÄÌn bÄÌt ÄâÌu tiÌm caÌch biêÌn nhân loaÌ£i trÆ¡Ì thaÌnh viÌnh hÄÌng ngoaÌ£i trÆ°Ì sinh vật bâÌt tưÌ.
Cự long luôn kiêu ngaÌ£o, kiên ÄiÌ£nh vÆ¡Ìi yÌ nghiÌa cuÌa miÌnh vaÌ không biÌ£ ngươÌi khaÌc quâÌy nhiêÌu.
Kerr cuôÌi cuÌng ÄaÌ phaÌi traÌ giaÌ cho tiÌnh kiêu ngaÌ£o cuÌa miÌnh.
Tai naÌ£n xaÌy ra quaÌ Äột ngột, khi phaÌt hiện ÄÆ°Æ¡Ìng ÃÌn gÄÌ£p naÌ£n liêÌn vội vaÌng ÄêÌn ÄoÌ thiÌ ÄaÌ quaÌ muộn.
HÄÌn nhiÌn thâÌy quôÌc vương kiêu ngao tự cao tự ÄaÌ£i ngaÌ xuôÌng ÄâÌt, da deÌ hôÌng nhuận trÆ¡Ì nên taÌi nhợt, Äôi mÄÌt Äen biÌ£ maÌu ÄoÌ thâÌm thâÌu, moÌng tay Äen mÆ¡Ìi sinh ra cực kyÌ sÄÌc beÌn nhưng laÌ£i biÌ£ quân vương maÌ£nh meÌ beÌ gaÌy trên mÄÌ£t ÄâÌt.
Tay ÄÆ°Ìt ruột xoÌt laÌ một chuyện chÄÌc chÄÌn cực kyÌ Äau ÄÆ¡Ìn, thÃªÌ nhưng viÌ£ quôÌc vương naÌy laÌ£i liên tuÌ£c beÌ gaÌy ngoÌn tay cuÌa miÌnh, dươÌi sự Äau ÄÆ¡Ìn tột cuÌng, gân xanh trên traÌn cuÌa cậu xuâÌt hiện, giôÌng như vêÌt nưÌt tÆ°Ì ÄÃ´Ì sÄÌp vÆ¡Ì, ÄuÌng laÌ một veÌ ÄeÌ£p vÆ¡Ì vuÌ£n khiêÌn cho ngươÌi ta rung Äộng.
Claykerrstie taÌn saÌt tâÌt caÌ caÌc huyêÌt tộc coÌ mÄÌ£t, hÄÌn thâÌn thÆ¡Ì bươÌc tÆ¡Ìi viÌ£ quôÌc vương sÄÌp biÌ£ biêÌn thaÌnh huyêÌt tộc, ngÆ¡ ngaÌc nhiÌn quôÌc vương ÄâÌy nhêÌch nhaÌc.
"GiêÌt ta." Môi dươÌi cuÌa cậu biÌ£ cÄÌn naÌt, môÌi câu noÌi ra ÄêÌu laÌ Äậm muÌi maÌu tươi: "GiêÌt ta trươÌc khi ta trÆ¡Ì thaÌnh huyêÌt tộc, giêÌt ta."
Äôi mÄÌt vaÌng ngÄÌm nhiÌn quôÌc vương, Claykerrstie dươÌng như biÌ£ truÌng thuật ngưng ÄoÌ£ng thÆ¡Ìi gian, ÄÆ°Ìng taÌ£i chÃ´Ì không nhuÌc nhiÌch.
ÄâÌu ngoÌn tay ÄâÌm maÌu run râÌy nÄÌm lâÌy vaÌ£t aÌo cuÌa hÄÌn: "Ta xin anh."
CâÌn cÃ´Ì ngâÌng cao như một con thiên nga trên bÆ¡Ì vực cuÌa caÌi chêÌt, viÌ£ quôÌc vương kiêu ngaÌ£o lâÌn ÄâÌu tiên cuÌi ÄâÌu: "Claykerrstie, ta xin anh."
"Ta thaÌ Æ¡Ì vaÌo thÆ¡Ìi ÄiêÌm maÌ nghi thưÌc chuyêÌn ÄôÌi... chưa hoaÌn thaÌnh hoaÌn toaÌn ââ a a a a!" CÆ¡ thÃªÌ dâÌn mâÌt Äi nhiệt Äộ Äột nhiên co giật, hai doÌng maÌu vaÌ nươÌc mÄÌt chaÌy ra tÆ°Ì Äôi mÄÌt xinh ÄeÌ£p kia, nhuộm caÌ troÌng trÄÌng cuÌa Äôi mÄÌt, Äôi mÄÌt ÄoÌ giôÌng như maÌu quâÌn quanh maÌ naÌo: "ChêÌt theo caÌch cuÌa nhân loaÌ£i..."
Cậu noÌi ngÄÌt quaÌng, gioÌ£ng khaÌn khaÌn: "Vậy. CuÌng không câÌn sôÌng taÌ£m thân phận huyêÌt tộc."
RÄng nanh ÄÄÌ£c biệt cuÌa huyêÌt tộc chậm raÌi nhô ra, vaÌo luÌc naÌy Äôi mÄÌt Äen saÌng ngÆ¡Ìi ban ÄâÌu không thÃªÌ cươÌng laÌ£i ÄÆ°Æ¡Ì£c ÄaÌ biêÌn thaÌnh maÌu ÄoÌ thâÌm.
Nhân loại.
TaÌ£i sao laÌ£i yêÌu Æ¡Ìt ÄêÌn như vậy?
HÄÌn mÆ¡Ìi Äi một luÌc, hÄÌn mÆ¡Ìi Äi một thÆ¡Ìi gian, taÌ£i sao seÌ xaÌy ra chuyện naÌy?
Claykerrstie chậm raÌi cuÌi xuôÌng, hÄÌn run râÌy vươn tay sÆ¡Ì traÌn quôÌc vương, luÌc naÌy không coÌn nhiệt Äộ noÌng hôÌi nưÌa maÌ laÌ£nh leÌo ÄêÌn chêÌt ngươÌi: "Không sao." HÄÌn không biêÌt chiÌnh miÌnh Äang noÌi caÌi giÌ, hay laÌ Äang noÌi chuyện vÆ¡Ìi ai.
"Cậu seÌ không chêÌt."
"Cậu seÌ maÌi không bao giÆ¡Ì thay ÄôÌi, cậu seÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c laÌ£i lên ngôi vua lâÌn nưÌa."
Trong âm thanh cuÌa lÆ¡Ìi thÃªÌ không thÃªÌ tranh caÌi, Äôi mÄÌt ÄoÌ maÌu âÌy dâÌn mâÌt Äi tia saÌng cuôÌi cuÌng.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com