Báo Thủ Xuyên Không

Chương 8



Nhưng chúng ta không ngờ, sau một tuần khai trương, cửa hàng chỉ đón hai vị khách.  

Ta nhìn lưng đầy hình xăm của Nhan thân vương, tâm trạng phức tạp: "Lưng của ngài mà xăm thêm thì chỉ còn chỗ cho con ruồi thôi."  

Kiều Kiều nhìn lưng đỏ ửng của Úc Trì Lan, ngập ngừng: "Ngài mà cọ thêm thì da cũng tróc mất ba lớp rồi."  

Không sao, hai vị Phật này không thiếu tiền, chúng ta cũng kiếm được kha khá.  

Khi hai người họ thống nhất thì rất thống nhất, nhưng khi không thống nhất lại có những cuộc so đo kỳ quặc.  

Hôm đó ta tạm thời không ở cửa hàng, khi về thì thấy Úc Trì Lan đưa cho Kiều Kiều hai nén vàng, hỏi: "Ngươi và Y Y đến từ cùng một nơi, vậy ngươi chắc hiểu tiếng quê hương của cô ấy chứ?"  

Kiều Kiều cười hì hì gật đầu: "Ngươi muốn hỏi gì?"  

Úc Trì Lan: " Đại ca xã hội đen là gì?"  

Kiều Kiều ho sặc sụa, nghiêm túc trả lời: "Là biệt danh, nơi chúng tôi gọi người mình thích đều có biệt danh."  

Úc Trì Lan mặt đầy ý cười gật đầu.  

Tối hôm đó, trên bàn ăn, Úc Trì Lan cố ý khoe với Nhan thân vương: "Sao? Họa sĩ Kiều không đặt biệt danh cho ngươi sao?"  

Nhan thân vương lạnh lùng: "Đương nhiên có."  

Ta liếc mắt với Kiều Kiều, ối giời, các người chơi hay đấy.  

Biểu cảm của Kiều Kiều không được tự nhiên, chưa kịp ngăn thì Nhan thân vương đã đầy tự hào nói: "Cô ấy gọi ta là Lão Lục."  

Quyên

...

 

---

 

Úc Trì Lan ra ngoài được ba tháng, trong cung truyền tin khẩn, hoàng đế bệnh nặng, Nhị hoàng tử tạo phản vây hãm hoàng thành, đang ép hoàng đế thay đổi di chiếu.  

Chỉ cần Úc Trì Lan mang quân về, có thể nói hắn tạo phản, danh chính ngôn thuận phế bỏ thái tử.  

Nhan thân vương nghe xong vuốt tay áo: "Vậy ta lấy danh nghĩa của mình mang quân về, chắc không sao chứ."  

...  

Úc Trì Lan tập hợp binh lính hai châu Thanh, Nhai, cùng với quân thân binh của Nhan thân vương, chuẩn bị kéo về kinh thành.  

Trước khi đi, hắn lại đến cửa hàng bảo ta mát-xa.  

Tâm trạng ta cũng phức tạp, Úc Trì Lan đột nhiên lên tiếng: "Nhìn thấy chưa?"  

Ta ngẩn người: "Cái gì?"  

Hắn khẽ cười: "Cơ ngực, cơ bụng, cơ tay trước, cơ tay sau, cơ lưng, và chú heo Peppa dưới eo của ta."  

Đột nhiên nói vậy ta không hiểu ý hắn, theo phản xạ nhìn xuống chú heo Peppa.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Chỉ thấy trên đầu Peppa có chữ "Doãn".  

Ta đứng sững.  

Úc Trì Lan nói: "Ta bảo họa sĩ Kiều thêm vào, ngươi nói đây là linh thú, vậy hy vọng nó cũng có thể bảo vệ ngươi."  

Mũi ta đột nhiên hơi cay: "Trên người xăm tên, hơi... không chính thống."  

"Không chính thống là gì?"  

Ta cười: "Là... rất ngầu ý."  

Úc Trì Lan và Nhan thân vương đi rồi, ta và Kiều Kiều ngồi trong sân uống rượu.  

Hai con nghiện rượu hiếm khi không nếm được vị rượu.  

Ta chống cằm thở dài: "Hơi nhớ đại ca xã hội đen rồi."  

Kiều Kiều thở dài: "Nhớ Lão Lục."  

Hai chúng ta nhìn nhau, im lặng.  

Vốn định tối nay nói chuyện để thảo luận xem có thể trở về thế giới thực không.  

Giờ thì hoàn toàn không có khả năng rồi.  

Cả hai chúng ta đều sa lưới rồi.

 

---

 

Bên ngoài trại đánh nhau, nhưng trong trại vẫn yên bình.  

Úc Trì Lan để lại một đội hộ vệ canh giữ, ta và Kiều Kiều mỗi ngày trồng rau, đánh bài, sống rất thoải mái.  

Cho đến khi một đội quân tinh nhuệ xông vào, đứng đầu chính là Tứ hoàng tử, hắn như vừa trải qua trận chiến ác liệt, thân thể lấm lem, tìm thấy ta liền bảo đi theo: " Doãn cô nương, đại ca thua rồi, đang chạy về phía nam, hắn bảo ta đến đưa cô đi, về phía nam hội hợp với hắn, trại này sắp bị tấn công rồi!"  

Ta buông rơi mớ rau trong tay.  

"Cái gì?"  

Kiều Kiều vỗ tay an ủi ta: "Đừng lo, có lẽ..."  

Ta kéo Tứ hoàng tử đi ngay: "Vậy còn chờ gì nữa, chạy thôi!"  

Kiều Kiều đứng sững, mắng nhiếc: "Mày chạy, vậy tao thì sao?"  

Ta chỉ Kiều Kiều: "Có nói đưa cô ấy đi không?"  

Tứ hoàng tử nhíu mày lắc đầu: "Chỉ nói đưa Doãn tiểu thư đi thôi."  

Vậy là xong.  

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com