App Thần Quái Khóc Lóc Quỳ Xin Ta Cởi Trói Viá»c Äầu tiên Tần Linh là m khi trá» vá» nhà là giấu tất cả những thứ có tÃnh công kÃch Äá» tránh bá» Äánh, không nghÄ© tá»i, sư phụ cá»§a cáºu bây giá» á» trên lầu Äang nhìn cáºu, nhìn cáºu cẩn tháºn hà nh Äá»ng từng li từng tà má»t, bất Äắc dÄ© lắc Äầu, muá»n chá»u Äòn, biết bao nhiêu lần bá» Äánh rá»i mà hiá»n tại má»i biết là sợ. Mục Huyá»n Cảnh, Äặc biá»t bình tÄ©nh, má»t bá» dạng không sợ bá» Äánh. Tần Linh nhìn thấy sư phụ cá»§a mình liá»n chạy tá»i lấy lòng, âBa ba ~â âBuá»i sáng Äi ÄÄng ký kết hôn? Lén lút? Không nói cho cả nhà biết?â Tần Linh ngoan ngoãn nói: âCái nà y là tiá»n ÄÆ°á»ng, dù sao cÅ©ng phải ÄÄng ký Äỡ phải Äi thêm má»t chuyến nữa.â Tần Linh cẩn tháºn nhìn sắc mặt sư phụ, dÅ©ng cảm ưỡn ngá»±c, âCon quyết Äá»nh, ảnh á» cùng con.â Hà m ý: xem ảnh là con dâu thì nhà mình lá»i hÆ¡n! Sư phụ cá»§a cáºu chá» cảm thấy y Äã nuôi dưỡng má»t Äứa nhóc thiếu tâm nhãn, y nhìn Mục Huyá»n Cảnh Äầy ẩn ý. âCáºu nghe lá»i nó như váºy?â Mục Huyá»n Cảnh sắc mặt thay Äá»i gáºt Äầu, âVâng, nếu ngà i không vui, ngà i Äánh tôi Äi, tôi da dà y thá»t béo.â Tần Linh cÅ©ng chá» và o Mục Huyá»n Cảnh, Äúng váºy, Äánh ảnh! Sư phụ bất lá»±c, âTa Äánh các con là m gì? Sá»m muá»n cÅ©ng có ngà y như váºy, chuyá»n như váºy sao không nói cho gia Äình biết trưá»c? Sợ ta ngÄn cản sao?â Tần Linh như koala ôm lấy cánh tay cá»§a sư phụ, âSư phụ ~â âÄÆ°á»£c rá»i ÄÆ°á»£c rá»i,â sư phụ vẻ mặt chán ghét, âNói chuyá»n Äà ng hoà ng, nhá» ra rá»i?â Tần Linh gáºt Äầu, nụ cưá»i trên mặt dần dần biến mất, âCon nhá» rá»i.â Sư phụ sá» Äầu cá»§a cáºu an á»§i, âNhá» ra lÃ ÄÆ°á»£c rá»i, sá»ng cho tá»t, cáºu ta cÅ©ng là vì lợi Ãch cá»§a chÃnh con, muá»n con có thá» Äợi Äến khi cáºu ta chữa là nh vết thương.â Äứa trẻ do chÃnh mình nuôi nấng, chÃnh y cÅ©ng rõ rà ng, Tần Linh Äá»i xá» vá»i những ngưá»i mình biết như ngưá»i ngoà i cuá»c, cáºu tá»t bụng, sẽ giúp Äỡ ngưá»i khác, nhưng cáºu luôn biết ưu tiên, chuyá»n cá»§a ngưá»i khác luôn là chuyá»n cá»§a ngưá»i khác, hÆ¡n ai hết cáºu sá»ng rất minh bạch. Nhưng khi Äá»i mặt vá»i những ngưá»i mà cáºu quan tâm, cáºu sẽ Äặc biá»t cứng Äầu, bưá»ng bá»nh, tháºm chà phát Äiên lên bất chấp háºu quả. Nếu lúc Äó Mục Huyá»n Cảnh chết, chắc chắn Tần Linh m sẽ là m những viá»c cá»±c Äoan Äá» cho anh sá»ng lại. âTá»t lắm, váºy là tá»t rá»i.â Nói Äến chuyá»n Äó, tháºt ra là m sư phụ, cÅ©ng có chút nghÄ© mà sợ. Tần Linh kéo sư phụ ngá»i xuá»ng, pha trà , ngoan ngoãn bưng tá»i, nhìn sư phụ uá»ng cạn, lúc nà y má»i thá» phà o nhẹ nhõm, âSư phụ, Äã xảy ra chuyá»n kinh thiên Äá»ng Äá»a.â Nhìn thấy sư phụ mình chú ý tá»i, Tần Linh má»i nói: âẢnh hấp thu quá»· vương, lúc Äó chá» còn má»t chút há»n phách, váºy mà lại hấp thu quá»· vương hung hãn như váºy, ngưá»i nói xem rất sợ hãi nhá»!â Không nghÄ© tá»i, sư phụ cá»§a cáºu Äến má»t chút kinh ngạc cÅ©ng không có, ngược lại bất Äắc dÄ© uá»ng ngụm trà , nhìn vá» phÃa Mục Huyá»n Cảnh, âCáºu Äang mang cái gì? Tá» tiên truyá»n xuá»ng.â Mục Huyá»n Cảnh cá»i chuá»i hạt mà u Äen trên cá» tay ra, có hÆ¡n chục chuá»i hạt trong Äó, tất cả Äá»u giá»ng nhau, anh lá»±a lá»±a, tìm thấy má»t viên, âCái nà y là cá»§a ông tôi cho.â Cá» Diá»p cầm nó lên, xem xét rá»i cưá»i, âÄá» váºt á» quá»· giá»i, cÅ©ng chá» có cáºu má»i có thá» chá»u Äá»±ng ÄÆ°á»£c, ngưá»i khác mang cái nà y Äã sá»m mất mạng.â Tần Linh cầm qua xem xét, nhưng không thấy nó khác vá»i những hạt châu khác như thế nà o, âSư phụ, Äây là cái gì?â âÃm giá»i chi thạch, vô giá, theo ta biết, trên thế gian nà y có hÆ¡n ba viên. Có nó, chá» cần ngưá»i còn má»t hÆ¡i thá», Äeo nó Äá» bảo vá» há»n phách không bá» phi tán. Nếu ngưá»i bình thưá»ng Äeo hoà i sẽ bỠâm khà bà o mòn, á»m yếu nhiá»u bá»nh, sá»ng không quá 30 tuá»i. â Tần Linh sá»ng sá»t, muá»n kéo hạt châu ra, âVá» sau không cần Äeo!â Cá» Diá»p nhanh tay nắm lấy hạt châu, cứu bảo bá»i khá»i tay Äá» Äá» cá»§a mình. âCáºu ta xâu chuá»i những hạt mà u Äen nà y lại vá»i nhau, Äá» giữ hạt, con kéo nó xuá»ng, nếu là m mất thì rất khó tìm. â âSư phụ, bảo bá»i nà y quan trá»ng như nà o ạ?â âCon không xem thấu Äâu, ngưá»i khác mang không ÄÆ°á»£c, cáºu ta mang thì không có viá»c gì, bá»i vì cáºu ta từ âm giá»i tá»i. â Tần Linh bá»i rá»i, âLà ý gì?â âTrưá»c khi quá»· Äầu thai á» quá»· giá»i, Äá»u sẽ dá»n sạch sát khà cá»§a mình, con biết sát khà Äã biến Äi Äâu không?â Tần Linh ngoan ngoãn lắc Äầu, âKhông biết.â Cá» Diá»p Äã lâu không thấy Äá» Äá» bảo bá»i cư xá» như váºy, Äặc biá»t có hứng thú giảng cho cáºu: âSát khà Äá»u ngưng tụ Äến má»t chá», nÆ¡i Äó dần dần hình thà nh nÆ¡i huyết sát, theo thá»i gian, lá» quá»· không thá» nà o và o ÄÆ°á»£c. Sát khà cà ng ngà y cà ng nhiá»u, dần dần hình thà nh má»t kết giá»i, do thiên nhiên hình thà nh, như ÄÆ°á»£c trá»i Äất nuôi dưỡng. Diêm Vương phái ngưá»i di chuyá»n nó Äến biên giá»i giữa quá»· giá»i và nhân giá»i, nÆ¡i ngÄn không cho ác quá»· tiến và o nhân gian. Vì váºy, ngoại trừ tam Äại quá»· tiết có quá»· từ quá»· môn tiến và o nhân gian, những thá»i Äiá»m khác, ác quá»· không thá» ra ÄÆ°á»£c. â Tần Linh hứng thú nói: âNhư váºy khá tá»t, có liên quan gì Äến Mục Huyá»n Cảnh sao?â Cá» Diá»p xá» mặt xuá»ng, Tần Linh nhanh chóng bóp chân sư phụ, âNgưá»i nói tiếp Äi.â âTà linh bá» trấn áp giữa nhân gian và quá»· giá»i ÄÆ°á»£c trá»i sinh Äất dưỡng, theo thá»i gian tá»± nhiên sinh ra linh trÃ.â Tần Linh phá»i hợp há»i: âLà m sao bây giá»?â âPhong ấn.â Tần Linh nhÃu mà y, âDiêm Vương là tên khá»n sao? Dùng ngưá»i phong ấn ngưá»i lại!â Sắc mặt cá»§a sư phụ cáºu như rõ rà ng nói quá Äúng rá»i. âSợ có chuyá»n, nếu nó vẫn luôn tá»t, váºy thì Äó bảo váºt cá»§a quá»· giá»i, nếu nó thả ra ác quá»· ra, nhân giá»i sẽ sinh linh Äá» thán.â Tần Linh bÄ©u môi, âCÅ©ng khá là khá»n nạn.â Giây tiếp theo, cáºu bá» bóp mặt, sư phụ cáºu nghiêm khắc giáo huấn cáºu: âKhông ÄÆ°á»£c nói báºy, ngá»a Äầu ba thưá»c có thần minh, Diêm Vương gia có thá» nghe thấy.â Tần Linh thà nh tháºt ngáºm miá»ng lại, trong mắt rõ rà ng vẫn không tán Äá»ng. Mục Huyá»n Cảnh nghe Äến Äó, sắc mặt phức tạp há»i: âSau Äó ông ta dùng cái gì phong ấn kết giá»i Äó?â Cá» Diá»p giải thÃch: âLoại tiêu cá»±c nà y ÄÆ°Æ¡ng nhiên cần phải có linh khà thuần khiết, Diêm Vương tìm thấy má»t miếng ngá»c thạch, tương truyá»n rằng viên Äá mà Nữ Oa dùng Äá» vá trá»i Äã sinh ra linh trà tuá», vừa hay Äá» trấn áp sát khÃ. â Biá»u hiá»n Mục Huyá»n Cảnh phức tạp hÆ¡n, anh nhìn và o hạt châu, không nói. Tần Linh không hiá»u câu chuyá»n nà y có liên quan gì Äến Mục Huyá»n Cảnh, cảm thấy hứng thú há»i: âSư phụ, tháºt sá»± có Diêm Vương sao? Tháºt sá»± có Nữ Oa ạ?â Sư phụ cáºu má»t tâm, âNghe ta hay là nghe con?â Tần Linh chá» có thá» dá» dà nh, âNghe ngưá»i.â âHai nó Äã là m bạn bên nhau hà ng trÄm nÄm, nhưng sau nà y không biết tại sao Äá linh khà lại bá» chạy, Äến nhân giá»i, chuyá»n thế Äầu thai.â âCái nà y â¦â Tần Linh nghiêm túc nói: âÄại khái cảm thấy không thú vá», muá»n Äến nhân gian xem.â Cá» Diá»p bất Äắc dÄ© nhìn cáºu: âCon nghÄ© váºy?â âDạ,â Tần Linh nghiêm túc há»i: âVáºy, nó chạy mất thì kết giá»i sát khà kia phải là m sao bây giá»?â Cá» Diá»p bất Äắc dÄ© thá» dà i, ánh mắt phức tạp nói: âSát khà có linh thức cÅ©ng chạy mất.â âá»! Tháºt Äặc sắc!â Tần Linh phá»i hợp vá» tay, âHay quá! Chuyá»n nà y có liên quan gì Äến viá»c Mục Huyá»n Cảnh hấp thu quá»· vương sao?â Cá» Diá»p bất Äắc dÄ©, âSát khà kia cá»§a hắn tái thế, hết thảy ác quá»· Äá»u sợ hắn, chá» má»t con quá»· vương mà hắn còn hấp thu dá»
như Än cháo.â Tần Linh sợ ngây ngưá»i, Mục Huyá»n Cảnh⦠Nhân loại! Sau khi nghÄ© lại, Tần Linh sững sá», trong lòng Äá»t nhiên có má»t ý nghÄ©, sau Äó liá»n nghÄ©: âSư phụ, váºy thì, linh khà kiaâ¦â âMá»t ngà y ná», ta có má»t giấc mÆ¡, Diêm Vương nói Äã tìm thấy linh khà tái thế kia, má»t nắm bánh bao linh khà rất Äẹp, bảo ta nuôi nó cho tá»t. â Tần Linh sá»ng sá»t, âCho nên, miếng ngá»c nà y là con â âLinh khà cá»§a con thuần khiết, không luÌc nao duÌng hết, còn chưa nghÄ© tá»i?â Tần Linh tá»± tin nói: âCon có thiên phú dá» bẩm, kỳ tà i nhân gian.â Cá» Diá»p thÃch thú, âCon có biết xấu há» không?â âBiết mà , sư phụ, con vẫn chưa hiá»u ÄÆ°á»£c, tại sao những con quá»· kia lại muá»n giết con?â âCon tháºt ngá»c! Kết giá»i sát khà trấn quá»· Äã chạy trá»n cùng con, không có sát khà kia, những ác quá»· kia cÅ©ng không có gì khắc chế, bá»n há» muá»n là m gì chả ÄÆ°á»£c? â Cá» Diá»p nói tá»i chá» nà y thì rất tức giáºn, Diêm Vương không những không kiá»m soát ÄÆ°á»£c những con quá»· ma Äó, còn Äá» chúng chạy ra ngoà i, suýt hại Äá» Äá» yêu quý cá»§a y, y dá»
mà nuôi ÄÆ°á»£c như váºy à ? Tần Linh phức tạp nhìn Mục Huyá»n Cảnh, ÄỠý trá»ng Äiá»m: âAnh chạy cùng em?â Mục Huyá»n Cảnh nhún vai: âNhá» rá»i, lúc Äó chắc Äã coi trá»ng em rá»i.â Tần Linh tức giáºn trừng mắt nhìn anh, âAnh Äừng nói nhảm.â Nói xong còn Äá» mặt, thá»±c sá»± giá»ng như chuyá»n như váºy. Cá» Diá»p ghét bá» hừ má»t tiếng, âQuả thá»±c là bá» trá»n.â Tần Linh: ââ¦â Nói ra cà ng xấu há». Sau khi Än tá»i, cả nhà ngá»i trên sô pha xem TV, Tần Linh xem Äến chán, chạy lên lầu Äi má»t vòng, cầm lấy má»t cây kim tiêm rá»i chạy xuá»ng dưá»i, Äâm và o tay Mục Huyá»n Cảnh, nặn ra hai giá»t máu rá»i bá» chạy. Khi Cá» Diá»p nhìn thấy, y nhÃu mà y ra hiá»u cho Mục Huyá»n Cảnh, âLà m nghá» nà y, lấy máu cá»§a cáºu còn nguy hiá»m hÆ¡n lấy mạng cáºu.â Mục Huyá»n Cảnh không chút nà o lưu ý nói: âKhông có chuyá»n gì, có thá» em ấy muá»n là m thà nghiá»m.â Cá» Diá»p kinh ngạc há»i: âNó trưá»c Äây Äã Äâm rá»i à ?â âVâng.â âThằng nhóc Äầu gấu nà y,â Cá» Diá»p cau mà y, âÄừng chiá»u chuá»ng nó, cái nà y sao có thá» tùy tiá»n chÆ¡i ÄÆ°á»£c? âKhông sao,â Mục Huyá»n Cảnh bóp ngón tay, Äá» chảy máu xong, cưá»i nói: âTôi da dà y thá»t béo.â Khi Äang nói chuyá»n, Mục Huyá»n Cảnh nhìn thấy má»t vòng tròn có hoa vÄn phức tạp xuất hiá»n trên cá» tay mình, trông giá»ng như bùa chú, mà u Äen, quấn quanh cá» tay. Anh Äang tá»± há»i, nhìn thấy sư phụ Tần Linh Äứng lên, Äá»ng thá»i xắn tay áo lên, âMá»t lòng má»t dạ! Thằng nhóc Äầu gấu nà y Äiên rá»i!â Nói xong muá»n lên lầu Äánh Äứa nhá». Mục Huyá»n Cảnh ngÄn y lại, âCá» thúc, Äây là cái gì?â Cá» Diá»p tức giáºn nói: âHai ngươi vá» sau Äá»u không ÄÆ°á»£c phép hai lòng, thá»i gian giữa hai ngưá»i chết là không quá bảy ngà y, cẩn tháºn mà sá»ng, thằng nhóc Äiên nà y, Äiên lên thì cÅ©ng hại chÃnh mình! â Tần Linh lúc nà y má»i chạy lên lầu hai, dá»±a và o lan can nhìn xuá»ng, biá»u tình còn rất khoe khoang, âMục Huyá»n Cảnh, xem anh có dám bá» em mà tá»± mình chết không. Nếu anh chết, em sẽ cùng ngươi chết, xuá»ng Äá»a ngục cuÌng có thá» tìm tá»i anh.â Cá» Diá»p lại muá»n Äánh Äứa trẻ, bá» Ãc tá»ng kéo Äi, tung hoà nh Äi, từ nhá» Äã có thá» tung hoà nh, Äánh cÅ©ng vô dụng, tÃnh tình như Cá» Diá»p, tháºt sá»± không biết ai má»i thất thưá»ng. Mục Huyá»n Cảnh lên lầu tìm Tần Linh, bất lá»±c há»i cáºu: âEm ngá»c à ?â Tần Linh nhưá»ng mà y, âAnh ngá»c á?â Mục Huyá»n Cảnh nhìn thần bưá»ng bá»nh cá»§a mình, không còn khắc chế nữa, Äẩy ngưá»i trong lòng, hôn tháºt sâu, Äiên cuá»ng, anh Äánh cược mạng sá»ng nà y cùng cáºu Äiên cuá»ng. Äến gần trưa ngà y hôm sau, Tần Linh má»t má»i thức dáºy, nhìn thấy Mục Huyá»n Cảnh Äang quay lưng lại, Äá»c báo cáo, liá»n lầm bầm: âChuyá»n công ty sao?â Mục Huyá»n Cảnh nhanh chóng Äặt công viá»c xuá»ng, bưá»c tá»i nắm lấy tay cáºu, hôn cáºu, âNÄm giá» sáng nay, hai ngưá»i quẳng hết viá»c cho tôi rá»i chạy mất rá»i.â Sá»± tháºt rất Äắng lòng, nhưng Mục Huyá»n Cảnh vẫn vui vẻ, Tần Linh thì bất lá»±c, âAnh tháºt ngá»c! Sao em lại bắt ÄÆ°á»£c tên ngá»c xÃt thế nà y!â Mục Huyá»n Cảnh má»m cưá»i, âVì em, tôi nguyá»n ý.â ÄÆ°á»£c bao bá»c trong má»t Äứa trẻ, Tần Linh lặng lẽ nhìn ngưá»i trưá»c mặt, nhìn má»t chút, cưá»i nói: âThôi, anh phải vất vả kiếm tiá»n mà nuôi em, em muá»n mua má»t ngưá»i thợ thông minh vá» là m công.â âMua!â Mục Huyá»n Cảnh yêu chiá»u nói: âEm muá»n mua thì mua.â Tần Linh Än chút gì vẫn không muá»n Äá»ng, uá» oải ngáp má»t cái, dá»±a và o Mục Huyá»n Cảnh, báºt há» thá»ng lên, trưá»c tiên kiá»m tra xem cần bao nhiêu tÃch phân Äá» mua há» thá»ng. Mục Huyá»n Cảnh không ngạc nhiên chút nà o, Tần Linh hiá»u rõ, quả nhiên há» thá»ng nhìn thấy anh liá»n sợ hãi, hẳn Äã từng xảy ra chuyá»n gì rá»i. Thiên Äạo Äại khái không ngá» rằng có ngưá»i muá»n mua há» thá»ng, trá»±c tiếp cho cáºu má»t lượng tÃch phân không thá» hoà n thà nh. Sau khi tÃnh toán má»t lúc, Tần Linh phát hiá»n muá»n Äá»i thà nh tiá»n cÅ©ng phải mất mấy chục tá»·, trÄm ngà y má»i xong. Mục Huyá»n Cảnh ôm chặt cáºu: âKhông thà nh vấn Äá», trong vòng ba tháng tôi bán nhà Mục gia, tà i sản có 30 tá»·, Äá»u là cá»§a em.â Há» thá»ng kêu lên: â⦠Các ngưá»i thả tôi Äi Äi!â Tần Linh nắm lấy Äuôi cá»§a nó, âBé con, Äừng nói nữa, ta biết, mà y luyến tiếc rá»i ta.â Há» thá»ng chá» muá»n Äáºp Äầu và o tưá»ng, trá»i con mẹ nó tiếc, nó háºn không thá» Äi ngay bây giá»! Tần Linh bá» qua sá»± phản kháng cá»§a nó, trá»±c tiếp nháºp và o bảng trao Äá»i, bấm OK. Há» thá»ng sụp Äá», nằm yên chá»ng vó, sá»ng không còn gì luyến tiếc. Xong rá»i, váºy là chấm hết rá»i. Tần Linh Äặt Äiá»n thoại qua má»t bên, vòng tay qua cá» Mục Huyá»n Cảnh, cưá»i nói: âBức há»c kia em biết phải vẽ như thế nà o rá»i, em dùng cả Äá»i Äá» miêu tả, chúng ta từ giá» Äến già , ÄÆ°á»£c không?â âÄÆ°á»£c.â Mục Huyá»n Cảnh ném xác há» thá»ng ra ngoà i, má»t tay ôm lấy Tần Linh, má»t tay sá» sá» mặt Tần Linh, anh nâng niu hôn lên trán cá»§a cáºu, âÄá»i nà y vẽ xong, Äá»i sau tiếp tục.â (chÃnh vÄn xong) âââ-oOoâââ-
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương