An Chi mở mắt ra. Ánh mắt không còn vẻ bất lực, thay vào đó là sự lạnh lẽo và quyết tâm.
"Mai Anh à, cô nghĩ chỉ cần dùng những thủ đoạn này là có thể dập tắt tôi sao? Cô nhầm rồi."
Cô ngồi thẳng dậy, lấy điện thoại. Đầu tiên là trấn an dì Hai, cố gắng giải thích rằng đó chỉ là sự hiểu lầm, rằng cô không nợ ai, và sẽ giải quyết mọi chuyện. Giọng cô kiên định, dù lòng vẫn lo lắng cho người thân.
Sau đó, cô mở lại các file ghi âm, tin nhắn, timeline. Phân tích lại động cơ của Mai Anh. Sợ hãi bị vạch trần. Muốn tiêu diệt cô để bảo vệ danh tiếng và mối quan hệ hiện tại. Muốn khẳng định sự chiến thắng tuyệt đối.
"Cô ta liều lĩnh thế này, chứng tỏ cô ta đang ở bước đường cùng rồi." An Chi nghĩ thầm.
Và "người quen" của Mai Anh. Kẻ đứng sau, kẻ đã cùng cô ta lên kế hoạch. Hắn ta có vai trò gì trong chuyện này? Hắn ta đang giúp đỡ Mai Anh đến mức nào? Lời đe dọa đến dì Hai... có phải do hắn ta thực hiện không?
An Chi nhận ra, chiến lược "trồng cây" từ từ, gieo mầm nghi ngờ không còn đủ nhanh. Mai Anh đã leo thang. Cô cũng phải leo thang theo. Phải đẩy nhanh quá trình vạch trần. Phải đánh đòn quyết định trước khi Mai Anh kịp ra tay tàn độc hơn.
Cô cần sự giúp đỡ. Nguồn tin duy nhất mà cô có thể tạm tin tưởng lúc này là bà Hằng.
An Chi nhắn tin cho bà Hằng.
[- Chị Hằng? Em An Chi đây. Cô ta đã hành động rồi. Chị có an toàn không?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vài phút sau, bà Hằng trả lời.
[- Tôi... tôi vẫn tạm ổn. Cô ta không làm gì cả. Chỉ là... tôi sợ. Tôi đang tạm lánh đi nơi khác.]
[- Tốt ạ. Chị lánh đi là đúng. Chị Hằng này, em biết cô ta đang cố gắng bịt miệng chị. Em cần chị giúp em một chuyện cuối cùng. Chuyện này rất quan trọng để lật tẩy cô ta. Chị... chị có dám không?]
Carrot Và Tịch Dương
An Chi biết mình đang đặt bà Hằng vào nguy hiểm, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác. Bà Hằng đã chứng kiến bộ mặt thật của Mai Anh. Lời khai của bà ấy, nếu được công khai, sẽ rất có trọng lượng.
Bà Hằng im lặng một lúc lâu. An Chi chờ đợi, tim đập thình thịch.
[- Chuyện gì vậy cô An Chi?]
Giọng bà Hằng có vẻ do dự, nhưng không hoàn toàn từ chối. An Chi cảm thấy một tia hy vọng. Cô nhanh chóng soạn tin nhắn, giải thích kế hoạch của mình (tạm thời chỉ là ý tưởng gặp gỡ công khai và bà Hằng làm chứng).
Trong khi An Chi đang vạch ra kế hoạch mới, cách đó không xa, Hoàng Nam ngồi trong văn phòng, lòng rối như tơ vò. Anh ta đã nghe được tin đồn mới nhất về An Chi. "Điên", "ám ảnh", "đe dọa người thân"... Anh ta thấy những tin đồn đó đang lan nhanh trên mạng xã hội và trong nhóm bạn chung.
Anh ta nhớ lại cảnh Mai Anh nổi cơn thịnh nộ đêm qua. Nhớ lại giọng nói lạc đi vì căm tức của cô ta khi nói về An Chi. Nhớ lại sự khác biệt giữa vẻ "mong manh" cô ta thể hiện trước mặt mọi người và bộ mặt đáng sợ lúc đó. Anh ta cũng vô tình nghe loáng thoáng Mai Anh nói chuyện điện thoại với ai đó, giọng điệu ra lệnh và đầy sự tàn nhẫn khi nhắc đến "xử lý".
"Không thể tin được..." Hoàng Nam nghĩ thầm. "Cô ấy... Mai Anh... có thể làm những chuyện như vậy sao?"