Ánh Sao Lọt Vào Gió Cát Editor: Riêu + Beta: Tuyết Phù Dung Khúc Nhất Huyá»n nghe xong cưá»i không ngừng. Cô nâng mắt, sau khi thÃch ứng vá»i bóng tá»i hai mắt vừa sâu vừa sáng, giá»ng như Bắc Äẩu treo trên dải ngân hà : âRõ rà ng Äá» anh chiếm tiá»n nghi, anh còn không vui?â Cô dùng mắt cá chân nhẹ cá» xát dưá»i eo anh, lúc ngá»a Äầu, môi gần sát cằm anh nhẹ nhà ng dây dưa: âLá»i nà y tôi không thu vá», anh phải nhá» kỹ Äá» tá»± tá»i lấy Äó.â Phó Tầm tá»±a như cưá»i cưá»i, tiếng hÃt thá» dần dần trầm hÆ¡n. Lòng bà n tay anh nóng há»i, cách má»t lá»p vải má»ng manh như má»t chiếc bà n á»§i khiến Khúc Nhất Huyá»n bá»ng dưng sinh ra cảm giác bi tráng như thiêu thân lao Äầu và o lá»a. Äầu ngón tay cô từ tai anh má»t ÄÆ°á»ng dao Äá»ng, dá»c theo cằm dưá»i sá» Äến khóe môi. ÄÆ°á»ng cong viá»n môi cá»§a Phó Tầm sắc bén vừa phải, lá» ra ÄÆ°á»ng cong dưá»i hà m như dùng dao khắc, lúc không nói lá»i nà o khiến cho ngưá»i ta sinh ra má»t loại cảm giác sắc bén. Khúc Nhất Huyá»n thÃch, không phải ÄÆ°á»ng cong bên môi anh, cÅ©ng không phải quai hà m tinh xảo cá»§a anh, mà là vòng xoáy bên khóe môi nà y, má»m mại, nhu hòa. Hình dạng lúc hÆ¡i nhếch lên khiến Äầu ngón tay cô ngứa ngáy vô cùng. Cô lặp Äi lặp lại vuá»t ve, vuá»t ve, yêu thÃch không buông tay. Phó Tầm cứ như váºy rá»§ mi nhìn chằm chằm cô má»t há»i. Tháºt lâu, giá»ng như thá»a hiá»p, anh buông bà n tay Äang giữ trên lưng cô, dưá»i lòng bà n tay trượt, thuáºn theo sá»ng lưng trượt xuá»ng mông cô nhẹ vá» má»t cái. Khúc Nhất Huyá»n bá» Äánh cho sững sá», tay cứng lại trên mặt anh, ánh mắt lom lom Äá»i mắt vá»i anh. Phó Tầm cúi Äầu, nÄÌm chÄÌ£t tay cô kéo Äến bên môi nhẹ nhà ng hôn má»t cái: âNhững lá»i Äêm nay, chuyá»n sang nÆ¡i khác Äá»i thá»i gian khác, em không chá»u trách nhiá»m vá»i tôi thì không thá».â âEm cho là tất cả Äà n ông Äá»u coi khinh trong sạch cá»§a mình không cần danh pháºn?â Anh xoay ngưá»i, ôm Khúc Nhất Huyá»n nằm xuá»ng Äá»m chá»ng ẩm: âKhông há»i xem tôi thÃch Äiá»m gì á» em?â Khúc Nhất Huyá»n nói: âTôi sợ anh ba ngà y ba Äêm cuÌng nói không hết.â Phó Tầm láºp tức có chút tức giáºn, anh nói: âKhúc Nhất Huyá»n, em không thá» có chút nháºn biết tá»nh táo nà o Äá»i vá»i bản thân ÄÆ°á»£c à ?â âKhông tá»nh táo á» chá» nà o?â âNếu anh nhìn toà n thân tôi Äá»u là khuyết Äiá»m, hoặc là khuyết Äiá»m nhiá»u hÆ¡n ưu Äiá»m, tôi cho anh biết, anh tuyá»t Äá»i không Äá»§ thÃch tôi. Loại thÃch nà y không lâu dà i ÄÆ°á»£c, tôi khuyên anh sá»m từ bá» Äi, traÌnh khoÌi vá» sau nói tôi cháºm trá»
anh.â Cô xoay ngưá»i muá»n Äi. Còn chưa ká»p cá» Äá»ng, Phó Tầm phát hiá»n ý Äá» cá»§a cô trưá»c, tay nắm cả eo ếch cá»§a cô vây khôÌn lại, hoà n toà n ôm Khúc Nhất Huyá»n và o ngá»±c: âThà nh tháºt má»t chút.â Khúc Nhất Huyá»n vùng mãi không thoát, dứt khoát tìm má»t tư thế thoải mái là m á»: âTôi từng nghe Äá»i trưá»ng Bà nh nói Äến chuyá»n trèo lên Everest.â Phó Tầm kéo túi ngá»§ qua, ôm lấy cô: âAnh ta nói như thế nà o?â âÄá»i trưá»ng Bà nh nói trong cuá»c Äá»i anh ấy có hai lần từng trèo lên Everest, má»t lần vì danh, má»t lần trục lợi.â âTrưá»c mặt chúng tôi anh ấy luôn gá»i tên thân máºt cá»§a mình là khách giang há», má»i lần uá»ng say, Äá»u muá»n ká» chuyá»n sau khi anh ấy thà nh niên nói mãi Äến khi thà nh láºp Äá»i cứu viá»n má»i thôi. Sau khi thà nh niên, anh ấy thi bằng lái hạng A, là m váºn chuyá»n. Lái xe váºn tải tiá»n lương cao, nhưng vất vả, anh ấy không chá»u khá» ÄÆ°á»£c, lái ÄÆ°á»£c mấy nÄm thì muá»n tá»± là m chút buôn bán.â âTừ nhà hà ng Äến khách sạn, không có viá»c gì anh ấy chưa từng là m. Äáng tiếc trá»i sinh không có sá» là m Än, lúc có vá»n buôn bán anh ấy là m lần nà o lá» lần Äó, tiá»n kiếm ÄÆ°á»£c lúc là m váºn chuyá»n trưá»c khi cưá»i chá» dâu Äã lá» sạch sà nh sanh. Sau khi thà nh gia chi tiêu lá»n, Äá»i trưá»ng Bà nh tuá»i Äã cao cÅ©ng không tiá»n gặm hết vá»n cá»§a chá» dâu, dứt khoát trá» vá» công ty váºn chuyá»n. Lần nà y Äá»i sang lái xe khaÌch, chuyên Äi tuyến Xuyên Tà ng.â âNÄm Äó, leo Everest là hạng mục thương nghiá»p cá»±c hot, lúc ấy nhân dân cả nưá»c Äá»u báºn rá»n phát tà i, du lá»ch vẫn là má»t chuyá»n xa xá». Tâm Äá»i trưá»ng Bà nh nóng lên, thà nh láºp Äá»i Äi leo núi.â Khúc Nhất Huyá»n buá»n ngá»§, thanh âm trầm nhá»: âTrèo ÄÆ°á»£c lên Äá»nh Everest Äặt á» hiá»n tại cÅ©ng coi như là má»t chuyá»n có thá» hãnh diá»n cả Äá»i, nếu không phải lúc ấy còn chưa có vòng bằng hữu hay Wechat nà y kia, Äá»i trưá»ng Bà nh chắc chắn có thÃªÌ má»t bưá»c phát trá»±c tiếp quá trình leo núi. Anh ấy từ phÃa bắc Everest trèo lên núi, các tiá»n bá»i dò ÄÆ°á»ng quá nhiá»u, anh ấy còn muá»n tÄng thêm Äá» khó leo núi, tá»t nhất má»t tráºn thà nh danh. Kết quả trèo lên Äến má»t ná»a, tá» leo núi thà nh láºp lâm thá»i cá»§a anh ấy có má»t nhóm ngưá»i ngã. Anh ấy cùng tá» viên còn lại tiếp tục công phá Äá»nh, nhưng rá»i khá»i doanh Äá»a không bao xa, anh ấy lại quay trá» lại, dừng bưá»c á» Äá» cao hÆ¡n sáu ngà n mét so vá»i mặt nưá»c biá»n.â âMấy bưá»c má»t cá» thi thá», Everest chẳng khác gì má»t nghÄ©a Äá»a lá» thiên, anh ấy nhìn thấy trong lòng sợ hãi ÄêÌn hoảng. Cá»ng thêm thiếu dưỡng khÃ, áp lá»±c thấp, cá»±c lạnh, ngay lúc Äó thiết bá» leo núi gánh không ÄÆ°á»£c rá»§i ro trèo lên Äá»nh, lại có Äá»i viên thân thá» khó chá»u, cần hút dưỡng khà cấp bách. Nếu như Äá» Äá»i viên á» lại, tiếp tục trèo lên Äá»nh, Äi lên Äá» cao hÆ¡n hai ngà n mét, vừa Äi vừa vá» bảy, tám tiếng, ngưá»i nà y khẳng Äá»nh sá»ng không ná»i. Anh ấy không cân nhÄÌc quá lâu, rất dứt khoát mang Äá»i viên xuá»ng núi.â Anh không Äáp, Khúc Nhất Huyá»n cÅ©ng không biết anh có Äang nghe hay không, ÄÆ°a tay kéo cỠáo anh má»t cái, cưá»ng Äiá»u: âTôi á» Äá»i cứu viá»n gặp quá nhiá»u tá» Äá»i leo núi thám hiá»m lâm thá»i. Thưá»ng xuyên xảy ra vấn Äá» cÅ©ng là những Äá»i ngÅ© nà y, không phải ngưá»i lÄ©nh Äá»i tÃnh chuyên nghiá»p không Äá»§, quyết sách sai lầm. Thì là tá» viên rèn luyá»n thá»i gian quá dà i, mâu thuẫn quá nhiá»u, dẫn Äến toà n Äá»i gặp nạn. Tôi phục Bà nh Thâm, không chá» bá»i vì anh ấy từng chÄm sóc cho tôi, chá» riêng ý thức Äoà n Äá»i cá»§a anh ấy cÅ©ng là hiếm thấy.â âLúc Äầu Äá»i cứu viá»n má»i thà nh láºp, Äá»i trưá»ng Bà nh từng tá»± lÄ©nh Äá»i mấy lần. TÃnh chuyên nghiá»p cá»§a anh ấy không ai có thá» so sánh, tôi chÃnh là do anh ấy nắm tay dạy dá». NÄng lá»±c dá»± Äoán, nÄng lá»±c phân tÃch, nÄng lá»±c tìm kiếm cứu viá»n và nÄng lá»±c chá» huy cá»§a anh ấy toà n Äá»i tìm không ra ngưá»i thứ hai.â Phó Tầm bắt ÄÆ°á»£c tay cô cầm trong lòng bà n tay, hững há» Äá»i chá»§ Äá»: âCòn lần leo núi thứ hai thì sao?â âAnh không biết?â Khúc Nhất Huyá»n há»i lại: âLần thứ hai trèo lên Everest, hai ngưá»i chẳng phải quen biết nhau sao?â Phó Tầm nói: âKhông nhá» rõ lắm.â Khúc Nhất Huyá»n nhá» lại má»t lát, nói: âLần thứ hai trèo lên Everest cách Äây nhiá»u nÄm, chÃnh anh ấy cÅ©ng không nhá» rõ. Có khi nói ba nÄm, có khi nói nÄm nÄm, còn phải xem tâm tình cá»§a anh ấy.â âLý do ngược lại là rất thá»ng nhất, nghe nói là khoác lác, có ngưá»i nhà cá»§a ngưá»i trèo lên Everest gặp nạn tìm tá»i cá»a nhá» anh ấy Äi nhặt xác. Anh ấy không tiá»n cá»± tuyá»t Äà nh láºp Äá»i leo núi thám hiá»m, lại trèo lên Everest. CÅ©ng may ngưá»i gặp nạn á» Äá» cao so vá»i mặt biá»n không cao lắm, không kém bao nhiêu so vá»i lúc anh ấy dừng bưá»c trên Everest, chá» lÃ ÄÆ°á»ng hiá»m, thi thá» không dá»
váºn chuyá»n. Anh ấy á» Äá» cao sáu ngà n mét so vá»i mặt nưá»c biá»n cắm lá»u mất mấy ngà y má»i ÄÆ°a thi thá» xuá»ng núi.â âTruy danh, trục lợi, hai loại anh ấy toà n chiếm.â âAnh ta không nhắc Äến tôi?â Giá»ng Phó Tầm trong bóng Äêm vừa thấp vừa trầm, lá» ra cảm giác viá»c không liên quan Äến mình. âCó nhắc.â Khúc Nhất Huyá»n dừng lại, nói: âÄá»i trưá»ng Bà nh rất Ãt khi nhắc Äến anh, lần Äầu tiên là lần tôi nghe anh ấy nhắc Äến lai lá»ch phÃa Äầu tư cá»§a Tinh Huy. Má»i lần lặp lại Äoạn huy hoà ng nà y, chuyá»n liên quan tá»i anh, láºt qua láºt lại vẫn là mấy câu kia.â Phó Tầm không lên tiếng, tay anh rÆ¡i xuá»ng lưng cô nhẹ nhà ng nắm, hÆ¡i cúi Äầu nghe tiếng cô dần dần buá»n ngá»§. âAnh ấy nói anh ấy Äụng phải anh lúc Äi dá»c theo con ÄÆ°á»ng nà y, là ngưá»i leo núi nhà già u má»i ná»i nhất, trang phục và thiết bá» leo núi kia tất cả Äá»u cá»±c xá»n. Äi má»t mình, cuÌng không thà nh Äoà n, nhưng sau lưng tá»i thiá»u có má»t Äá»i lá»±c lượng chi viá»n Äi theo.â âLúc Äó anh ấy nhìn thấy anh, chá» có má»t ý niá»m trong Äầu⦠Sá»± chênh lá»ch giữa ngưá»i và ngưá»i, rõ rà ng là cùng má»t Äiá»m xuất phát, Äến cuá»i cùng thưá»ng là má»t ngưá»i á» Äá»nh núi, má»t ngưá»i á» chân núi.â Khúc Nhất Huyá»n có chút hiếu kỳ: âSao lúc Äó anh lại quen biết Äá»i trưá»ng Bà nh?â âBà nh Thâm chưa từng nhắc Äến?â Khúc Nhất Huyá»n Äáp: âMá»t chút.â âAnh ấy nói ngà y Äó anh ấy vừa hạ trại xong, thừa dá»p trạng thái tá»t nên Äi dò ÄÆ°á»ng. CÅ©ng không nói là m sao gặp ÄÆ°á»£c anh, chá» nói dá»±ng giúp qua má»t Äoạn ÄÆ°á»ng, chá» Äến ngà y thứ hai anh ấy ÄÆ°a thi thá» xuá»ng lại nhìn thấy anh, anh trèo lên Äá»nh thà nh công Äang rút lui xuá»ng dưá»i núi.â âKhông khác lắm.â giá»ng Phó Tầm thấp xuá»ng má»t chút: âTình cá» gặp trên ÄÆ°á»ng, trò chuyá»n vui vẻ. Anh ta theo giúp tôi Äi qua má»t Äoạn ÄÆ°á»ng, tôi cho anh ta lá»i khuyên và Äá» nghá». Anh ta nói tiếc nuá»i chưa thá» má»t lần trèo lên Äá»nh, lần thứ hai Äến cÅ©ng có chuyá»n mang theo, Äá»i nà y khả nÄng không có duyên trèo lên Äá»nh, bảo tôi sau khi leo lên Äá»nh Everest thay anh ta nhìn cảnh sắc trên Äá»nh núi nhiá»u hÆ¡n má»t chút.â âLúc xuá»ng núi, tôi rút lui theo ÄÆ°á»ng cÅ©. Không có gì bất ngá» xảy ra nên Äã gặp anh ta, kết bạn Äá»ng hà nh.â Phó Tầm nghe xu thế hÃt thá» cá»§a cô dần dần cháºm chạp bình á»n, thấp giá»ng nói: âLúc liá»m thi thá» ngưá»i gặp nạn á» bên ngoà i có Äiá»u chú trá»ng, phải báo tin. Bà nh Thâm và Bùi Vu Lượng biết nhau cÅ©ng là bá»i vì muá»n Äi báo tin cho ngưá»i nhà cá»§a ngưá»i gặp nạnâ¦â Nói còn chưa dứt lá»i, nghe cô hà m há» âừâ, anh cúi Äầu, mượn ánh sáng dạ quang trên mà n hình Äá»ng há» Äeo tay nhìn cô má»t cái. Cô Äã ngá»§. âQuên Äi.â Anh nhắm mắt, thanh âm tháºt thấp: âCó chuÌt quan há» dù sao cÅ©ng tá»t hÆ¡n so vá»i không có quan há».â ** ** ** Cả Äêm yên bình. Sáng sá»m hôm sau, Thượng Phong Äến Äánh thức. Xá»c rèm lá»u vải Äi Äến tìm tòi, chá» thấy trong lá»u vải không có má»t ai, túi ngá»§ trên Äá»m chá»ng ẩm xoay thà nh má»t Äoà n, hà nh trang hà nh lý Äá»u không có, nghiá»
m nhiên má»t bá» tư thế ngưá»i Äi nhà trá»ng. Tim hắn Äáºp mạnh má»t cái, lúc Äang kinh nghi bất Äá»ng (kinh ngạc Äến không cá» Äá»ng ná»i), bá» ngưá»i Äạp má»t cưá»c từ phÃa sau, cả ngưá»i không khá»ng chế ná»i cân bằng nhà o và o trong lá»u vải, khuá»·u tay bá» chà sát Äau nhức. Cáºu ta quay Äầu, Äang muá»n giáºn mắng, nâng mắt trông thấy Khúc Nhất Huyá»n Äứng sau lưng hai tay vòng trưá»c ngá»±c, má»t bá» dạng nữ La Sát, tất cả lá»i lẽ thô tục Äến bên miá»ng hoà n toà n thà nh thà nh tháºt tháºt nuá»t trá» và o. Cáºu ta gượng cưá»i hai tiếng: âTiá»u Khúc gia dáºy tháºt sá»m.â âTạm ÄÆ°á»£c.â Cô cưá»i tá»§m tá»m, ngữ khà khiến cho ngưá»i ta không rét mà run: âCái lá»u vải nà y là Äá»a bà n cá»§a tôi và Phó Tầm, cáºu biết hai chúng tôi có quan há» thế nà o không? Nếu như tôi còn chưa dáºy cáºu Äã trá»±c tiếp vén rèm bưá»c và o, Äôi mắt kia có còn muá»n giữ hay không?â Thượng Phong nói thầm trong lòng: ChÃnh là muá»n thừa dá»p lúc các ngưá»i không sẵn sà ng nhìn trúng và i lần sao? Nhưng mặc ká» trong lòng nghÄ© Äến chuyá»n Äen tá»i nà o, trên mặt lại chá» có thá» cần tháºn xin lá»i Khúc Nhất Huyá»n: âTôi sai rá»i tôi sai rá»i, cô chá» so Äo vá»i tôi. Tôi Äây không phải là sá»ng cùng Äám Äà n ông quá lâu nên má»i không có thói quen nà y sao...â Khúc Nhất Huyá»n là m bá» muá»n Äánh, Thượng Phong vừa ôm Äầu vừa nhanh nhẹn chạy và o trong lá»u vải, cầu xin tha thứ: âKhông dám! Sau nà y trưá»c khi tôi tá»i, cách ba bưá»c nhất Äá»nh báo cho cô!â Cái nà y còn tạm ÄÆ°á»£c! Khúc Nhất Huyá»n thu tay lại, chá» Thượng Phong từ trong lá»u vải leo ra, há»i: âLuÌc naÌo nhá» trại thế?â âTôi Äến gá»i tiá»u Khúc gia nhá» trại Äây, sa mạc trá»i nóng, Äến buá»i trưa sẽ không thá» Äi ÄÆ°á»ng nên Äi sá»m má»t chút.â Cáºu ta xoa xoa Äôi bà n tay, mắt nhìn lá»u vải, ra hiá»u: âVáºy thì tiá»u Khúc gia, thu lá»u vải má»t chút, dá»n dẹp má»t chút là có thá» Äi.â âÄã biết.â ** ** ** Chá» Thượng Phong vừa Äi, Khúc Nhất Huyá»n không vá»i vã thu lá»u vải. Cô quay vá» xe, láºt bản Äá» ra nhìn. Cô và Phó Tầm dáºy từ sáng sá»m, là thừa dá»p lúc tất cả má»i ngưá»i còn ngá»§, suy tÃnh lá» tuyến cá»§a Bùi Vu Lượng. Nếu ÄÆ°á»ng chạy trá»n cá»§a Bùi Vu Lượng chá»ch hưá»ng quá xa vá»i cứ Äiá»m quân sá»± cô muá»n Äi còn phải ká»p thá»i sá»a Äá»i, Äá» phòng cuá»i cùng không thá» Äến Äá»a Äiá»m mình mong muá»n, dẫn Äến kế hoạch bắt giữ xảy ra chuyá»n ngoà i ý muá»n. Phó Tầm Äang kiá»m kê váºt tư. Bùi Vu Lượng má»i Khúc Nhất Huyá»n dẫn ÄÆ°á»ng, mặc dù cuÌng khách khách khà khÃ, nhưng váºt tư cÅ©ng không có thá»±c sá»± chia sẻ. Nói cách khác, má»t ÄÆ°á»ng Cruiser tiêu hao xÄng, bao gá»m ba bữa cÆ¡m cá»§a Khúc Nhất Huyá»n và Phó Tầm tất cả Äá»u là Äang tiêu hao váºt tư cá»§a mình. âCòn có thá» chá»ng Äỡ má»t ngà y rưỡi.â Phó Tầm suy tư má»t lát, nói: âVừa vặn Äến gần Khả Khả Tây Lý.â Khúc Nhất Huyá»n nhÃu mà y: âGần NgÅ© Äạo Lương?â Cá»a núi Côn Luân nhiá»u xe nhãn tạp, miá»ng núi lại hẹp vá» trà rất dá»
dà ng bỠôm cây Äợi thá», Bùi Vu Lượng chắc hẳn sẽ không mạo hiá»m, váºy cÅ©ng chá» có chá»n tuyến ÄÆ°á»ng Äi NgÅ© Äạo Lượng. âChưa hẳn.â Phó Tầm há»i hợt: âNgÅ© Äạo Lương có trạm bảo há», tiếp giáp La Bá» Bạc, Bùi Vu Lượng chuẩn bá» Äầy Äá»§, không nguyá»n ý mạo hiá»m Äi NgÅ© Äạo Lương bá» sung váºt tư. Hắn sẽ trừ ra má»t xe Äi con ÄÆ°á»ng khu không ngưá»i, Äi ngang qua La Bá» Bạc.â Khúc Nhất Huyá»n phân tâm nhìn lá»u vải to, thấy không ai chú ý nÆ¡i nà y, hạ giá»ng nói: âNhanh thì buá»i chiá»u, cháºm thì Äêm nay, Äá»i xe có thá» Äi ra khá»i sa mạc. Tình hình xe vÃ ÄÆ°á»ng xá Äã hình thà nh thì không thá» thay Äá»i, Äến lúc Äó hà nh sá»± tùy theo hoà n cảnh, là thá»i Äiá»m bá» rÆ¡i má»t chiếc xe.â Phó Tầm rất Äá»ng ý: âTôi cÅ©ng cảm thấy, phải Äặt em á» dưá»i mà mắt nhìn xem má»i an tâm.â Khúc Nhất Huyá»n âxùyâ má»t tiếng, cưá»i. Cô nghiêng ngưá»i, khuá»·u tay chá»ng tay lái nhìn anh má»t cái, trêu Äùa nói: âLá»i tá»i hôm qua tôi nói anh nghÄ© thế nà o?â Phó Tầm vẫn chưa trả lá»i, bên trái cá»a sá» xe bá» gõ gõ. Khúc Nhất Huyá»n giáºt nảy mình, theo tiếng quay Äầu, thấy là Thượng Phong, nhấn cá»a sá» xe xuá»ng tức giáºn nói: âThế nà o?â Thượng Phong thò Äầu ra nhìn và o trong xe, há»i: âBùi ca bảo tôi tá»i há»i má»t chút, hai ngưá»i Äang là m gìâ¦â Khúc Nhất Huyá»n quay Äầu nhìn lá»u vải lá»n. Bùi Vu Lượng chẳng biết Äã Äứng á» chá» Äất trá»ng tá»i hôm qua hạ trại tá»± lúc nà o, hút thuá»c, nói chuyá»n vá»i Giang Doãn. Nhưng hiá»n nhiên là không nghiêm túc, cặp mắt kia, âm trầm, má»t má»±c nhìn qua bên nà y. Khúc Nhất Huyá»n còn nhá» chuyá»n không vui vẻ tá»i hôm qua vá»i Bùi Vu Lượng, sắc mặt cá»±c kém thu tầm mắt lại. Thượng Phong còn Äang thay Bùi Vu Lượng truyá»n lá»i, ngại Phó Tầm còn an vá» trên ghế phụ xe, cáºu ta nói lắp bắp má»t Äoạn vÄn, có phần không khà thế: â⦠Lá»u vải lá»n Äá»u Äã dỡ sạch chuẩn bá» nhá» trại, lá»u vải cá»§a hai ngưá»i còn không thu. Có phải hay không cảm thấy Bùi ca cá»§a tôi khách khách khà khà vá»i các ngưá»i, các ngưá»i ÄÆ°á»£c Äà lấn tá»i, không biết Äiá»u? Nếu là ⦠Nếu là là m trá»
nải thá»i gian nhá» trại, anh ấy không dám là m gì cô, nhưng không tiếc Äá» Giang Doãn cô nương Än chút Äau khá».â Khúc Nhất Huyá»n cưá»i má»t tiếng, ra hiá»u cáºu ta lui lại hai bưá»c. Cô Äẩy cá»a xe ra, tay Äặt lên trần xe, Äứng á» trưá»c ngưỡng cá»a, xa xa ngoắc ngón tay vá»i Bùi Vu Lượng: âAnh có gan thì vác xác Äến nói vá»i tôi.â
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương