Bạch Uyển

Chương 4



Chương 7:

Tiểu Bạch không còn. Ta liền muốn đi tìm đích tỷ một lần nữa. Nhưng Thừa Uyên không cho phép, hắn nói: "A Uyển, chỉ là một con ch.ó thôi, đại tiểu thư thích thì cứ cho nàng ta đi."  Thừa Uyên nói xong liền bỏ ta lại một mình rồi đi ra ngoài. Gần đây Thừa Uyên ra ngoài càng lúc càng thường xuyên, trở về cũng càng lúc càng muộn. Mỗi khi ta hỏi hắn ra ngoài làm gì, hắn luôn nhíu mày nhìn ta: "A Uyển, ta luôn có việc của ta, không thể lúc nào cũng ở bên nàng."  Nhưng Thừa Uyên, Thừa Uyên của trước kia chưa bao giờ nỡ nói với ta một lời nặng nề. Thừa Uyên đi sớm về muộn, mùi hương trên người hắn cũng càng lúc càng nồng. Mùi hương này ta đã ngửi thấy, là của đích tỷ. 

Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chương 8:

Ta biết Thừa Uyên ta không giữ được nữa. Đợi Thừa Uyên ra ngoài, ta liền đi tìm đích tỷ. Nhưng chưa đến cửa, ta đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Lâm Tử Uyển xấu xí như vậy, sao ta có thể thích nàng ta được."  Ta cảm thấy thân thể mình run rẩy không kiểm soát. Nhưng ta không tận mắt nhìn thấy, ta không cam tâm. Bước thêm vài bước, đập vào mắt ta là Thừa Uyên đang ôm Tiểu Bạch, quỳ bên cạnh đích tỷ, chọc đích tỷ vui vẻ. Mà Tiểu Bạch dường như cảm nhận được sự hiện diện của ta, liền lập tức thoát khỏi Thừa Uyên chạy về phía ta.  "Thừa Uyên..." Ta tức giận công tâm, ngất đi. Nhưng trước khi ngất, ta nghe thấy Thừa Uyên nói với đích tỷ: "Đại tiểu thư mau vào trong đi, đừng làm bẩn mắt đại tiểu thư."

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com