Tôi không vội chia tay, vì bây giờ vẫn chưa phải là thời điểm tôi mong muốn.
Nhưng Trịnh Vân luôn tìm cách thăm dò giới hạn của tôi:
“Nguyệt Nguyệt, đợi đến kỳ nghỉ đông, chúng ta đi đăng ký kết hôn nhé?”
Câu này anh ta không chỉ nói với tôi một lần.
Nhất Phiến Băng Tâm
Trước kia, tôi luôn nghĩ rằng việc anh sẵn sàng cho tôi một lời hứa chứng tỏ anh thật lòng, rằng anh có để tôi trong tương lai của mình. Rằng anh quan tâm tôi.
Giờ thì tôi cuối cùng cũng hiểu, anh chỉ đang muốn dùng hôn nhân để trói buộc tôi.
Để tôi càng không thể dứt khoát rời xa anh ta.
Tôi không trả lời. Trịnh Vân càng thêm bất an.
Dù đã đến ngày đi làm, hễ rảnh anh lại lập tức chạy đến tìm tôi.
Tôi hỏi anh:
“Anh chẳng phải rất bận sao? Phải làm thí nghiệm, xử lý dữ liệu cơ mà? Ngày nào cũng chạy tới chạy lui, anh không thấy phiền à?”
“Đương nhiên không phiền! Chỉ cần được gặp em, anh sẽ không bao giờ thấy phiền cả!”
Nghe hay thật đấy.
Trước kia tôi còn tin.
Thế nhưng sự dịu dàng đó cũng chẳng giữ được bao lâu, đến một đêm, anh lại đến gõ cửa, lần này là với gương mặt đầy giận dữ và chất vấn:
“Tạ Nguyệt, anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, chuyện giữa chúng ta có thể giải quyết riêng tư. Em đánh anh, mắng anh cũng được. Nhưng tại sao em lại phải bôi nhọ anh trước mặt bao nhiêu người?”
“Ý anh là gì?”
Trịnh Vân ném điện thoại cho tôi xem.
Giao diện là tường confession của trường anh ta, có người đăng bài nói hình như vừa hóng được một quả dưa siêu to.
“Cảnh sát đến bắt hai người trong khu chung cư nhà tôi, tôi hỏi chị bán hàng ở cửa tiệm tiện lợi thì chị ấy nói là đang kiểm tra mại dâm.
“Tôi sốc luôn. Nhưng các bạn biết điều quan trọng là gì không? Hai người đó hình như là sinh viên trường mình!
“Đêm đó cảnh sát tới làm ầm cả lên, tôi còn ló đầu ra xem, tình cờ thấy được mặt nam chính. Trùng hợp chưa, tôi đã từng thấy anh ta ở phòng thí nghiệm mô hình bay!”
Bên dưới phần bình luận thì hoàn toàn nổ tung...
10
Phòng thí nghiệm mô hình bay là của học viện Tỷ Tử, tổng cộng chỉ có hơn mười người.
Cuộc sống riêng tư của nhau, ít nhiều ai cũng biết chút ít.
Rất nhanh sau đó, có người lần ra được Trịnh Vân.
Sinh viên trường danh tiếng đúng là đầu óc sắc bén, họ thậm chí còn dựa vào địa chỉ khu chung cư mà người đăng bài viết kèm theo, tìm ra được cô đàn em sống ở đó.
“Tôi sốc thật đấy, tôi biết cô gái này mà, cô ấy làm cái nghề đó sao?”
“Biết người biết mặt không biết lòng mà…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi đọc lướt một lượt rồi hỏi Trịnh Vân:
“Đưa tôi xem mấy cái này làm gì?”
“Có phải em là người đăng bài không?” – Lồng n.g.ự.c anh ta phập phồng dữ dội, dường như đang cố kiềm chế cơn giận.
“Trịnh Vân, anh làm ơn suy nghĩ chút đi, đây là lần đầu tiên tôi đến thành phố của anh, tôi còn chẳng có tài khoản confession của trường các người, tôi cũng không biết cô đàn em đáng yêu của anh sống ở đối diện.”
“Thật không?” – Trịnh Vân trước mặt tôi như một quả bóng bị xì hơi.
“Với lại, tôi càng không biết anh tham gia cái gì mà mô hình bay, không phải chính anh từng nói à, mấy thứ liên quan đến chuyên ngành này tôi nghe cũng chẳng hiểu.”
Trịnh Vân ủ rũ ôm đầu:
“Nếu không phải em thì còn ai nữa? Bây giờ mỗi ngày anh ăn không nổi, ngủ không được, đi đâu cũng bị người ta xì xào bàn tán, anh sắp phát điên rồi.”
“Chẳng phải đó là do anh tự làm tự chịu sao?”
Trịnh Vân xoa trán:
“Phải phải! Nhưng lẽ nào anh phải chịu thế vẫn chưa đủ sao?”
Tất nhiên là chưa đủ.
Tôi nhìn anh ta, trong lòng không khỏi cười nhạt.
Trịnh Vân thở dài:
“Doãn Nhụy nói… cô ấy muốn gặp em.”
“Ai là Doãn Nhụy?”
“... Đàn em.”
11
Trịnh Vân dẫn tôi đến một phòng ăn riêng, cô đàn em đã đợi sẵn ở đó.
Cô ta kiếm đại một cái cớ, nói vài câu liền đẩy Trịnh Vân ra ngoài.
“Lần trước chưa chào hỏi tử tế, chào chị, em là Doãn Nhụy.”
“Ồ.”
“Thật ra em không định đến tìm chị, nhưng thủ đoạn của chị quá không trong sáng, chẳng trách Trịnh Vân luôn nói rằng chị và anh ấy khác nhau về tam quan.”
Tôi lặng lẽ nhìn cô ta:
“Vậy à? Thủ đoạn không trong sáng của tôi là gì vậy?”
“Em đã tìm bạn học điều hành confession để tra địa chỉ IP, bài đăng đó chính là chị gửi. Bây giờ phần bình luận đang vu khống em, nói em hành nghề trái phép.”
Cô đàn em gõ tay lên bàn, ra vẻ nắm chắc phần thắng.
Có lẽ đây chính là sự tự tin mà Trịnh Vân thích.
“Chị đã gây rối nghiêm trọng cho cuộc sống của em. Bây giờ em yêu cầu chị xóa bài đăng và đính chính lại, nếu không em sẽ báo cảnh sát, kiện chị tội xâm phạm danh dự của em.”