Bí Mật Ở Bên Kia Đại Dương

Chương 11



Ông Hoàng bắt đầu vạch ra lộ trình hành động tiếp theo. Nộp đơn lên tòa án, yêu cầu điều tra làm rõ, khả năng khởi kiện hình sự nếu cần thiết...

Cô lắng nghe, đầu óc quay cuồng. Mọi chuyện đang đi xa hơn cô tưởng. Không chỉ là ly hôn. Là làm rõ tội lỗi. Là buộc anh ta phải trả giá trước pháp luật.

Cầm trên tay tập tài liệu có đóng dấu xác nhận (ảnh chụp từ điện thoại), NC biết đây chính là "quả bom" sẽ phá hủy vỏ bọc hoàn hảo của MC mãi mãi. Cô nhìn ra cửa sổ, thành phố vẫn nhộn nhịp, dòng người vẫn hối hả. Còn cuộc đời cô... vừa rẽ sang một bước ngoặt đau đớn nhưng cũng đầy hy vọng. Hy vọng được giải thoát.

Cô ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện anh, bàn trà bằng kính ngăn giữa hai người. Trên mặt bàn, cô đặt một tập tài liệu gọn gàng và chiếc điện thoại lạ mà cô đã tìm thấy. Căn phòng khách rộng lớn, thường là nơi họ cùng nhau thư giãn, giờ đây mang một không khí căng thẳng đến nghẹt thở.

Anh bước vào, thấy cô ngồi đó, vẻ mặt bình thản nhưng ánh mắt lại sâu thẳm khó dò. Anh hơi nhíu mày.

- Em ngồi đây làm gì? Đợi anh à?

Anh hỏi, cố gắng nở nụ cười quen thuộc.

Cô không cười lại. Cô nhìn thẳng vào anh, giọng đều đều, không một chút cảm xúc thừa thãi.

- Anh ngồi đi. Chúng ta cần nói chuyện.

Anh cảm nhận được sự bất thường. Vẻ bình thản này... đáng sợ hơn bất kỳ cơn giận dữ nào. Anh chầm chậm ngồi xuống ghế đối diện, ánh mắt dò xét cô.

- Chuyện gì thế em yêu? Có gì không ổn sao?

Anh hỏi, cố giữ giọng quan tâm.

Cô hít một hơi thật sâu, từ từ đẩy tập tài liệu và chiếc điện thoại về phía anh.

- Anh xem đi.

Anh nhìn những món đồ trên bàn. Chiếc điện thoại lạ. Gương mặt anh thoáng biến sắc, rất nhanh, chỉ trong tích tắc, nhưng cô đã kịp nhìn thấy.

Anh cầm lấy chiếc điện thoại, ánh mắt lướt qua màn hình, rồi đến tập tài liệu. Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên trán anh. Anh vẫn cố gắng chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

- Cái này... ở đâu ra vậy em? Anh... anh không biết cái điện thoại này.

- Không biết?

Cô khẽ nhếch môi, một nụ cười lạnh lẽo.

- Anh quên nó dưới ghế sofa hôm trước. Còn mật khẩu là ngày sinh của... người phụ nữ trong những bức ảnh này.

Cô chỉ vào tập tài liệu.

Anh mở tập tài liệu ra. Những bức ảnh gia đình hạnh phúc của anh ta với người phụ nữ tóc vàng và hai đứa trẻ. Những đoạn tin nhắn yêu thương. Giấy đăng ký kết hôn ở nước ngoài. Giấy khai sinh của các con.

Từng trang giấy lật giở như từng nhát d.a.o cứa vào anh. Gương mặt anh từ tái nhợt chuyển sang đỏ bừng, rồi lại trắng bệch. Vỏ bọc hoàn hảo sụp đổ chỉ trong gang tấc. Anh không còn giữ được vẻ bình tĩnh, lịch lãm nữa.

Carrot Và Tịch Dương

- Cái này... cái này là...

Anh lắp bắp, ánh mắt hoảng loạn.

- Là sự thật. Sự thật về cuộc sống thứ hai của anh. Về người vợ hợp pháp của anh ở một đất nước khác. Về những đứa con của anh.

Giọng cô vẫn bình thản, nhưng ẩn chứa sự lạnh lẽo và phẫn nộ tột cùng.

Anh đột ngột đứng phắt dậy, tay đập mạnh xuống bàn kính.

- Ai đưa cho em cái này?! Em đã lục lọi đồ của anh sao?!

- Lục lọi? Nó nằm ngay dưới ghế sofa. Như thể... như thể anh cố tình để nó lại vậy.

Cô vẫn ngồi yên, không hề run sợ trước cơn giận dữ đột ngột của anh.

- Anh... anh có thể giải thích. Em nghe anh nói đã. Mọi chuyện không như em nghĩ đâu.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com