Hơi thở của An Diệc Diệp cách lớp quần áo chạm vào người anh, hơi thở ấy nóng hầm hập.
Khúc Chấn Sơ không thể tự chủ mà chú ý đến người cô.
Anh cố gắng thử vài lần. Lúc bình thường thì năm phút đã có thể xem xong một bản hợp đồng, nhưng bây giờ đã qua hơn chục phút mà một trang anh cũng không xem xong.
Khúc Chấn Sơ thở dài một cách đầy bất lực rồi đặt hợp đồng xuống.
Xe con xuyên qua màn đêm, chầm chậm dừng lại trước căn nhà.
Tài xế bước xuống xe đợi một lúc mà vẫn không thấy Khúc Chấn Sơ xuống xe.
Bình thường thì chỉ cần xe vừa dừng thì rất nhanh anh đã xuống xe rồi.
Nhưng bây giờ trong xe lại không có chút tiếng động nào.
Tài xế nhìn thoáng qua đồng hồ, lo lắng có phải Khúc Chấn Sơ xảy ra chuyện nên xoay người bước đến bên cạnh xe.
Vừa mới vươn tay ra thì cửa xe đã mở trước anh ta một bước.