Bán Tiên
Dữu Khánh phụ trách kéo dà i thá»i gian thì tiếp tục Äi theo tham quan vá»i Äám
Äông ngưá»i, giá»ng như không có viá»c gì xảy ra.
Những ngưá»i khác Äá»u không quan tâm, chá» có Bách Lý Tâm xách cung lá»n
trên tay thì thá»nh thoảng len lén quan sát Dữu Khánh, trong mắt hiá»n lên vẻ nghi
hoặc.
Hà nh vi cá»§a mấy sư huynh Äá» táºn lá»±c khiến nà ng ta tránh ra xa và âm thầm giao
lưu riêng là m cho nà ng ta biết Äó không phải là tán gẫu, hÆ¡n nữa hà nh Äá»ng
khác thưá»ng cá»§a ba ngưá»i lúc nà y cà ng khó thá» tránh ÄÆ°á»£c trong lòng nà ng ta
không sinh ra hoà i nghi, nhưng nà ng ta lại không thá» biết rõ là chuyá»n gì Äang
xảy ra.
Trong sư huynh Äá» ba ngưá»i, chuyá»n Mục Ngạo Thiết cần là m lúc nà y là nhẹ
nhà ng nhất, ÄÆ¡n giản nhất, chá» là má»t ÄÆ°á»ng rá»i Äi.
Cùng Äá»ng hà nh, vá» Äá» tá» Côn Linh sÆ¡n bưá»c lên báºc cấp lá»i ra giữa hẻm núi,
xoay ngưá»i quay Äầu lại, Äá»i diá»n vá»i phong cảnh Äẹp Äẽ bên trong Linh cá»c,
nói:
âChúng ta chá» á» Äây Äi.â
Mục Ngạo Thiết láºp tức từ chá»i, âVẫn nên Äi ra ngoà i cá»a và o chá» Äi.â
Hoà n toà n không có ý thương lượng, vừa nói vừa Äi ra phÃa ngoà i.
Äá» tá» Côn Linh sÆ¡n không nói nên lá»i, Äà nh phải xoay ngưá»i Äuá»i theo y.
Hai ngưá»i cứ thế Äi vượt qua hẻm núi, rá»i tại trưá»c ánh mắt nhìn chÄm chú cá»§a
hai gã thá»§ vá» ngoà i cá»ng mà cất bưá»c Äi xuá»ng tầng báºc cấp thứ nhất, sau khi lại
Äi qua má»t vùng Äất bằng, Mục Ngạo Thiết không Äi nữa, giá»ng như Äi Äã má»t
rá»i, ngá»i xuá»ng báºc cấp dưá»i cá»ng cá»ng chà o bằng Äá.
Má»t gã thá»§ vá» há»i vá» Äá» tá» Côn Linh sÆ¡n cùng Äi ra theo xem Äã xảy ra chuyá»n
gì, ngưá»i sau bất Äắc dÄ©, ká» lại tình huá»ng Äại khái cho gã nghe.
Vì váºy thá»§ vá» cá»ng và o cÅ©ng không tiếp tục can thiá»p và o nữa, bảo bá»n há» chá»
Ỡnơi nà y.
Mà lúc nà y Nam Trúc cÅ©ng bắt Äầu bưá»c lên báºc cấp bên trong Linh cá»c, nhìn
nhìn ÄÆ°á»ng hẻm má»t cái, không thấy bóng ngưá»i nà o, biết rõ lão Cá»u Äã thà nh
công kéo ngưá»i Äi rá»i, gã láºp tức bưá»c nhanh lên, Äi nhanh trong ÄÆ°á»ng hẻm, Äi
tá»i gian phòng ÄÄng ký lúc trưá»c thì Äá»t nhiên dừng lại ngay cá»a và o.
Äứng yên lắng nghe má»t há»i, quay Äầu nhìn nhìn khắp nÆ¡i, sau Äó má»i bưá»c lên
báºc cá»a, Äứng tại ngoà i cá»a gá»i, âCó ai không? Tại hạ có viá»c muá»n nhá».â
Gá»i liá»n mấy tiếng, Äợi má»t chút, bên trong phòng vẫn không có bất kỳ âm
thanh nà o Äáp lại, bên trong ÄÆ°á»ng hẻm vẫn không má»t bóng ngưá»i, bên trong
những cÄn phòng khác cÅ©ng im lìm không có bất kỳ phản ứng gì, gã láºp tức
vươn Äầu và o trong cá»a, nhìn xung quanh phòng má»t cái, xác nháºn không có
ngưá»i nà o má»i nhanh chóng luá»n Äi và o.
Äi và o trong phòng, gã nhanh chóng quan sát mấy bức tranh vẽ treo trên vách
tưá»ng, thoáng nhìn má»t cái Äã xác Äá»nh ÄÆ°á»£c tấm bản Äá» mà lão Tháºp NgÅ© Äã
nói, nhảy tá»i bên, xác Äá»nh chÃnh là bản Äá» toà n cảnh Côn Linh sÆ¡n, gã không
có gì do dá»± nữa, trá»±c tiếp lấy xuá»ng.
Äá» váºt Äã và o tay, vừa Äá»nh cuá»n bản Äá» lại nhét và o trong á»ng quần Äá» rá»i Äi,
nhưng ánh mắt liếc thấy trong má»t bình sứ tại góc phòng có cắm mấy cuá»n thư
pháp, gã dừng Äá»ng tác lại, quay Äầu nhìn nhìn chá» trá»ng trên tưá»ng, cảm thấy
quả thá»±c quá gây chú ý, láºp tức bưá»c nhanh tá»i trưá»c bình sứ, lấy mấy cuá»n
tranh chữ ra, tìm má»t tấm tranh sÆ¡n thá»§y có kÃch thưá»c tương tá»±, treo lên vá» trÃ
bức bản Äá» lúc trưá»c, bù Äắp và o chá» trá»ng trên tưá»ng.
Lui ra phÃa sau mấy bưá»c nhìn nhìn, dưá»ng như không còn quá gây chú ý như
vừa rá»i nữa, lúc nà y gã má»i rung má» tấm bản Äá» trên tay, rẹt rẹt mấy cái, trá»±c
tiếp xé tấm bản Äá» ra khá»i thanh nẹp, gấp nhá» bản Äá» lại, nhét và o bên trong
quần áo. Là m như váºy quả thá»±c dá»
mang theo hÆ¡n nhiá»u, cÅ©ng không dá»
dà ng bá»
phát hiá»n.
Hai thanh nẹp bá» gã ném thẳng và o trong bình sứ Äá»±ng mấy bức tranh chữ kia,
cÅ©ng thi pháp váºn công Äem nó vặn thà nh bá»t má»n, là m cho nó biến thà nh má»t
Äá»ng bụi bặm dưá»i Äáy bình sứ.
Sau Äó xoay ngưá»i bưá»c nhanh Äến cá»a và o, vươn Äầu cẩn tháºn quan sát bên
ngoà i, sau khi xác nháºn trong ÄÆ°á»ng hẻm không có ngưá»i nà o, gã nhanh chóng
lách ngưá»i Äi ra ngoà i, rá»i má»i hưá»ng vá» phÃa cá»ng và o cất bưá»c. Nhưng vừa
má»i Äi mấy bưá»c, không biết nghÄ© Äến Äiá»u gì, gã bất ngá» rất nhanh lui vá» trên
báºc cấp Äi lên phÃa trong Linh cá»c, là m xong gã má»i bá»ng cao giá»ng gá»i, âSư
Äá», sư Äá», ngươi Äi Äâu rá»i?â
Rất nhanh, nÆ¡i cá»ng và o phÃa ngoà i hẻm xuất hiá»n bóng dáng cá»§a thá»§ vá», hưá»ng
và o bên trong nhìn nhìn quan sát, tiếp Äó thân ảnh cá»§a Mục Ngạo Thiết cÅ©ng
xuất hiá»n tại trên báºc cấp ngoà i cá»ng, tại nÆ¡i xa xa Äáp lại âSư huynh, nÆ¡i nà y.â
Lúc nà y Nam Trúc má»i sải bưá»c nhanh chóng Äi qua, tại trưá»c ánh mắt quan sát
kỹ cà ng cá»§a thá»§ vá», gã nhanh chóng bưá»c ra cánh cá»ng.
Vá» Äá» tá» Côn Linh sÆ¡n tiếp khách Äi ra lúc trưá»c cÅ©ng quay trá» lại trên báºc cấp
cá»ng và o, nhìn thấy ÄÆ°á»ng hẻm bên trong trá»ng không, lại nhìn vá» phÃa gã, nghi
hoặc há»i: âNgươi Äây là ? Bá»n há» Äâu rá»i?â
Nam Trúc ai má»t tiếng,
âBá»n há» vẫn còn tại du ngoạn á» bên trong.â Rá»i nhấc tay chá» tá»i Mục Ngạo
Thiết,
âTa không an tâm vá»i hắn, bá»n há» bảo ta Äi ra trưá»c tìm các ngươi.â Sau Äó liá»n
lôi kéo Mục Ngạo Thiết Äi xuá»ng báºc cấp, lá»n tiếng khiá»n trách: âNgươi có
chuyá»n gì váºy? Má»i ngưá»i vẫn còn Äang hà o hứng du ngoạn, ngươi tá»± nhiên lại
không muá»n Äi nữa là sao, có biết cái gì gá»i là mất hứng hay không, còn có chút
cấp báºc lá»
nghÄ©a nà o hay không chứ?â
Tùy ý cho gã mắng, Mục Ngạo Thiết im lặng không hé rÄng, cam chá»u.
Thá»§ vá» bên ngoà i cá»ng Äi xuá»ng báºc cấp trá» vá» vá» trà cÅ©. Äá» tá» tiếp khách cÅ©ng
yên lặng Äi xuá»ng tá»i, sư huynh Äá» Äá»ng môn ngưá»i ta rÄn dạy nhau, gã cÅ©ng
không tiá»n can thiá»p và o, mặc ká» bá»n há», Äứng tại trưá»c mặt vá»i hai Äá» tá» thá»§
vá», lặng lẽ chá» Äợi.
Bá»n há» yên tÄ©nh, nhưng Nam Trúc thì không yên tÄ©nh, trong miá»ng ầm ầm mắng
không ngừng, mắng Äến ná»i Mục Ngạo Thiết xụ cả mặt, mắng rất lâu, mắng Äến
mức ba gã Äá» tá» Côn Linh sÆ¡n tại cá»ng và o Äá»u phải nhìn bằng ánh mắt khác,
phát hiá»n thấy vá» nà y thá»±c sá»± có khả nÄng nói.
Má»t lúc lâu sau, miá»ng Nam Trúc má»i ngừng lại, sư huynh Äá» hai ngưá»i cùng
nhau chá» Äợi tại dưá»i cá»ng chà o bằng Äá.
Thừa dá»p không có ngưá»i nà o chú ý, Mục Ngạo Thiết gá»i cho Nam Trcú má»t cái
ánh mắt dò há»i.
Nam Trúc là m như không có gì nhấc tay phải gãi sá»t soạt xương sưá»n dưá»i
ngá»±c bên trái, như Äang gãi ngứa, thá»±c ra là Äang nói cho Äá»i phương biết Äã
Äắc thá»§ rá»i, tại nÆ¡i Äây.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com