Bạn Thân Trà Xanh

Chương 17



Cô đưa điện thoại cho Hà xem. Đó là một bức ảnh chụp màn hình tin nhắn cũ. Tin nhắn đó là từ Mai Anh gửi cho một người bạn khác (không có mặt ở đây), được chụp lại từ điện thoại của người bạn đó. Nội dung tin nhắn (đã được chọn lọc cẩn thận bởi An Chi) có thể là Mai Anh than phiền về An Chi theo cách tiêu cực nhưng không đúng sự thật, hoặc Mai Anh khoe khoang về việc sắp chiếm được Hoàng Nam, hoặc nói xấu một người bạn chung nào đó theo cách mâu thuẫn với hình tượng 'ngây thơ' của cô ta. (Ví dụ: "Nó (An Chi) cứ bám lấy Nam như đỉa đói, phát ghét." - Một lời nói khác xa với vẻ "lo lắng cho An Chi" của Mai Anh).

- Cái này... - Hà nhìn tin nhắn, ánh mắt mở to. - Tin nhắn này của Mai Anh à? Cậu... cậu lấy ở đâu ra vậy?

- Tớ chụp lại từ điện thoại của một người bạn chung khác lâu rồi. Lúc đó không nghĩ gì, giờ đọc lại thấy... hơi sốc. Không ngờ... Mai Anh lại nghĩ về tớ như vậy. - An Chi nói, vẻ mặt thoáng buồn bã thật sự.

Linh và Quân ghé mắt vào nhìn, nét mặt đều biến sắc. Tin nhắn đó, dù chỉ là một lát cắt, đủ để làm sứt mẻ nghiêm trọng hình tượng "thiên thần" của Mai Anh.

Carrot Và Tịch Dương

Đúng lúc đó, Hoàng Nam bước vào quán. An Chi đã biết anh sẽ đến. Anh ta nhìn thấy An Chi đang ngồi cùng nhóm bạn, vẻ mặt lập tức trở nên căng thẳng.

- Anh Nam! Anh đến rồi. - Quân gọi với.

Hoàng Nam tiến lại, cố gắng giữ vẻ bình thường. Anh ta ngồi xuống một chiếc ghế trống, ánh mắt lướt qua An Chi một cách nhanh chóng và bối rối. Anh ta nhìn thấy nhóm bạn đang xì xào và nhìn vào điện thoại của Hà, nét mặt tò mò.

An Chi không nói gì nhiều với Hoàng Nam, chỉ gật đầu chào. Cô tập trung vào việc nói chuyện với những người khác, vẫn giữ giọng điệu bình thản, thỉnh thoảng lại lồng ghép những câu hỏi vu vơ về hành động khó hiểu của Mai Anh trong quá khứ. Hoàng Nam ngồi đó, lắng nghe. Anh ta quan sát An Chi. Cô không còn vẻ suy sụp hay đau khổ. Cô điềm tĩnh, sắc sảo, và những lời cô nói... dù chỉ là những chuyện nhỏ nhặt hay câu hỏi gợi mở, lại khiến những người bạn bắt đầu suy ngẫm.

Anh ta nhìn sang Mai Anh. Cô ta đang ngồi ở bàn khác, giả vờ không để ý đến An Chi, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía này, đầy vẻ cảnh giác.

Khi An Chi đang nói chuyện, điện thoại của Hà rung lên. Là Mai Anh gọi. Hà nhìn An Chi, vẻ mặt hơi lưỡng lự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Cậu cứ nghe đi Hà. Chắc Mai Anh gọi hỏi đang ở đâu ấy mà. - An Chi nói, như vô tình.

Hà bắt máy, đi ra ngoài nghe. Vài phút sau quay vào, nét mặt khó coi.

- Mai Anh... cậu ấy hỏi tớ sao lại gặp cậu ở đây. Hơi... khó chịu ấy Chi.

Quân và Linh cũng nhận được tin nhắn hoặc cuộc gọi tương tự từ Mai Anh. Mai Anh đang theo dõi.

Buổi tối hôm đó, An Chi đang ngồi soạn email thì điện thoại réo vang. Mai Anh. Cô mỉm cười.

"Đến lúc rồi."

An Chi bắt máy, bật chế độ ghi âm.

- Alo.

- An Chi! Cậu... cậu cố tình phải không?! - Giọng Mai Anh ở đầu dây bên kia cao vút, gần như hét lên. Không còn chút vẻ 'mong manh' nào cả.

- Cố tình gì cơ Mai Anh? - An Chi hỏi lại, giọng bình tĩnh đến lạnh lùng.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com