Ba Năm Rồi Lại Ba Năm
Tuy rằng lá»i nói cá»§a Khâu Hà nh rất cứng rắn, cÅ©ng chuẩn bá» tư thế Äầy Äá»§, nhưng so vá»i gã Äà n ông Äá»i diá»n thì anh rất gầy, vá» mặt hình thá» thì không có lá»±c uy hiếp cho lắm.
Mặt Lâm DÄ© Nhiên trắng bá»ch, tay Äang túm áo cá»§a Khâu Hà nh không kìm ÄÆ°á»£c mà run lên.
âChắc chắn mà y không thá» ÄÆ°a nó Äi ÄÆ°á»£c, không phải chuyá»n cá»§a mà y thì mà y bá»t quản Äi.â Gã Äà n ông Äá»i diá»n nói vá»i Khâu Hà nh.
âÄá» tao bắt gặp rá»i mà tao có thá» bá» Äi má»t mình ÄÆ°á»£c sao?â Khâu Hà nh nghiêng Äầu, liếc nhìn Lâm DÄ© Nhiên Äang trá»n á» phÃa sau anh, lại quét mắt nhìn gã Äà n ông từ trên xuá»ng dưá»i chá» mặc má»i qu@n lót nà y, nói: âAi Äã Äụng phải chuyá»n nà y rá»i thì không thá» mặc ká» ÄÆ°á»£c, mà y Äang quay phim tá»i phạm Äấy à ?â
Khâu Hà nh quay Äầu lại há»i Lâm DÄ© Nhiên: âCòn trá» vá» Äây là m gì?â
Lâm DÄ© Nhiên kèm theo tiếng khóc nức ná» Äáp: âEm muá»n lấy há» sÆ¡ cá»§a em, Äi há»c cần phải dùng Äến.â
âTrong nhà còn ai không?â Khâu Hà nh há»i.
âHình như không cóâ¦â Lâm DÄ© Nhiên trả lá»i anh.
Khâu Hà nh bèn má»t tay xách theo thanh sắt, tay còn lại ÄÆ°a ra phÃa sau kéo cánh tay Lâm DÄ© Nhiên qua, Lâm DÄ© Nhiên liếc nhìn gã Äà n ông phÃa trưá»c, sợ hãi dÃnh sát và o Khâu Hà nh.
Suy cho cùng thì con ngưá»i vá»n có dây thần kinh xấu há», Äây là Äặc tÃnh khác nhau giữa ngưá»i vá»i Äá»ng váºt.
Gã Äà n ông nà y trong lúc còn Äang ngáy ngá»§ thì Äã vá»i Äuá»i theo Äá»i phương, trên ngưá»i chá» mặc má»t cái qu@n lót, chuyá»n nà y thá»±c sá»± mất mặt, Äứng á» bên ngoà i như váºy không phải cách hay, ban ngà y ban mặt tháºt khiến ngưá»i ta Äá» mặt tay run.
Khâu Hà nh á» ngay trưá»c mặt gã kéo tay Lâm DÄ© Nhiên và o trong sân, nói: âÄi lấy Äi.â
Äi và o dù sao cÅ©ng tá»t hÆ¡n là bá» chạy, gã Äà n ông nà y cÅ©ng theo bá»n há» Äi và o, gã muá»n và o mặc quần. Khâu Hà nh không quan tâm Ä áº¿n gã, chá» bảo Lâm DÄ© Nhiên và o lấy Äá».
Gã Äà n ông kia sau khi mặc quần áo xong thì Äi ra ngoà i gá»i Äiá»n thoại, khóa cá»a ngoà i lại. Lâm DÄ© Nhiên liếc mắt nhìn ra ngoà i, thấy gã bưá»c ra khá»i cá»ng sân, khóa luôn cá»a cá»ng lại.
Cô nhìn Khâu Hà nh, Khâu Hà nh nói: âLo lấy Äá» cá»§a em Äi.â
Lâm DÄ© Nhiên dùng tá»c Äá» nhanh nhất cầm túi há» sÆ¡, chứng minh thư, thẻ ngân hà ng, Äiá»n thoại không tìm ÄÆ°á»£c, chắc là bá» lấy Äi rá»i. Cô tùy tiá»n vÆ¡ lấy và i bá» quần áo cho mình, nhét hết và o trong ba lô.
âÄừng Äá» quên Äá».â Khâu Hà nh nhắc nhá» má»t câu.
Lâm DÄ© Nhiên gáºt Äầu liên tục, mang ba lô trên lưng nói: âXong rá»i ạ.â
Khâu Hà nh vá»n không ÄỠý chuyá»n khóa cá»a, anh nhảy từ cá»a sá» ra ngoà i. Cá»a sá» Äã bá» Äáºp vỡ thà nh như váºy rá»i, cánh cá»a nà y có khóa hay không thì cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a gì.
Anh ÄÆ°a Lâm DÄ© Nhiên tá»i bên tưá»ng, cái ghế lần trưá»c không còn á» Äây nữa, Khâu Hà nh khom lưng nhấc bá»ng Lâm DÄ© Nhiên lên, Lâm DÄ© Nhiên trèo lên Äầu tưá»ng nhảy qua.
Khâu Hà nh lùi vá» sau và i bưá»c rá»i nhảy vá»t lên, chá»ng bằng má»t tay trá»±c tiếp nhảy qua, lúc nhảy qua trên tay vẫn còn cầm thanh sắt kia.
Cá»a cá»ng sân bên nà y không khóa, ngưá»i kia Äang dá»±a và o cá»a nhìn bá»n há», Lâm DÄ© Nhiên há»t hoảng quay Äầu lại nhìn Khâu Hà nh, Khâu Hà nh không có biá»u cảm gì rõ rà ng.
Vừa nãy gã Äà n ông kia không Äá»ng tay Äá»ng chân vá»i Khâu Hà nh là bá»i vì không mặc qu@n lót nên không có sức lá»±c, bây giá» gã không thá» Äá» Lâm DÄ© Nhiên bá» Äi như váºy.
Ngưá»i canh giữ á» cá»a nhà Äòi nợ tất nhiên không phải ngưá»i hiá»n là nh, sẽ không Äá» cho Khâu Hà nh vừa nhả ra má»t lá»i Äe dá»a thì Äã thấy sợ hãi. Khâu Hà nh nhìn không lá»n, tuá»i còn non. HÆ¡n nữa gã Äà n ông kia vừa nãy Äi gá»i Äiá»n thoại, có lẽ lúc nà y Äá»ng bá»n Äang trên ÄÆ°á»ng tá»i Äây.
Tráºn ẩu Äả nà y không thá» tránh khá»i, nhưng trông Khâu Hà nh hoà n toà n không có chút hoảng sợ nà o. Anh lấy hai cái Äiá»n thoại từ trong túi ra ÄÆ°a cho Lâm DÄ© Nhiên, Lâm DÄ© Nhiên siết chặt trong tay, nhìn Khâu Hà nh cầm thanh sắt Äi qua.
Äây là lần Äầu tiên Lâm DÄ© Nhiên nhìn thấy ngưá»i ta Äánh nhau, không phải trên tivi, cÅ©ng không phải video trên mạng, mà là Ỡngay trưá»c mắt cô.
Lúc ngưá»i ná» vung ghế dá»±a ném vá» phÃa Khâu Hà nh, Lâm DÄ© Nhiên hô lên má»t tiếng, Khâu Hà nh tránh sang má»t bên, chá» có chân ghế ná»n và o cánh tay anh.
Tráºn Äánh giáp lá á» sát bên cạnh Lâm DÄ© Nhiên khiến hô hấp cá»§a cô sắp ngừng lại, cô nhặt thanh sắt vừa nãy lên, nắm tháºt chặt trong tay, chá» Khâu Hà nh Äánh không lại thì cô sẽ tìm cÆ¡ há»i Äáºp xuá»ng.
Mãi cho Äến khi Äá»i phương che ngá»±c ngá»i dưá»i Äất thá» mạnh không Äứng lên ÄÆ°á»£c nữa, Khâu Hà nh Äi vá» phÃa cô, Lâm DÄ© Nhiên ném thanh sắt Äi, túm lấy cánh tay Khâu Hà nh cùng anh chạy ra khá»i nÆ¡i nà y.
Khâu Hà nh chân dà i bưá»c lá»n, Lâm DÄ© Nhiên luá»ng cuá»ng mang ba lô trầy tráºt chạy theo.
Thá»±c ra phÃa sau không có ai Äuá»i theo, hiá»p cuá»i cùng Khâu Hà nh Äạp lên ngá»±c gã, có lẽ gã phải mất má»t lúc lâu má»i há»i phục lại ÄÆ°á»£c. CÅ©ng không biết Äá»ng bá»n cá»§a gã khi nà o sẽ Äến, cho nên trưá»c mắt phải nhanh chóng rá»i khá»i Äây.
ÄÆ°á»ng phá» sáng sá»m á» khu ná»i thà nh cÅ© kỹ chá» có mấy quán Äiá»m tâm má» cá»a, khung cá»a sắt bá»c ra hÆ¡i nóng.
Lâm DÄ© Nhiên Äi theo Khâu Hà nh, từ nãy Äến giá» vẫn luôn nắm chặt cánh tay anh. Trong lòng bà n tay cô có má» hôi lạnh lẽo, da cá»§a Khâu Hà nh cÅ©ng nóng hầm háºp vì tráºn Äánh nhau vừa nãy.
Thá»nh thoảng Lâm DÄ© Nhiên quay Äầu lại nhìn, cÅ©ng may á» phÃa sau không có ai Äuá»i theo.
Là n gió mát cá»§a buá»i sáng giữa hè phả và o ngưá»i, mùi hôi thá»i cá»§a thùng rác á» bên ÄÆ°á»ng quấn lấy mùi thÆ¡m ngát cá»§a cây cá»i vá»t và o xoang mÅ©i. Trưá»c mắt Lâm DÄ© Nhiên lÃ ÄÆ°á»ng phá» cÅ© nát, không có ánh mặt trá»i chói mắt, cùng Khâu Hà nh chạy vá» phÃa trưá»c mà không quay Äầu lại.
*
Mặc dù là cuá»c sá»ng trong khoảng thá»i gian gần Äây giá»ng như má»t cÆ¡n ác má»ng, nhưng ngà y nà y Äá»i vá»i Lâm DÄ© Nhiên mà nói cÅ©ng rất ká»ch tÃnh.
Mưá»i giá» Äêm, cô ngá»i á» ghế phụ cá»§a xe tải, cá»t chắn inox giữa ÄÆ°á»ng phản chiếu lại ánh sáng cá»§a Äèn xe, từ xa nhìn lại giá»ng như những ngá»n Äèn nhá» ná»i liá»n vá»i nhau, cánh Äá»ng tá»i Äen như má»±c bên phải và Äá»ng cá» mênh mông, ÄÆ°á»ng cao tá»c trưá»c mắt dưá»ng như không có Äiá»m cuá»i.
Là n gió ấm áp từ bên ngoà i cá»a sá» xe thá»i tá»i, tóc Äuôi ngá»±a cá»§a Lâm DÄ© Nhiên bá» gió thá»i Äáºp và o mặt. Cô giÆ¡ tay lên quấn quanh Äá»nh Äầu, búi tóc thà nh cá»§ tá»i. Tóc trên trán và tóc mai vẫn còn bay loạn theo gió, Lâm DÄ© Nhiên ôm balo cá»§a mình, thân thá» nghiêng ngả theo xe Äang chạy, trong lòng cÅ©ng lÆ¡ lá»ng không yên.
Khâu Hà nh im lặng lái xe, mắt nhìn phÃa trưá»c, vẻ mặt lạnh nhạt.
âXuá»ng xe á» Äâu?â Khâu Hà nh há»i cô.
âEm không biết.â Lâm DÄ© Nhiên Äáp trưá»c má»t câu, sau má»t lát nói, âChá» nà o cÅ©ng ÄÆ°á»£c ạ.â
Buá»i sáng Lâm DÄ© Nhiên Äi theo Khâu Hà nh Äến xưá»ng sá»a xe, Khâu Hà nh nói vá»i cô là cô có thá» Äi ÄÆ°á»£c rá»i, Lâm DÄ© Nhiên Äứng tại chá» há»i lâu không chá»u Äi, sau Äó nói vá»i Khâu Hà nh, bảo anh ÄÆ°a cô Äến thà nh phá» khác.
Äá»i vá»i Lâm DÄ© Nhiên thà nh phá» nà y không có gì Äáng lưu luyến nữa, cô Äã nhét hết tất cả Äá» Äạc và o trong balo cá»§a mình.
Khâu Hà nh không nói nữa.
Dưá»ng như anh rất kiá»m lá»i, không nói nhiá»u, trên mặt hầu như không có biá»u cảm gì, tá»±a như Äá»i vá»i chuyá»n gì cÅ©ng không có kiên nhẫn. Anh không nói lá»i nà o, Lâm DÄ© Nhiên cÅ©ng không nói, rõ rà ng hai ngưá»i Äá»u không có tâm trạng tán gẫu.
Xe tải phóng nhanh trên ÄÆ°á»ng, Lâm DÄ© Nhiên vừa cấp tá»c vừa chầm rãi rá»i khá»i nÆ¡i mà cô lá»n lên. NÆ¡i Äó có ngôi nhà vỡ vụn và tất cả những ký ức cá»§a cô trưá»c khi trưá»ng thà nh.
Tháºt ra trong ký ức ấy, cô cÅ©ng từng có những khoảnh khắc hạnh phúc. Khi ba cô còn là giáo viên Tiá»u há»c, khi ba mẹ cô vẫn chưa ly hôn.
Khi Äó bá»n há» á» trong má»t ngôi nhà tại vùng ngoại thà nh nà y, cùng nhau trải qua cuá»c sá»ng bình thưá»ng an nhà n.
Lúc Äó cô và Khâu Hà nh quen nhau.
Khâu Hà nh lá»n hÆ¡n cô ba tuá»i, là anh trai nhá» cá»§a nhà há» Khâu á» sát vách. Bá»n há» chưa từng chÆ¡i vá»i nhau, Khâu Hà nh không thÃch chÆ¡i vá»i cô, anh chê cô nhá».
Khi Äó Khâu Hà nh là má»t cáºu bé rất nghá»ch ngợm, nghá»ch Äến ná»i ba anh lúc nà o cÅ©ng Äá anh, quát mắng anh Äá» anh Äứng Äắn má»t chút, nhưng vừa quay Äầu Äi thì anh lại chạy ra ngoà i chÆ¡i, cá»a lá»n không Äi Äà ng hoà ng, cứ nhất Äá»nh phải nhảy qua tưá»ng.
Khi Äó anh rất hoạt bát, không phải không thÃch nói chuyá»n giá»ng như bây giá». Äiá»u kiá»n cá»§a nhà há» Khâu rất tá»t, chú Khâu là m Än, bá»i vì Khâu Hà nh Äi há»c cho nên á» lại nhà cÅ© không chuyá»n Äi, nhưng á» trong thà nh phá» cÅ©ng có hai cÄn nhà .
Sau Äó ba mẹ cá»§a Lâm DÄ© Nhiên ly hôn, mẹ cá»§a cô ÄÆ°a cô rá»i khá»i Äó, lúc Äó Lâm DÄ© Nhiên chÃn tuá»i. Sau nhiá»u nÄm chưa từng gặp lại, Äến khi gặp lại thì Äã là tình cảnh như bây giá».
âDì Thẩm sao lại Äi?â
Lúc Khâu Hà nh má» miá»ng, Lâm DÄ© Nhiên vẫn ngẩn ngưá»i ra ngoà i cá»a sá», tiếng nói vang lên Äá»t ngá»t là m cô giáºt mình.
Lâm DÄ© Nhiên quay lại nhìn Khâu Hà nh, trả lá»i: âUng thư gan ạ.â
Khâu Hà nh không nói gì nữa, chá» gáºt Äầu.
Trên ÄÆ°á»ng cao tá»c bằng phẳng, xe tải chạy rất vững và ng, thá»nh thoảng tiết tấu xóc nảy nhẹ nhà ng kèm theo âm thanh lắc lư cá»§a khung xe phÃa sau, tá»±a như thôi miên.
Äến sau ná»a Äêm, Lâm DÄ© Nhiên thấy hÆ¡i buá»n ngá»§. Cô nhắm mắt dá»±a và o ghế, Khâu Hà nh Äóng cá»a sá» bên cạnh anh lại.
Lâm DÄ© Nhiên cÅ©ng chìa tay lên cá»a xe bên cạnh mình tìm tòi má»t phen, công tắc cá»a sá» vẫn là tay nắm kiá»u cÅ©, cô giữ nút xoay từng vòng, Äóng cá»a sá» bên cạnh mình lại, chá» Äá» lại má»t khe há» nhá» thoáng khÃ.
Cá»a sá» vừa Äóng lại, mùi xe cÅ© kỹ trá» nên rõ rà ng hÆ¡n, thấm Äẫm mùi dầu máy khiến ngưá»i ta muá»n sặc, Lâm DÄ© Nhiên tá»±a như không có cảm giác gì, chá» nhắm mắt chết lặng ngá»§ thiếp Äi.
MÆ¡ mà ng cảm giác ÄÆ°á»£c xe dừng lại, Lâm DÄ© Nhiên má» mắt ra, nhìn thấy Khâu Hà nh dừng xe á» trạm nghá», má» cá»a Äi xuá»ng.
Không lâu sao Khâu Hà nh trá» vá», không ná» máy xe nữa, hạ cá»a sá» xe xuá»ng. Anh bưá»c qua chÃnh giữa, Äi tá»i giưá»ng phÃa sau ghế, Äá» nguyên bá» quần áo Äang mặc trên ngưá»i mà nằm xuá»ng.
Trong buá»ng xe hÆ¡i oi bức, Lâm DÄ© Nhiên lại hạ cá»a sá» xe xuá»ng má»t ná»a. Hai bên cá»a sá» Äá»u má» ra, thá»nh thoảng có má»t là n gió Äêm thá»i xuyên qua.
Khâu Hà nh rất má»t, vừa nằm xuá»ng Äã ngá»§, hô hấp nặng ná». Lâm DÄ© Nhiên quay Äầu nhìn, Khâu Hà nh ngá»§ rất say, ngay cả lúc ngá»§ cÅ©ng cau mà y.
Muá»i từ ngoà i cá»a sá» bay và o, trong chá» nằm cháºt hẹp cá»§a Khâu Hà nh, mấy con muá»i cứ bay ong ong, thá»nh thoảng lại bay Äến bên Lâm DÄ© Nhiên.
Bên tai là tiếng muá»i bay lượn và tiếng hÃt thá» cá»§a Khâu Hà nh, bên ngoà i là tiếng ô tô chạy Äêm gà o thét trên ÄÆ°á»ng cao tá»c, nhưng tất cả dưá»ng như Äá»u trá» nên yên tÄ©nh và o ban Äêm.
Ãnh trÄng trải Äá»u khắp nhân gian, cháºm rãi phóng thÃch hết tất cả cảm xúc, hạnh phúc, ưu sầu và Äau khá» cá»§a nhân loại.
Lâm DÄ© Nhiên cá»i già y, chân giẫm lên ghế, ôm Äầu gá»i cá»§a mình, nhanh chóng chìm và o giấc ngá»§.
*
Má»t Äêm ngá»§ mà như không ngá»§, hÆ¡i thá» vững và ng cá»§a Khâu Hà nh và âm thanh sá»t soạt khi xoay ngưá»i, mùi dầu máy khó ngá»i trong xe, tư thế ngá»i gáºp chân, những Äiá»u nà y vá»n khiến ngưá»i ta cảm thấy bất an. Nhưng có lẽ là bá»i vì quá má»t má»i, cÅ©ng có thá» là bá»i vì rá»i khá»i thà nh phá» kia mà cảm thấy an toà n, tuy Äêm nay Lâm DÄ© Nhiên ngá»§ không sâu, nhưng lại không cảm thấy khó chá»u.
Äến hừng Äông, Khâu Hà nh tá»nh dáºy, tiếng nhảy xuá»ng Äóng cá»a xe cÅ©ng là m Lâm DÄ© Nhiên tá»nh theo.
Cá»a sá» còn má» phân ná»a, Khâu Hà nh thấy cô tá»nh dáºy, chá» má»t hưá»ng, ngẩng Äầu nói vá»i cô: âNhà vá» sinh á» bên kia, siêu thá» á» Äá»i diá»n.â
âDạ.â
Lâm DÄ© Nhiên mang già y và o, cÅ©ng má» cá»a xe nhảy xuá»ng.
Khâu Hà nh Äã Äi ÄÆ°á»£c khá xa, nghe thấy ngưá»i phÃa sau gá»i anh: âKhâu Hà nh.â
Khâu Hà nh quay Äầu lại, thấy Lâm DÄ© Nhiên mang ba lô Äứng tại chá» nhìn anh, thấy anh quay Äầu lại, há»i anh: âEm có cần chá» anh vá» rá»i Äi không? Có cần khóa xe không?â
Khâu Hà nh nói: âKhông cần, Äi thôi.â
Lâm DÄ© Nhiên Äi tá»i, Khâu Hà nh không Äi tiếp, Äứng á» cá»a siêu thá» chá» cô.
Khâu Hà nh nhìn cô, há»i: âEm có tiá»n không?â
Lâm DÄ© Nhiên vá»i nói: âEm có, em có tiá»n.â
Khâu Hà nh gáºt Äầu, Äi tá»i chá» khác.
Lâm DÄ© Nhiên Äi siêu thá» mua Äá», tá» tiá»n ÄÆ°a lúc thanh toán chÃnh là tá» viết sá» Äiá»n thoại cá»§a Lâm Sưá»ng.
Chá» Lâm DÄ© Nhiên từ phòng vá» sinh Äi ra, quần áo trên ngưá»i Äã thay Äá»i. Ão khoác Äá»ng phục hôm qua lúc lôi kéo vá»i gã Äà n ông kia Äã bá» vứt lại trong sân, trưá»c Äó trên ngưá»i cô chá» mặc áo sÆ¡ mi dà i tay và quần Äá»ng phục. Bây giá» thay thà nh áo tay ngắn mà u xám và quần jean, trông nhẹ nhà ng thoải mái hÆ¡n nhiá»u.
Khâu Hà nh Äã vá» sinh cá nhân xong từ lâu, lúc Lâm DÄ© Nhiên Äi ra anh Äang Äứng cách Äó không xa gá»i Äiá»n thoại, ÄÆ°a túi Äá» Än sáng cho cô.
Lâm DÄ© Nhiên nháºn lấy, nói cảm Æ¡n.
Khâu Hà nh xoay ngưá»i Äi, dùng tiếng Äá»a phương nói chuyá»n vá»i Äầu dây bên kia.
Lâm DÄ© Nhiên trá» lại xe, Äặt ba lô á» dưá»i chân, ngá»i á» Äó yên tÄ©nh Än bữa sáng. Khâu Hà nh mua cho cô sữa Äáºu nà nh, bánh bao nhân Äáºu Äá» và má»t quả trứng gà .
Cô vừa Än vừa nhìn Khâu Hà nh ngá»i trên lan can gá»i Äiá»n thoại, hình như anh Äang tức giáºn, cau mà y, giá»ng Äiá»u cÅ©ng không ÄÆ°á»£c tá»t lắm.
Lâm DÄ© Nhiên nhá» tá»i anh há»i nhá», khi Äó tuy rằng Khâu Hà nh chưa từng nói chuyá»n vá»i cô, nhưng hai nhà nằm cạnh nhau nên vẫn rất thân quen. Lâm DÄ© Nhiên vẫn không có cách nà o kết ná»i ÄÆ°á»£c cáºu bé nghá»ch ngợm trưá»c kia và anh cá»§a hiá»n tại lại vá»i nhau, há» cứ như là hai ngưá»i khác nhau hoà n toà n váºy.
Khâu Hà nh nói chuyá»n Äiá»n thoại xong trá» vá», ngá»i và o ghế lái, vặn chìa khóa.
Lúc xe tải ná» máy mặc dù Lâm DÄ© Nhiên có phòng bá» nhưng vẫn bá» giáºt mình, Khâu Hà nh nhìn cô, nói: âChiá»u má»i Äến, em ngá»i má»t thì ra phÃa sau nằm.â
âDạ.â Lâm DÄ© Nhiên quay Äầu nhìn Khâu Hà nh, nhẹ giá»ng nói: âCảm Æ¡n.â
Lâm DÄ© Nhiên nợ Khâu Hà nh mấy lần âCảm Æ¡nâ. Bất ká» là và o buá»i tá»i ngà y hôm ấy giúp cô leo qua sân cá»§a anh, ngà y hôm sau ÄÆ°a cô Äi ra ngoà i, hay lÃ ÄÆ°a cô Äi bá»nh viá»n còn giúp cô Äóng tiá»n, thêm cả chuyá»n sáng sá»m hôm qua Äánh nhau vá»i ngưá»i ta Äá» cứu cô, còn ÄÆ°a cô rá»i khá»i thà nh phỠấy.
So vá»i những thứ nà y, bữa sáng vừa rá»i không Äáng nhắc tá»i.
Khâu Hà nh không nói không cần cảm Æ¡n. Im lặng má»t chút má»i há»i cô: âCòn nhá» tôi tên Khâu Hà nh à ?â
âNhá».â Lâm DÄ© Nhiên gáºt Äầu, liếc nhìn anh má»t cái rá»i nói: âEm nhá» chú Khâu, nhá» anh, nhá» cả dì Phương nữa.â
Hôm nay Khâu Hà nh không im lặng như hôm qua, qua mấy phút còn nói: âEm chuyá»n Äi lúc còn rất nhá» phải không?â
âDạ, em chuyá»n Äi lúc chÃn tuá»i.â Lâm DÄ© Nhiên trả lá»i.
Lâm DÄ© Nhiên còn nhá» rõ nÄm Äó Khâu Hà nh vừa lên cấp hai, há»c rất giá»i, chú Khâu mua máy chÆ¡i game và ván trượt cho anh, Khâu Hà nh thÃch Äá bóng, thưá»ng xuyên ôm bóng vá» nhà .
Theo quỹ Äạo trưá»ng thà nh như váºy, dù thế nà o Äi nữa thì Khâu Hà nh cÅ©ng không nên giá»ng như bây giá».
Lâm DÄ© Nhiên nhìn anh, dè dặt há»i: âChú Khâu vẫn khá»e chứ ạ?â
Trên mặt Khâu Hà nh không có biá»u cảm gì, nói má»t câu: âChết rá»i.â
Lâm DÄ© Nhiên kinh ngạc trá» mắt nhìn, qua và i giây má»i nhẹ giá»ng há»i tiếp: âVáºy⦠dì Phương thì sao ạ?â
Khâu Hà nh Äặt tay lên mép cá»a sá» xe, nhìn phÃa trưá»c nói: âÄiên rá»i.â
*
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com