Bạn Thân Trà Xanh

Chương 3



An Chi ngồi trước màn hình laptop cũ, ánh sáng xanh hắt lên gương mặt đã bớt nét suy sụp, thay vào đó là sự tập trung và một chút lạnh lẽo. Ngón tay cô lướt nhanh trên bàn phím. Tạo một tài khoản mạng xã hội mới. Không ảnh đại diện, tên giả, thông tin trống.

"Bắt đầu từ đây," cô thầm nghĩ. "Quan sát. Không để ai biết mình đang làm gì."

Cô tìm kiếm tài khoản của Mai Anh. Vẫn là những bức ảnh được trau chuốt kỹ lưỡng, nụ cười ngọt ngào, dáng vẻ yếu mềm quen thuộc. Lần này, bên cạnh cô ta luôn có Hoàng Nam, ra dáng cặp đôi hạnh phúc. An Chi lướt qua những bình luận chúc tụng sáo rỗng, lướt qua những dòng trạng thái khoe khoang ẩn ý. Cô tìm kiếm những người bạn chung, xem họ tương tác thế nào, ai còn nhắc đến cô, ai đã hoàn toàn quên.

Chiều hôm đó, An Chi đến quán cà phê mà Hoàng Nam và Mai Anh thường lui tới. Cô chọn một bàn khuất ở góc, gọi một cốc nước lọc. Đôi mắt cô lướt qua từng bàn, dừng lại ở một cặp đôi đang ngồi cạnh cửa sổ. Mai Anh và Hoàng Nam.

Mai Anh đang cười, tay nhẹ nhàng đặt lên cánh tay Hoàng Nam khi nói chuyện. Cô ta luôn biết cách khiến mình trông thật dịu dàng và đáng yêu. Hoàng Nam nhìn cô ta, gật gù, vẻ mặt vẫn có gì đó bối rối.

An Chi quan sát họ như một người ngoài cuộc. Cô nhớ lại. Nhớ lại những lần Mai Anh "vô tình" va vào Hoàng Nam trước mặt cô, rồi đỏ mặt xin lỗi. Nhớ lại những lần Mai Anh "đột xuất" rủ Hoàng Nam đi mua sắm đúng ngày cô và anh có hẹn. Nhớ lại những câu chuyện phiếm Mai Anh kể, tưởng như vô thưởng vô phạt, nhưng lại khéo léo gieo mầm hiểu lầm nhỏ nhặt về cô trong tâm trí Hoàng Nam.

"Ngây thơ?" An Chi cười nhạt trong lòng. "Đó là kỹ năng diễn xuất thượng thừa."

Cô nhấp một ngụm nước lạnh. Những mảnh ghép vụn vặt trong quá khứ giờ đây kết nối lại, vẽ nên một bức tranh rõ ràng đến tàn nhẫn. Mỗi sự "vô tình", mỗi lời "tâm sự" của Mai Anh đều là một bước đi được tính toán tỉ mỉ. Cô đã quá tin người, quá ngu ngốc để nhận ra.

Buổi tối, An Chi tìm lại số của một đồng nghiệp cũ, người từng làm cùng phòng với Mai Anh ở công ty cũ. Người này không thân với Mai Anh, thậm chí có lần nghe loáng thoáng cô ấy than phiền về cách Mai Anh cư xử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Alo, chị Hương ạ? Em An Chi đây.

- À, Chi à. Lâu quá không liên lạc nhỉ.

Carrot Và Tịch Dương

- Dạ, em... em dạo này cũng ổn ạ. Em gọi là muốn hỏi chị chút chuyện... liên quan đến Mai Anh ạ.

Giọng chị Hương hơi chùng xuống.

- Mai Anh hả? Có chuyện gì sao em?

- À không, chỉ là... em nghe nói dạo này Mai Anh làm ở bộ phận Nhân sự tốt lắm. Chị làm cùng, có thấy... ờm... em hỏi hơi riêng tư chút... chị thấy tính cách cô ấy thế nào ạ? Có hòa đồng, tốt bụng như vẻ ngoài không ạ?

Chị Hương im lặng một lát, rồi khẽ thở dài.

- Chị không làm việc trực tiếp với cô ấy nhiều... nhưng ở phòng Nhân sự ấy hả... Cũng có vài người không thích cô ấy lắm đâu. Hay buôn chuyện, nói này nói nọ về người khác ấy mà. Bề ngoài thì khéo lắm, nhưng...

- Nhưng sao ạ?

- Thôi, chị cũng không dám chắc đâu, nghe mọi người bảo thôi. Chị thấy hơi kỳ lạ là thỉnh thoảng hồ sơ nhân viên hay bị để lộ thông tin riêng tư ấy mà. Nhỏ thôi, nhưng... chị chỉ thấy lạ thôi nhé. Thôi em ơi, chị đang bận chút. Có gì nói chuyện sau nha.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com