“Sao lại là tốn kém chứ, dù sao Tiểu Vũ cũng gọi cháu một tiếng anh Diệp mà, hôm nay còn dẫn cháu đi hái hạt dẻ nữa.” Diệp Hoài Viễn nói.
Rất nhanh đã đến ngày sinh nhật Cố Tiểu Vũ, mọi người cùng nhau đến huyện.
Diệp Hoài Viễn cũng đi theo.
Mọi người chia nhau ra, bà nội Cố và Trần Quế Lan đến chỗ Cố Hải, tiện thể mang theo một ít hoa quả rau củ cho hai vợ chồng họ, đưa qua trước.
Cố Sương và những người khác đi dạo trong huyện, đến giờ thì cùng nhau tập trung ở nhà hàng.
Cố Sương và Hứa Thiệu đi trước, Diệp Hoài Viễn bế Tiểu Bảo thong thả đi theo sau.
Hứa Thiệu hỏi Cố Sương: “Có muốn đến cửa hàng bách hóa không?”
“Được.”
...
Cửa hàng bách hóa.
Lâm Ân mang một giỏ trứng đến trạm thu mua phía sau cửa hàng bách hóa, bán được tiền, cô ta cầm phiếu tiền đến phía trước.
Bác dâu bảo cô ta đến cửa hàng bách hóa bán trứng, đổi ít dầu đèn và muối, ngoài ra còn đưa cho cô ta phiếu vải mà nhà tích cóp được, bảo cô ta cắt ít vải về may quần áo cho con trai bà là Lâm Tráng.
Lâm Ân mua dầu đèn và muối, đến quầy bán vải.
“Đồng chí, tôi muốn cắt vải.” Lâm Ân nói với nhân viên bán hàng.
“Cắt loại nào?” Trần Viên Viên đang cúi đầu điền phiếu, không ngẩng đầu lên nói.