Ánh Sao Lọt Vào Gió Cát Editor: Riêu + Beta: Tuyết Phù Dung Và o quần thá» Há»ng Nhai, hai bên vách núi cháºt chá»i, ÄÆ°á»ng núi cháºt hẹp khó Äi, tầm mắt và hà nh Äá»ng Äá»u chá»u ảnh hưá»ng cá»§a Äá»a hình có hạn. Thượng Phong Äang phân tâm dò xét hai bên ngá»n núi. Trong bóng tá»i, ÄÆ°á»ng núi tá»±a như quá»· môn quan má» rá»ng. Yêu ma quá»· quái trong cá»a dùng vô sá» Äôi mắt hung ác mà con ngưá»i không thấy ÄÆ°á»£c lặng yên nhìn chằm chằm há». Cáºu ta là ngưá»i xuá»ng má» lâu nÄm, ÄÆ°á»ng xuá»ng má» tá»i thui, huyá»t mỠâm trầm, quan tà i quá»· má»â¦ Loại nà o mà cáºu ta chưa từng chạm Äến. Nhưng cái quần thá» Há»ng Nhai nà y thế mà cho cáºu ta má»t loại cảm giác âm u lạnh lẽo kinh khá»§ng. Cáºu ta vừa chÄm chú Äi theo Cruiser, vừa dùng bá» Äà m nói chuyá»n vá»i Bản Thá»n: âBản Thá»n, anh há»i lão Äại má»t chút xem anh ấy có biết nÆ¡i nà y hay không. Sao tôi cứ cảm thấy nÆ¡i nà y tà môn thế nà o ấy?â Bản Thá»n chế nhạo cưá»i má»t tiếng, Äáp: âCáºu nằm trong vách quan tà i ngá»§ tròn má»t nÄm còn không nói quan tà i quá»· quái, bây giá» chân Äạp lên Äất thá»±c sá»± lại nói nÆ¡i nà y tà môn?â Thượng Phong lắc Äầu, Äè ép hÆ¡i thá», nhá» giá»ng nói: âKhông giá»ng nhau. Tôi cảm thấy cái xe nà y sau khi vaÌo nuÌi có chút không Äi ÄÆ°á»£c, má»i Äầu tôi còn tưá»ng rằng là do lên dá»c, kết quả sau khi dá»n tá»c Äá» xuá»ng bá»n bánh Äá» phóng lên vẫn rất tá»n sức, tá»±a như⦠Tá»±a như lá»p xe trên mặt Äất ép lấy xương ngưá»i cùng thá»t nát, anh nói xem có quái lạ hay không?â Bản thá»n Äang muá»n khiá»n trách cáºu ta nói báºy, vừa má» miá»ng Äã bá» lão Äại ngá»i ghế cạnh tà i xế Äánh gãy: âCáºu dùng bá» Äà m há»i lão Bùi Äây có phải là quần thá» Há»ng Nhai không.â Bản thá»n quay Äầu thấy sắc mặt hắn không phải là giả, sắc mặt âm trầm, không dám cháºm trá»
, vừa Äiá»u chá»nh kênh giao lưu mà Äá»i xe thá»ng nhất dùng, vừa há»i: âLão Äại, quần thá» Há»ng Nhai là chá» nà o?â Hắn im lặng nhếch nhếch miá»ng, lúc má» miá»ng thanh âm tiá»u tụy giá»ng như gá» chết má»c: âMá»t nÆ¡i quá»· kiến sầu.â (Quá»· kiến sầu, tức quá»· cÅ©ng phải khóc) Hắn vừa dứt lá»i, Äèn Äuôi xe trưá»c sáng lên, chiếc viá»t dã cá»§a Thượng Phong thắng gấp giữa Äại lá» má»t cái, trá»±c tiếp tắt máy. Bản Thá»n vừa ÄÆ°a xe Äến gần, bất ngá» không Äá» phòng, suýt nữa Äụng Äầu và o. Anh ta theo sát thắng gấp má»t cái, tất cả Äá» Äạc không ÄÆ°á»£c Äặt chắc chắn trong xe theo quán tÃnh nhà o tá»i trưá»c má»t cái, lá»p bá»p loảng xoảng khắp xe, xe viá»t dã gắt gao ôm má»t vòng, khó khÄn lắm má»i ká»p ngừng lại trưá»c khi tông và o Äuôi xe phÃa trưá»c. Anh ta chưa tá»nh há»n, chá» sau khi choáng váng vì thắng gấp qua Äi, trầm mặt Äẩy cá»a xuá»ng xe xem xét tình huá»ng. ** ** ** Các xe phÃa trưá»c Äá»u dừng á» dá»c lên cá»a núi. Äầu xe Cruiser còn duy trì tư thế lúc leo lên cao, giá» phút nà y Äèn sau Äá» rá»±c. Hai bên Äèn xe chợt hiá»n lên trong bóng Äêm giá»ng như mắt ưng, má»t sáng má»t tá»i baÌnh xe giao thoa vá»i Äất. Bản Thá»n Äứng cạnh xe, ngắm nhìn hưá»ng sưá»n núi. ÄÆ°á»ng núi dá»c xuá»ng dưá»i cÅ©ng không lún, má»t mảnh ÄÆ°á»ng bằng phẳng. Anh ta Äứng mấy giây, gõ gõ cá»a sá» xe cạnh ghế lái. Không Äợi Khúc Nhất Huyá»n hạ cá»a sá» xe xuá»ng, anh ta Äè nén ná» khÃ, bất mãn phà n nà n: âXe Äi Äầu Äến cùng có biết lái xe hay không? Loại ÄÆ°á»ng núi không ngưá»i như thế nà y, ngay cả má»t chút dáng vẻ cá»§a ÄÆ°á»ng bình thưá»ng cÅ©ng không có, còn có thá» thắng gấp, con mẹ nó tôi cÅ©ng phục cô sát Äất rá»i Äấy.â Khúc Nhất Huyá»n nhấn cá»a sá» xe xuá»ng, quay Äầu Äá»i mặt vá»i anh ta: âAnh lặp lại lần nữa?â Bản Thá»n không chá»u ÄÆ°á»£c má»t kÃch, nghe váºy âaââmá»t tiếng, cà lÆ¡ phất phÆ¡ liếc xéo Khúc Nhất Huyá»n: âTôi nói con mẹ nó tôi phục côâ¦â Lá»i còn chưa dứt, Khúc Nhất Huyá»n tắt máy, cầm tay lái, xách cỠáo anh ta hung hÄng kéo và o trong xe. Có vẻ như ngại là m thế nà y còn chưa có Äá»§ lá»±c uy hiếp, cô nghiêng ngưá»i, vung cái cá» lê từ chá» ghế ngá»i lên vá» vá» mặt anh ta: âAnh nói chuyá»n còn dám dùng má»t chữ thô tục, xem tiá»u gia có Äánh rụng hết rÄng anh xuá»ng là m vòng Äeo hay không?â Bản Thá»n mÆ¡ há» trong chá»p mắt, chá» Äến lúc ká»p phản ứng lại, cảm thấy cá»±c kỳ mất mặt mÅ©i, giáºn dữ: âCon mẹ nó tôi...â âXương cá»t cứng rắn lắm Äúng không?â Khúc Nhất Huyá»n buông cỠáo anh ta ra, trá» tay dùng sức nắm cằm anh ta, cá» lê trá»±c tiếp chui và o trong miá»ng, kẹp á» rÄng cá»a cá»§a anh ta. Trong nháy mắt, toà n bá» thế giá»i an tÄ©nh. Thượng Phong nhô ná»a ngưá»i ra xem náo nhiá»t trừng mắt nhìn, miá»ng còn chưa toét ra Äã bá» Khúc Nhất Huyá»n nhìn chằm chằm, yên lặng rụt Äầu trá» vá». Giằng co mấy giây. Bản Thá»n trung thá»±c. Khúc Nhất Huyá»n tất nhiên không có hứng thú vá»i dây chuyá»n xâu từ rÄng, ná»i lá»ng cá» lê, quát khẽ: âCút.â Bản Thá»n sợ Äến chảy má» hôi lạnh ròng ròng, lúc Khúc Nhất Huyá»n dùng cá» lê kẹp á» rÄng, anh ta cảm nháºn ÄÆ°á»£c rõ rà ng vá» tiá»u gia nà y tháºt sá»± dám Äánh rụng từng chiếc rÄng cá»§a anh ta xuá»ng là m dây chuyá»n. Bùi Vu Lượng an vá» á» phÃa sau, Äừng nói giáo huấn Khúc Nhất Huyá»n giúp anh ta, tháºm chà ngay cả câu hát Äá»m cuÌng không có. Bản Thá»n không ngá»c, anh ta biết so vá»i mình Bùi Vu Lượng cà ng coi trá»ng Khúc Nhất Huyá»n hÆ¡n. Bây giá» cô vẫn chá» là muá»n Äánh rụng rÄng cá»§a anh ta là m dây chuyá»n, ká» cả vá» tiá»u Khúc gia nà y ý tưá»ng Äá»t phát muá»n chặt ngón tay anh ta xuá»ng nhắm rượu, hắn cÅ©ng sẽ không nói câu không ÄÆ°á»£c. Bình thưá»ng anh ta cáºy và o viá»c có cấp trên bảo bá»c mình cho nên cam tâm tình nguyá»n là m chó sÄn, mắt thấy viá»c nà y bản thân không ÄÆ°á»£c Äá»i xá» công bằng, anh ta láºp tức sợ. Má»t từ âcútâ cá»§a Tiá»u Khúc gia rÆ¡i và o tai anh ta tá»±a như tiếng trá»i. Toà n thân anh ta lắc má»t cái, che rÄng chạy Äi. Ban Äêm gió núi thá»i lên từ phÃa Äá»i diá»n, cá» Bản Thá»n phát lạnh, Äầu óc trong nháy mắt tá»nh táo lại â lão Äại bảo anh ta tá»i là há»i Bùi ca nÆ¡i nà y có phải là quần thá» Há»ng Nhai không. Anh ta Äứng tại chá» má»t há»i, kiên trì quay trá» lại bên cạnh xe, cúi Äầu, trầm giá»ng há»i Bùi Vu Lượng: âBùi ca, lão Äại sai tôi Äến há»i anh má»t tiếng chá» nà y có phải là quần thá» Há»ng Nhai không?â Bùi Vu Lượng là m ngưá»i ngoà i cuá»c nhìn viá»c không liên quan Äến mình ná»a ngà y, nghe váºy, tâm tư vừa Äá»ng nói: âTiá»u Khúc gia lái xe từ trưa Äoán chừng cÅ©ng má»t má»i. Tôi thấy nên chá»nh Äá»n tại chá» mưá»i phút trưá»c Äã, tất cả má»i ngưá»i nghá» ngÆ¡i má»t chút, mưá»i phút sau tôi nhất Äá»nh Äáp lá»i tiá»u Khúc gia.â Khúc Nhất Huyá»n không lên tiếng. Má»t tay cô nắm há» tay lái, má»t tay quà ng lên chá» dá»±a phÃa sau ghế quay ngưá»i nhìn Bùi Vu Lượng. Ãnh mắt kia, âm u, lạnh vù vù. Tháºt lâu sau, cô gáºt Äầu, ngữ khà bình thản: âÄÆ°á»£c, váºy thì theo lá»i ông chá»§ Bùi chá»nh Äá»n mưá»i phút tại chá» trưá»c.â Dứt lá»i, cô Äẩy cá»a xuá»ng xe, nghênh ngang rá»i Äi. ** ** ** Phó Tầm tá»±a á» bên cạnh xe Äợi cô má»t há»i, thấy cô tá»i cá»±c kỳ tá»± nhiên ÄÆ°a tay kéo cô và o trong ngá»±c. Äá»ng tác nà y nhìn máºp má», Phó Tầm là m cÅ©ng rất nghiêm chá»nh. Kéo ngưá»i và o trong lòng xong sợ cô không ÄÆ°á»£c tá»± nhiên dẫn Äến phản cảm, cÆ¡ há» là láºp tức anh nhẹ buông tay, nắm há» trên lưng cô. Khúc Nhất Huyá»n liếc mắt nhìn, nghiêng ngưá»i dá»±a và o trong ngá»±c anh: âGiả Äứng Äắn cái gì?â Không phải Äã nhá» nhung cô từ lâu rá»i à ? Phó Tầm thình lình bá» cô sặc má»t cái, tròng mắt hÆ¡i hÃp, ngữ khà láºp tức trá» nên nguy hiá»m: âEm lặp lại lần nữa?â âTôi không dám.â Cô nhìn vá» phÃa sưá»n núi thấy Bùi Vu Lượng xuá»ng xe, giả vá» tháºn trá»ng, cỠý Äứng thẳng nói chuyá»n vá»i Phó Tầm: âBùi Vu Lượng nói muá»n chá»nh Äá»n tại chá» nên tôi Äến tìm anh.â Phó Tầm thuáºn theo ánh mắt cô nhìn vá» phÃa Bùi Vu Lượng, xúc cảm má»m mại trong lòng bà n tay còn chưa tiêu tán, anh thu tay nhét và o trong túi quần, lại tiếp tục cúi Äầu nhìn cô: âXảy ra chuyá»n gì?â Hiá»u biết cá»§a anh Äá»i vá»i Äá»a hình tây bắc kém Khúc Nhất Huyá»n, khu không ngưá»i vắng vẻ chút nếu như không chuẩn bá» trưá»c cÅ©ng hoà n toà n không biết. Khu vá»±c nà y Äá»i vá»i Phó Tầm mà nói, là khu không ngưá»i hoà n toà n xa lạ. âGặp quần thá» Há»ng Nhai.â Khúc Nhất Huyá»n dùng gót già y cá» xác bùn cát khô trên mặt Äất, cho Äến khi lại nghiá»n nát thà nh cát, má»i cháºm rãi nói: âChá» nà y là khu quá Äá» hoang mạc Äến xác muá»i, trá»i tá»i không thấy rõ, ban ngà y mà u sắc cá»§a ngá»n núi nà y rất xinh Äẹp, tương tá»± như Äá»m lá»a trên bá» mặt trái Äất. Ngá»n núi chắc ná»ch nhưng Äá lá»m chá»m, từng Äá»ng từng Äá»ng như rừng ráºm, khe rãnh má»c thà nh cụm, nhìn xa nhìn gần cÅ©ng Äá»u giá»ng như những sưá»n Äá»i. Cá»ng thêm nó còn chiếm diá»n tÃch lá»n, nên ÄÆ°á»£c gá»i là quần thá» Há»ng Nhai.â Phó Tầm từng nghe nói Äến quần thá» Há»ng Nhai. Anh vô thức ngẩng Äầu nhìn sắc trá»i. Ãnh trÄng dá»a dà ng, ánh sao sáng chói, Äừng nói sẽ có mưa, thá»i khắc nà y trên bầu trá»i ngay cả má»t cụm mây Äen cÅ©ng không tìm ra ÄÆ°á»£c. âKhông mưa cÅ©ng không quan trá»ng?â Phó Tầm há»i. Khúc Nhất Huyá»n lắc Äầu, lúc Äá»i mắt vá»i anh hÆ¡i có chút ý vá» thâm trưá»ng: âRất quan trá»ng.â Cô nói vá»i Bùi Vu Lượng những lá»i kia, cÅ©ng không hoà n toà n là lừa gạt hắn. NÆ¡i nà y chá» có mình cô là ngưá»i quen thuá»c Äá»a hình tây bắc, ngoại trừ vá» lão Äại chưa từng xuất hiá»n cá»§a Thượng Phong, thá»i gian Bùi Vu Lượng á» tây bắc còn dà i hÆ¡n cả cô. Cô khoe khoang chút thông minh biên soạn ra chuyá»n có lẽ có, chẳng phải là Äẩy mình và Phó Tầm và o há» lá»a sao? Thế thì mất nhiá»u hÆ¡n ÄÆ°á»£c quá rá»i. Câu nói âVà o quần thá» Há»ng Nhai giá»ng như bá» Diêm vương Äuá»i sau lưngâ không phải hù dá»a Bùi Vu Lượng, mà là sá»± tháºt. Lúc quần thá» Há»ng Nhai không mưa tìm má»t cái dá»c thoải hoặc bãi Äất bằng phẳng Äóng quân dã ngoại thì không có bất cứ vấn Äá» gì. Nguy hiá»m chÃnh là , Äụng phải thá»i tiết thay Äá»i. âNÆ¡i nà y có phần cá» quái, lúc trá»i mưa, không biết nưá»c á» Äâu ra, thanh thế to lá»n. Ban ngà y á» quần thá» Há»ng Nhai ánh sáng mặt trá»i lại mạnh, chất Äất bá» xá»p giòn hóa. Anh nhìn thấy có vẻ rắn chắc, kỳ tháºt không chá»u ná»i má»t kÃch còn không bằng Äà i Äất á» Nhã Äan. Quần thá» Há»ng Nhai vá»n giá»ng như mê cung, Äi và o dá»
dà ng mất phương hưá»ng, anh cho là mình Äang á» chá» cao, khả nÄng ngoặt má»t cái Äã phát hiá»n mình Äang á» hạ du. Khi nưá»c bùn xông lên, ngưá»i cùng xe Äá»u bá» rÆ¡i và o, không có bất cứ biá»n pháp nà o có thá» thoát ÄÆ°á»£c.â âChá» sau khi trá»i sáng nưá»c lại sẽ láºp tức rút Äi, giá»ng như má» má»t cái cưa dưá»i mặt Äất váºy, má»i thứ biến mất sạch sẽ.â Khúc Nhất Huyá»n dừng lại, thấp giá»ng ká» tai nói nhá» vá»i Phó Tầm: âLúc ấy tôi mang Äá»i Äá»a chất Äi khảo sát có qua quần thá» Há»ng Nhai. Nhưng không phải cùng má»t nÆ¡i, khu vá»±c kia nhá» hÆ¡n chá» nà y nhiá»u. Chúng tôi á» bên ngoà i quần thá» Há»ng Nhai hai ngà y, Äợi cho Äến má»t Äêm trá»i mưa to, nếu không phải biết mình Äang á» trong hoang mạc tôi suýt thì coi là gặp phải Äá lá».â Phó Tầm tìm thấy trong ý tứ cá»§a cô là muá»n mượn lý do nà y là m Ãt chuyá»n, lòng bà n tay phất Äến phÃa sau lưng cô ép và o trong ngá»±c, giá»ng hà m há» há»i cô: âVáºy tá»i nay á» lại hay là Äi?â âÄá»u ÄÆ°á»£c.â Khúc Nhất Huyá»n cắn môi, cưá»i Äến ranh mãnh: âKhông có chuyá»n gì tôi muá»n là m mà không là m ÄÆ°á»£c.â NÆ¡i nà y không tiá»n nói chuyá»n, Phó Tầm cuÌng không há»i nhiá»u. NghÄ© Äến thá»i gian buá»i tá»i gấp rút mà cô có thÃªÌ Äá»ng ý Bùi Vu Lượng chá»nh Äá»n mưá»i phút, cÅ©ng là vì tìm cÆ¡ há»i thông báo cho anh má»t tiếng, buá»i tá»i có hà nh Äá»ng. Anh cúi Äầu, chóp mÅ©i chá»ng lên chóp mÅ©i cô nhẹ nhà ng cá» xát: âVạn sá»± phải cẩn tháºn.â Giá»ng anh ép tá»i cá»±c thấp, âm lượng nhiá»u nhất cÅ©ng chá» có thá» khiến cho cô nghe thấy, tá»±a như lá»i Äi ra từ sâu trong lòng, còn hÆ¡i rung rung. Thứ Khúc Nhất Huyá»n không chá»u Äá»±ng ÄÆ°á»£c nhất là nghe anh thấp giá»ng nói chuyá»n, thanh âm từ tÃnh kia sẽ chui và o lá» tai sau Äó thẳng tắp chui và o tim cô khiến nó ngứa ngáy không ngừng. Äáy lòng cô má»m mại, chá» cảm thấy toà n thân Äá»u tê dại. CuÌng mãi cho Äến hai ngà y nà y, mượn lý do bá» trà bẫy ráºp Äá» chÃnh Äáng trá»m thân máºt, cô má»i phát hiá»n ra thá»±c sá»± có Äà n ông tá»t. Khúc Nhất Huyá»n luôn luôn thấy nhạt nhẽo Äá»i vá»i tình cảm nam nữ, cô không cần giải quyết vấn Äá» sinh lý, cÅ©ng không thiếu tiá»n xà i. Äà n ông Äá»i vá»i cô mà nói có cÅ©ng ÄÆ°á»£c mà không có cÅ©ng chẳng sao, có khi tháºm chà còn cảm thấy phiá»n phức. Nhưng Phó Tầm không giá»ng thế. Vẻ ngoà i nhìn cảnh Äẹp ý vui thì không nói, còn Äặc biá»t bá»t lo. Có mấy lá»i cô không cần phải nói, chá» cần má»t ánh mắt, anh có thá» hiá»u ý ngay láºp tức. Có má»t sá» viá»c, cô không cần phải ká» kỹ, chá» cần má»t ám chá» nho nhá», anh không chá» có thá» phá»i hợp còn có thá» Äánh yá»m trợ cho cô. Chá» chết ngưá»i nhất chÃnh là ⦠Cô khẽ dá»±a gần anh, xương cá»t trá» nên má»m oặt chá» muá»n quấn lấy anh, quấn anh Äến chết má»i thôi. Khúc Nhất Huyá»n cảm thấy ý tưá»ng nà y cá»§a mình rất biến thái. Cô gá»i: âPhó Tầm.â Phó Tầm khẽ âừâ, cúi Äầu nhìn cô. âMay mắn tôi là nữ.â Gần Äây chá»§ Äá» cá»§a cô hay nhảy vá»t nhanh chóng, Phó Tầm cÅ©ng Äã quen rá»i: âEm muá»n nói cái gì?â Khúc Nhất Huyá»n cưá»i tá»§m tá»m: âLuÌc naÌo ngá»§ vá»i tôi không?â
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương